Chương 2354 Trở lại quá khứ tạo phản 2
Nếu lúc này chúng ta giết chết Hoa Đạo Chủ và Lâm Đạo Chủ, liệu có thể thay thế hai vị Hoa Lâm Đạo Chủ hay không?"
Có người rục rịch muốn thử, cười nói: "Cho dù không thể giết bọn hắn, xử lý mấy vị khác sau này thành Đạo Chủ, nói không chừng chúng ta cũng có thể có được cơ duyên đắc đạo!"
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người đã nổi tâm tư.
Nếu bọn họ đã thông qua Long Hưng tự trở lại quá khứ, như vậy nhân cơ hội này diệt trừ những lão già chiếm giữ ghế cao, chính mình thượng vị trở thành mấy lão già đó, há chẳng phải chuyện tốt hay sao?
"Thời điểm này Hoa Thịnh Thịnh, Lâm Truyền Đình, La Thế Tông còn chưa phải Đạo Chủ! Có thể thay thế bọn họ!"
Thần Ma Đại Đạo Quân cũng nhận thấy những người này rục rịch, không khỏi lắc đầu, lại nhìn nhìn con rắn ngậm đuôi kia, trong lòng loáng thoáng có chút bất an.
"Con rắn này, là do đại đạo ngưng tụ mà thành, nó chất chứa ảo diệu mà ta cũng không hiểu được, nhưng có thể thấy được nó chứa đựng ảo diệu thời không luân hồi. Rốt cuộc Thiên Thành Tử muốn làm gì?"
Đúng lúc này, đột nhiên Thần Ma Đại Đạo Quân nhìn thấy mình khi còn trẻ, trong lòng không khỏi giật mình.
"Lúc này ta đi qua đó, gặp phải chính ta, ta sẽ biến mất, hay là cùng tồn tại với ta? Ta ở quá khứ, là ta trên vật chất, hay là ta trên nguyên thần? Nếu là ta về mặt vật chất, như vậy ta không thay đổi gì, nhưng hiện tại ta đã không giống với quá khứ. Nếu như vật chất trên người ta thay đổi, nguyên thần ta chưa biến đổi, như vậy ta vẫn còn là ta hay sao?"
Hắn bỗng thấy ngây ngẩn, thầm nghĩ: "Nếu ta giết chết ta năm đó, ta của hiện tại sẽ biến mất hay sao? Nếu ta nói cho ta năm đó tu luyện như thế nào, ta của hiện tại có lập tức biến thành Đại Đạo Chủ hay không?"
Trong lúc nhất thời hắn bỗng ngơ ngẩn không tiến bước.
Bên kia, Thái Nhất Đại Đạo Quân cũng nhìn thấy mình khi còn trẻ, khi đó Thái Nhất đã là một thanh niên lão luyện trầm ổn, cũng lão luyện trầm ổn hệt như Thái Nhất hiện tại.
"Nếu ta đi tới đó nói cho bọn họ biết về hướng đi tương lai của ta, như vậy có thể tránh xảy ra rất nhiều chuyện không?"
Trong lòng hắn thầm ngây ngốc.
Cuộc đời này của hắn có rất nhiều tiếc nuối, những tiếc nuối này quanh quẩn quanh đạo tâm của hắn, như cát yên lặng dưới đáy nước, lúc nhớ tới lại nổi lên đục ngầu, rất lâu sau mới lắng đọng trở lại.
Nếu như tất cả những tiếc nuối này đều không cần phải xảy ra thì sao?
"Có lẽ ta sẽ có phương thức xử lý tốt hơn cho Thiên Cảnh, có lẽ kiếp nạn năm đó sẽ không bộc phát, có lẽ ta sẽ không bại trận dưới tay Thông Thiên, có lẽ Hạo Dập cũng không cần phải chết."
Hắn thoáng chần chừ, cuối cùng vẫn cất bước đi về phía mình khi còn trẻ.
Hắn muốn thử một lần, xem có thể thay đổi quá khứ hay không.
"Quá khứ, đối với ta trong quá khứ vẫn là tương lai chưa phát sinh! Đối với hắn mà nói, tương lai có thể thay đổi!" Trong lòng của hắn ngập tràn niềm tin.
Hứa Ứng thì ngồi xe kéo của La Đạo Chủ đi vào Trí Nhân Điện của Hoa Đạo Chủ, La Đạo Chủ không chờ thông báo đã nhanh chân xông vào, cười nói: "Hoa đạo hữu, hôm nay ta gặp được hai vị hảo bằng hữu, nhất định phải tiến cử cho ngươi!"
Hứa Ứng theo Thiên Thành Tử đi vào, trong lòng hiếu kỳ nói: "Nếu ta thật sự trở lại quá khứ, thay đổi quá khứ, như vậy chắc chắn Hoa Đạo Chủ và La Đạo Chủ nhận ra ta. Nhưng bọn họ không nhận ra ta, vậy nói rõ... Ta ngụy trang rất tốt!"
Hắn tràn đầy lòng tin, thầm nghĩ: "Một khả năng khác, đó là chúng ta không trở về quá khứ. Nhưng chuyện này là không thể."
Hoa Đạo Chủ lúc này cũng có vẻ cực kỳ trẻ tuổi, dáng người cao ngất, không có bộ dáng ông lão hung ác động một chút là chém người.
Hắn có vầng trán rất cao, có vẻ rất có trí tuệ, nghênh đón Hứa Ứng và Thiên Thành Tử, ánh mắt hấp háy, cười nói: "Thiên Thành Tử tu luyện Thời Không đại đạo, Hoa mỗ nghe danh đã lâu, hôm nay rốt cục cũng gặp gặp mặt được một lần! May mắn, thật may mắn!"
Thiên Thành Tử đáp một câu không mặn không nhạt.
Hoa Đạo Chủ lơ đễnh nhìn về phía Hứa Ứng rồi nói: "Thanh danh của Ứng đạo hữu không nổi, trước giờ chưa từng nghe qua danh hào của các hạ."
La Đạo Chủ kinh ngạc muôn phần nói: "Đạo hữu chưa từng nghe nói tới Ứng đạo hữu? Ta còn tưởng rằng ngươi mời hắn tới, cho nên mới đi cùng nhau."
Hoa Đạo Chủ nhìn Hứa Ứng, như cười như không nói: "Mặc dù ta giao du rộng rãi, nhưng lại chưa từng nghe nói qua danh hào Ứng đạo hữu, càng chưa từng mời hắn đến. La đạo hữu, gần đây trên đảo có rất nhiều gương mặt xa lạ, không thể không đề phòng."
La Đạo Chủ cười nói: "Nhưng Ứng đạo hữu lại không phải người ngoài. Hắn cũng như chúng ta, cũng đi theo Đạo Tôn học tập, hắn tu luyện chính là Tiên Thiên Cửu Đạo, tự xưng có trình độ cao trênThái Nhất, Nhân Quả, Luân Hồi.”
Hắn vừa nói vừa di chuyển bước chân, lẳng lặng phong tỏa đường lui của Hứa Ứng.