← Quay lại trang sách

Chương 2393 Mời Thông Thiên tế kiếm 1

Đao quang bị bẻ gãy, hai ngón tay của Hứa Ứng đan xen, gảy trên đoạn đao gãy. Thân thể nam tử trẻ tuổi kia chấn động mãnh liệt, không ngừng lui về phía sau, hóa giải lực lượng trong cái búng tay của y, kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Hứa Ứng.

Hứa Ứng đang muốn hỏi lý do vì sao hắn xuất thủ, nam tử trẻ tuổi kia nói: "Hứa Ứng, ngươi quả xứng danh thiên tài! Có điều, hôm nay ta chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, qua một thời gian ngắn ta lại đến lĩnh giáo, phân cao thấp với ngươi!"

Hắn gào thét lao đi, chẳng bao lâu sau biến mất.

Hứa Ứng khẽ nhíu mày, nhìn về phía âm Dương Đại Đạo Quân.

Sắc mặt âm Dương Đại Đạo Quân ảm đạm, cắn răng nói: "Hứa Ứng, hôm nay ta rơi vào trong tay ngươi, xem ra thật sự là kiếp vận lâm đầu. Nhưng ngươi định dùng ta làm tế phẩm, ta sẽ không ngồi chờ chết, cho dù có chết cũng phải kéo ngươi lên đường!"

Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Đạo huynh nói câu này là ý gì? Hứa mỗ tuy xuất thân từ Thái Nhất đạo môn, nhưng chưa từng lạm sát người vô tội."

Âm Dương Đại Đạo Quân mở to mắt, cười lạnh không thôi: "Ta nhận được tin tức, Sinh Tử đạo huynh đã chết trong tay ngươi, bị ngươi hiến tế, phục sinh Đạo Chủ!"

Hứa Ứng lắc đầu nói: "Đạo huynh hiểu lầm rồi. Hứa mỗ đã từng giết người vô tội chưa? Sinh Tử Đại Đạo Quân tới giết ta trước, bị ta giết ngược lại, đây là gieo gió gặt bão. Bên trong Linh Tinh Môn, những Bất Hủ kia nhìn thấy hoa sen Hỗn Độn và Hồng Nguyên của ta, ngấp nghé bảo vật của ta tới giết ta đoạt bảo, cũng chết chưa hết tội. Về phần hơn vạn vị đạo hữu chết ở Long Hưng Tự kia, còn không phải bởi vì Đạo Chủ hạ lệnh truy sát ta trước, cho nên mức chết thảm như vậy? Nhưng bất kỳ ai nào trong số bọn họ đều không phải do ta động thủ giết chết."

Âm Dương Đại Đạo Quân nửa tin nửa ngờ.

Hứa Ứng nói: "Ta tới nơi này, dọa người kia chạy mất, đạo huynh nên cảm kích ta mới đúng."

Âm Dương Đại Đạo Quân tự thấy mình không phải đối thủ của y, hừ một tiếng rồi nói: "Đa tạ."

Hứa Ứng vẻ mặt hiền lành nói: "Vừa rồi người đánh ngươi gần chết, là ai? Vì sao chưa từng nghe nói tới?"

Âm Dương Đại Đạo Quân nói: "Người này có đạo hiệu là Linh Hư Tử, chính là Đạo Chủ của Thiên Cảnh."

"Đạo Chủ?"

Hứa Ứng hơi ngẩn người, rõ ràng người vừa chỉ có tu vi Bất Hủ cảnh, sao có thể là Đạo Chủ?

Có điều, Tạo Hóa đại đạo và âm Dương đại đạo là đồng cấp, Linh Hư Tử có thể dùng cảnh giới Bất Hủ sơ kỳ đánh trọng thương âm Dương Đại Đạo Quân Bất Hủ viên mãn, quả thật đạo hạnh vượt xa Đại Đạo Quân.

Âm Dương Đại Đạo Quân nói: "Đại đạo triều tịch, đại đạo Bỉ Ngạn dâng trào. Người này phục sinh, không ở lại Thiên Cảnh mà tới Bỉ Ngạn ta tu luyện. Hắn tu luyện không lâu, nhưng cực kỳ mạnh mẽ, đã trở thành Bất Hủ. Khi ta điều tra chuyện người Thiên Cảnh lẻn vào Bỉ Ngạn tu hành thì bị hắn phát hiện, vốn cho rằng có thể diệt trừ hắn, không ngờ ngược lại bị hắn đả thương."

Hứa Ứng nghe vậy, thầm nghĩ: "Người Thiên Cảnh thật sự đã lẻn vào Bỉ Ngạn! Đây cùng là suy đoán của ba người Hoa, Lâm, La năm đó!"

Âm Dương Đại Đạo Quân nói: "Không chỉ có một mình Linh Hư Tử là Đạo Chủ của Thiên Cảnh lẻn vào Bỉ Ngạn tu hành, ta tra ra được có hơn mười người rất giống Đạo Chủ của Thiên Cảnh, tiến vào Bỉ Ngạn tu hành, đồng thời tu vi đã cực cao! Hứa Ứng, Linh Hư Tử sắp tới tìm ngươi quyết đấu, ta khuyên ngươi nên đi nhanh lên thôi! Tu vi tiến cảnh của hắn trong mười ngày còn nhanh hơn mười năm trăm năm của ngươi!"

Hứa Ứng nói: "Đa tạ. âm Dương đạo huynh có nghe qua tin tức về phản tặc Thái Nhất không?"

Âm Dương Đại Đạo Quân thoáng chần chờ rồi nói: "Ba tháng trước ta đã từng gặp hắn. Hắn đang suy yếu, hy sinh đại đạo và khí huyết của bản thân để phục sinh Tề Hiền Đạo Chủ trong Bá Lăng. Ta vốn định xuống tay với hắn, nhưng bên cạnh hắn còn có người khác nên đành thôi."

Hứa Ứng phất phất tay rồi nói: "Đạo huynh, ngươi đi đi, ta không giết ngươi."

Âm Dương Đại Đạo Quân vẫn quay mặt về phía Hứa Ứng, bước từng bước lui về phía sau, đợi đến khi lui ra xa, đột nhiên lắc mình một cái, phân ra rất nhiều hóa thân, mỗi người giậm chân một cái, chỉ thấy hàng vạn hàng nghìn thiên lộ xuất hiện, như cầu vồng lướt về những phương hướng khác nhau.

Những âm Dương Đại Đạo Quân kia mỗi người leo lên một thiên lộ, chạy trốn khắp bốn phương tám hướng!

Hứa Ứng lắc đầu nói: "Cẩn thận như vậy làm gì? Ta cũng muốn giết ngươi, nhưng chỉ e Hoa Đạo Chủ không dung tha cho ta."

Y khẽ lắc đầu, tiến về hướng Bá Lăng, thầm nghĩ: "Đạo Chủ của Thiên Cảnh tiến vào Bỉ Ngạn tu hành, chẳng lẽ thật sự là do Đạo Tôn bày mưu đặt kế? Đại đạo Thiên Cảnh thức tỉnh đã bốn trăm năm, nếu bọn họ vừa phục sinh là tới ngay Bỉ Ngạn, như vậy bọn họ đã tu hành bốn trăm năm rồi."

Những Đạo Chủ này có kinh nghiệm tu luyện năm xưa, tu hành ở Bỉ Ngạn, tốc độ nhanh hơn rất nhiều so với kiếp trước!