← Quay lại trang sách

Chương 2343 Tặng một thần thông 1

Mà vào lúc này, lệnh truy sát Đạo Chủ của y đã dần dần tản ra, phàm là người nhận được lệnh bài này đều tinh thần phấn chấn, đang có không biết bao nhiêu cao thủ, kêu la muốn lấy da đầu của Hứa Ứng đi Quỳnh Hoa Đảo lĩnh thưởng.

Lúc này, cũng có đạo đồng mang theo lệnh truy sát Đạo Chủ đi tới chỗ Thần Ma Đại Đạo Quân, nói: "Lão gia, Hoa Đạo Chủ đại lão gia ban xuống lệnh truy sát, muốn truy sát Hứa Ứng. Thần Ma đạo môn chúng ta có đi không?"

Thần Ma Đại Đạo Quân cả giận nói: "Đi cái rắm. Đệ tử của ta tấn công Tam giới, trừ Vũ Thiệu, đều chết ở Tam giới, chẳng lẽ ta phải tự mình đi truy sát Hứa Ứng hay sao? Lần này Tứ Đại Đạo Chủ phái môn hạ ra ngoài ứng kiếp, ta cũng phái người ra ngoài ứng kiếp, kết quả đệ tử chết hết. Thần Ma đạo môn ta đã không thể lại tổn thất thêm nữa."

Đạo đồng kia nói: "Bẩm lão gia, Vũ Thiệu sư huynh nói lúc ở Tam giới là Hứa Ứng giết đám người Nhiếp Huyền sư huynh. Lão gia không báo thù cho nhóm Nhiếp Huyền sư huynh à?"

Thần Ma Đại Đạo Quân thoáng chần chờ, vốn dĩ hắn phái đám người Nhiếp Huyền xuất chinh Tam giới là có ý tranh đoạt công lao, không ngờ đám người Nhiếp Huyền không có bản lĩnh, chết ở Tam giới.

Đây là chuyện xấu, nhưng cũng chuyện tốt.

Đám người Nhiếp Huyền chết rồi, các Đạo Chủ giục hắn ứng kiếp, hắn có thể thoái thác khóc lóc kể lể, nói đệ tử của mình cũng chết trong Kiếp Vận, dùng cách này để từ chối, tránh được một kiếp.

Nhưng đang chết tốt, hết lần này tới lần khác lại là Hứa Ứng bị Đạo Chủ hạ lệnh truy sát. Nếu hắn không ra tay, chẳng phải sẽ bị người của Bỉ Ngạn chê cười, nói hắn không dám báo thù cho đệ tử ư?

"Nhưng rời khỏi Đạo Kỷ Thiên, sẽ có khả năng ứng kiếp..."

Thần Ma Đại Đạo Quân thoáng chần chờ, lập tức trầm tĩnh lại, cười nói: "Bây giờ người xuất thủ nhiều nhất là Đạo Quân, chỉ cần Thái Nhất và mấy vị Đại Đạo Chủ không ra tay, ai có thể làm gì được ta cơ chứ? Ta ứng kiếp sớm một chút, giết Hứa Ứng, tẩy sạch Kiếp Vận trên người rồi trở lại Đạo Kỷ Thiên là được."

Đạo Kỷ Thiên, Hồ Sơn Các.

Lâm Đạo Chủ cũng nhận được một phần lệnh truy sát của Đạo Chủ, trong lòng vô cùng kinh ngạc, cười nói: "Sao Hoa đạo huynh sao lại nổi giận với một tiểu bối như vậy, không ngờ lại ban bố lệnh truy sát? Hứa Ứng này còn từng tới Thiên Cảnh Khư cùng Thái Nhất để cứu hắn nữa!”

Hắn không khỏi lắc đầu.

Cửu Khâu sơn, La Đạo Chủ cũng được lệnh truy sát của Hoa Đạo Chủ nhắm vào Hứa Ứng, không khỏi cười nói: "Quá nửa thương là thế của Hoa đạo huynh vẫn còn, nếu không với tính khí của hắn đã sớm cho một búa chém chết Hứa Ứng rồi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao Hứa Ứng cũng bỏ công bỏ sức cứu viện hắn. Hoa đạo huynh làm vậy có phần thiếu tử tế. Người đâu!"

Có đạo đồng đi tới bên cạnh chờ đợi.

La Đạo Chủ nói: "Ta viết một phong thư, ngươi đưa đến Bích Du cung, nói cho Thông Thiên Đạo Chủ việc này. Thông Thiên Đạo Chủ lẻ loi một mình, chỉ e còn chưa biết việc này."

Đạo đồng nhận lệnh, tiếp nhận thư.

La Đạo Chủ cười nói: "Nếu Thông Thiên biết chuyện này, sẽ bảo vệ cho Hứa Ứng hay là bỏ mặc?"

Hắn nổi hứng thú, lại viết một phong thư, sai người đi Xá An cung đưa cho Thái Nhất Đại Đạo Quân, cười nói: "Thái Nhất sẽ không tự mình ra tay, đại nghĩa diệt thân đấy chứ?"

Không lâu sau, Thái Nhất Đại Đạo Quân nhận được lệnh truy sát Đạo Chủ, kinh ngạc nói: "Lại phạm vào chuyện gì, mà Đại Đạo Chủ phải tự mình hạ lệnh đuổi giết?"

Hắn thoáng chần chờ, lặng lẽ đứng dậy, rời khỏi Xá An cung.

Một tháng sau, Thông Thiên Đạo Chủ cũng nhận được lệnh truy sát Đạo Chủ, nhìn thoáng qua rồi ném qua một bên.

"Với thực lực của Hứa Ứng, lệnh truy sát này đúng là ngu ngốc!" Thông Thiên Đạo Chủ lạnh lùng nói.

"Lệnh truy sát của Đạo Chủ?"

Phía trước, Linh Tinh môn cao ngất, Hứa Ứng trên đường chạy tới Long Hưng tự, trùng hợp gặp được đám người Lê Tuyết Lê Tiểu. Nghe bọn họ nói đến việc lệnh truy sát cấp Đạo Chủ, y đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là thất thanh cười nói: "Hoa Đạo Chủ không tự mình đuổi giết ta, mà lệnh cho người khác đuổi giết ta? Bỉ Ngạn có mấy Đại Đạo Quân?"

Y không khỏi lắc đầu.

Lê Tuyết giận tím mặt, lạnh lùng nói: "Hứa Ứng, ngươi thật quá ngông cuồng, khinh thường anh hào Bỉ Ngạn!"

Hứa Ứng liếc cô ta một cái, không nói gì.

Lúc đánh chết Hỗn Nguyên Đạo Quân và Độ Vũ Chân Quân, mặc dù là vận dụng tất cả pháp lực, nhưng y còn chưa vận dụng đạo văn mới của Tam giới, vẫn dùng lý văn của Bỉ Ngạn tranh phong cùng hai vị Đạo Quân.

Trong tình huống như vậy, y vẫn có thể giết chết hai Đạo Quân, Đạo Quân bình thường trước mặt y càng không đáng chú ý.

"Hoa Đạo Chủ ban xuống lệnh truy sát cấp Đạo Chủ, mà không tự mình phát động Linh Tinh Môn giết ta, cởi quần đánh rắm, làm điều thừa thãi. Nói như vậy, thương thế của hắn còn chưa khỏi hẳn..."