Chương 2431 Hung tính đại phát 1
Sắc mặt Hứa Ứng chợt biến, chân nhún xuống, nghịch chuyển thời không, chuẩn bị thi triển Tru Tiên kiếm chỉ, đánh chết Động Huyền Đạo Chủ còn chưa thành đạo trong quá khứ!
Nhưng Hỗn Độn Hải là một mảnh mênh mông, thời không không thể tồn tại, y hoàn toàn không thể trở lại thời điểm Động Huyền Đạo Chủ chưa thành đạo!
Trong giây lát này, Hỗn Độn Hải biến hóa mãnh liệt, động uyên cấp Đạo Chủ hoàn toàn phóng thích tu vi, xuất chỉ đâm tới, khắp nơi đều là bóng ngón tay!
Hứa Ứng lại phát động thần thông Luân Hồi, ý đồ chạy trốn sang thời không tiếp theo. Nhưng trong khoảnh khắc, một chỉ của Động Huyền Đạo Chủ đã xuyên qua vô số luân hồi!
Hứa Ứng bỏ chạy về phía Luân Hồi khoảnh khắc sau, từng người từng người sau lưng lần lượt chết đi, nhưng chỉ lực của Động Huyền Đạo Chủ vẫn dồn đến sau đầu y!
"Mạng ta thôi rồi!"
Hứa Ứng vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên Động Huyền Đạo Chủ tán đi chỉ lực, nhẹ nhàng xoa đầu y, quay người rời đi.
"Không hổ là người trong Thái Nhất đạo môn."
Giọng nói của hắn từ xa xa truyền đến: "Ngay cả ta cũng không thể giết ngươi. Ta không thể làm gì khác hơn là trở về thỉnh tội. Hứa Ứng, không được khinh thường người đắc đạo Tiên Thiên Cửu Đạo."
(Bản chương kết thúc)
Hứa Ứng sờ gáy mình, ánh mắt ngây ngốc, nhìn về phía Động Huyền Đạo Chủ, chỉ thấy lão đạo nhân này đã biến mất trong Hỗn Độn Hải.
"Hắn có biết đường về Bỉ Ngạn không?"
Hứa Ứng hạ giọng nói: "Lần này không có ai dẫn đường cho hắn."
Động Huyền Đạo Chủ theo dõi thuyền lầu Thúy Nham của y đến đây, giờ trở vềnếu không có thuyền lầu Thúy Nham, rất có khả năng sẽ bị lạc phương hướng ở trong Hỗn Độn Hải.
Cho dù hắn rất mạnh, cũng không thể kiên trì ở trong Hỗn Độn Hải mãi được, sớm muộn gì cũng sẽ bị Hỗn Độn Hải mài sạch sẽ. Cho dù may mắn đi nữa, nhiều nhất cũng chỉ còn lại một khối hai khối đạo cốt.
"Thật ra có thể xem ta quyết một trận tử chiến với sư phụ của ta đệ tử của hắn sau đó mới đi." Tâm cảnh của Hứa Ứng có phần phức tạp, nháy mắt mấy cái nói.
Có điều Động Huyền Đạo Chủ đi quyết liệt như thế, Hứa Ứng chỉ có thể suy đoán hắn còn có một chiếc thuyền lầu.
"Mấu chốt là, thuyền lầu kia của ta ở đâu?"
Hứa Ứng nhìn xung quanh, trận chiến giữa y và Động Huyền Đạo Chủ, giờ đã cách xa chiến trường, không thể nào tìm được nơi rời thuyền.
Cũng may ánh sáng hắn nhìn thấy vẫn còn, Hứa Ứng không đi tìm thuyền, đi về phía tia sáng kia.
Vị trí có ánh sáng chắc là chiến trường ước định của Thái Nhất và hắn.
"Đạo Chủ Tiên Thiên Cửu Đạo thật sự lợi hại như vậy sao?" Y lại sờ lên gáy mình.
Động Huyền Đạo Chủ điều động Thái Nhất động uyên, bộc phát chiến lực gấp mười lần lúc trước, y cảm thấy chỉ lực của Động Huyền đã trải rộng khắp luân hồi, tràn đầy thời không và hư không, đuổi theo y.
Y vốn cho rằng mình sẽ chết trong tay Động Huyền Đạo Chủ, không ngờ một ngón tay trí mạng kia lại biến thành một bàn tay xoa đầu y.
"Ta ghét nhất là bị người ta xoa đầu." Hứa Ứng thầm nghĩ.
Y lại tươi cười, cảm thấy có phần ấm áp. Thái Nhất đạo môn tuy nổi tiếng phản bội, nhưng lại không có ai phản bội Thái Nhất đạo môn.
Qua rất lâu, rốt cuộc Hứa Ứng rốt cuộc tìm được nơi có tia sáng kia, không khỏi giật mình.
Lọt vào tầm mắt y là một toà Hồng Nguyên đã quy mô, mà phía dưới Hồng Nguyên là một cọng cỏ.
Cọng cỏ kia như linh chi mọc trên cọc gỗ, mọc ra bảy chiếc lá, nâng Hồng Nguyên lên.
"Thái Nhất ước định quyết chiến ở chỗ này?"
Hứa Ứng dừng bước lại, cẩn thận quan sát bốn phía, không phát hiện những thứ khác.
Y đi tới bên cạnh cây cỏ chi kia, chỉ thấy cọng cỏ đã cực kỳ khỏe mạnh, lớn hơn y vô số lần, đi xuống phía dưới nhìn lên như một ngọn núi lớn, tán cây hình lá hướng ra phía ngoài, xâm nhập Hỗn Độn.
Mà trên nhánh cây còn có từng cái lỗ nhỏ phun ra từng luồng linh quang, như linh chi phun ra bào tử.
Hứa Ứng thầm khen ngợi, nhìn về phía cọc gỗ kia, chỉ thấy rõ ràng cọc gỗ vẫn chưa chết.
Rễ cây cắm vào trong Hỗn Độn Hải, không biết nối với thứ gì, hấp thu năng lượng của Hỗn Độn Hải, làm linh căn linh chi càng thêm khỏe mạnh.
"Cọc gỗ này liên kết với..."
Hứa Ứng nổi lòng hiếu kỳ, đang muốn đi theo cọc gỗ xuống phía dưới thăm dò, lúc này giọng nói của Thái Nhất Đại Đạo Quân truyền đến nói: "Gốc rễ cây này liên kết với một mảnh vỡ vũ trụ ở đây."
Hứa Ứng theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Thái Nhất Đại Đạo Quân cưỡi một chiếc thuyền lầu Thúy Nham đi đến nơi đây, quần áo gọn gàng, hiển nhiên không gặp bất cứ nguy hiểm gì.
"Ý của ngươi là, rễ cây của gốc cây này đâm vào trên một tàn tích vũ trụ?" Hứa Ứng hỏi.