Chương 2481 Cửu Đạo Tuần Chứng. 4
Cổ Thần La Thái Tông phất tay.
Hứa Ứng quay người rời đi, trong lòng nghĩ đến chỗ thiếu sót mà La Thái Tông chỉ ra, vì vậy tiếp tục phát động Cửu Đạo Tuần Chứng, nghiệm chứng từng bước trong Tiên Thiên Cửu Đạo.
Từ trước khi vây công La Thái Tông, y đã phát hiện Cửu Đạo Tuần Chứng của mình xảy ra vấn đề.
Y bắt đầu dựa vào Tịch Diệt đại đạo để chứng thực những Tiên Thiên đại đạo khác, đến khi Sát Phạt đại đạo, phát hiện Tịch Diệt đại đạo mà đạo diễn y thúc diễn biến Tịch Diệt đại đạo, không hề giống với Tịch Diệt đại đạo khi xuất phát.
Về sau, y kiểm chứng Thái Nhất đại đạo, phát hiện Thái Nhất đại đạo lấy được cũng không giống với Thái Nhất đại đạo lúc mới bắt đầu.
Lúc trước y vẫn không biết nguyên nhân, lần này trò chuyện với La Thái Tông một phen mới biết nguyên nhân trong đó.
Bản thân La Thái Tông còn Cửu Đạo Tuần Chứng, tất nhiên không cách nào chỉ điểm y giải quyết loại hiện tượng này như thế nào. Vì vậy Hứa Ứng không ngừng tuần chứng, không ngừng cải tiến các loại đại đạo của mình.
Bề ngoài của y như thường, nhưng các loại đại đạo trong cơ thể không ngừng lưu chuyển, lần lượt sửa chữa thiếu sót trong các loại đại đạo.
Theo y vận chuyển Cửu Đạo, trình độ chín loại đại đạo cũng nước lên thì thuyền lên, dần dần tiến tới cùng một tiêu chuẩn.
"Cửu Đạo Tuần Chứng, có phần tương tự như vốn đã có đủ, nhưng điểm không bằng vốn đã có đủ chính là nó cần không ngừng tu luyện. Mục tiêu cuối cùng của Cửu Đạo Tuần Chứng, cũng chỉ đạt tới trạng thái vốn đã có đủ!"
Hứa Ứng không khỏi thất thần, đột nhiên trong đầu xuất hiện một ý niệm.
"Cửu Đạo Tuần Chứng có phải là pháp môn chính xác hay không? Cường giả của Đạo Minh đều đang theo đuổi cảnh giới Cửu Đạo Tuần Chứng, coi nó là cơ sở để đột phá đến cảnh giới kế tiếp. Nhưng nếu như, Cửu Đạo Tuần Chứng là sai lầm thì sao?"
Suy nghĩ này của y vừa xuất hiện, lập tức không cách nào ngăn chặn được.
"Cửu Đạo Tuần Chứng, vì sao không thể biến thành Thập Đạo Tuần Chứng? Vì sao không thể biến thành Thập Nhất Đạo Tuần Chứng? Vì sao không thể không bỏ qua tuần chứng, tự thành một thể?"
Y bất tri bất giác lâm vào trầm tư, mặc dù bước chân không ngừng, vẫn đi về phía Thiên Tuyệt thành, tuy trong cơ thể vẫn đang luân chuyển chín loại Tiên Thiên đại đạo, nhưng thần du thiên ngoại.
Y không biết mình trở lại Thiên Tuyệt thành khi nào, đám người Thanh Huyền, Cửu Tăng hàn huyên, Hứa Ứng trả lời từng câu, Cung Tiệp Huyên tươi cười nghênh đón hắn, Hứa Ứng cũng mỉm cười đáp lễ.
Thanh Huyền thấy thế, kéo Thánh Tôn sang một bên rồi nói: "Nguyên Dục, trạng thái của Hứa Đạo Tổ không đúng, chỉ e lại có lĩnh ngộ, đang trong thần du."
Thánh Tôn quan sát Hứa Ứng từ trên xuống dưới, lắc đầu nói: "Hắn vẫn như bình thường, sao lại thần du ngộ đạo!"
Thanh Huyền nói: "Bây giờ hắn dựa vào tiềm thức của bản thân tiếp quản thân thể, vô luận là tiếp đón người khác, hay là đàm luận đạo pháp, đều là tiềm thức gây nên."
Cung Tiệp Huyên cũng phát giác ra Hứa Ứng có vẻ không đúng, quan sát Hứa Ứng, chỉ thấy Hứa Ứng như thường, không nhìn ra có gì khác biệt.
Cô thỉnh giáo Hứa Ứng về Cửu Đạo Tuần Chứng, Hứa Ứng đáp như nước chảy mây trôi, lời nói tinh diệu, khiến cô cũng kinh động như gặp thiên nhân.
Hai người càng nói càng hợp ý, thậm chí còn diễn luyện đạo pháp. Cung Tiệp Huyên và Hứa Ứng giao thủ mấy hiệp, không khỏi than thở về đạo pháp diễn biến của hắn.
Ở chung đã lâu, cô bất giác sinh lòng ngưỡng mộ, bất tri bất giác, ngưỡng mộ biến thành ái mộ, khiến cô trong lòng nghiêm nghị: "Sao lại động tâm với ngoại tộc?"
Chỉ có điều ở chung mấy ngày nay, làm cho cô cũng bất tri bất giác bái phục Hứa Ứng học rộng tài cao, thầm nghĩ: "Ngoại trừ phụ thân, hắn chính là người tài học cao nhất, uyên bác nhất. Nếu có thể kết một lương duyên, cũng không uổng cuộc đời này."
Thanh Huyền và Thánh Tôn thấy đôi nam nữ này dần dần cử chỉ thân mật, không khỏi hai mặt nhìn nhau.
"Có nên nhắc nhở vị Cung cô nương này, thứ đang điều khiển cơ thể Hứa Đạo Tổ chỉ là tiềm thức của hắn, không phải bản thân hắn?"Thanh Huyền dò hỏi.
Thánh Tôn hấp háy mắt, cười nói: "Nhắc nhở cô làm gì? Thú vị thế này cơ mà."
Có điều, Vu Khê Đạo Chủ đi theo Cung Tiệp Huyên lại nghe được lời nói của hai người, không khỏi nghiêm nghị, cẩn thận quan sát Hứa Ứng, đích xác là giấu giếm vấn đề.
Hắn vội vàng nói đến việc này với Cung Tiệp Huyên, Cung Tiệp Huyên nghe vậy, vừa thẹn vừa giận: "Mấy ngày nay người thân mật với ta không phải là Hứa lang, mà là tiềm thức hắn lưu lại trong thể xác?"
Cô ở đâu đã trải qua loại chuyện này? Vì thế không buồn cáo từ, vội vàng rời đi.