Chương 2487 Ủng hộ chính nghĩa 3
Hứa Ứng tiếp tục nói: "Thiên đạo thưởng phạt thiện ác, sao có thể định thiện ác? Cứ làm ngược theo Thiên đạo là được. Cứ theo Thiên đạo là thiện, nghịch Thiên đạo là ác. Người thuận Thiên đạo thì thiện lương, nghịch Thiên đạo thì ác độc. Tam giới là thiện, thưởng. Tam giới là ác, phạt. Suy tới Bỉ Ngạn, người Bỉ Ngạn hành thiện thì thưởng, người Bỉ Ngạn làm ác thì phạt. Còn về Thiên Cảnh, cũng làm như thế."
Tổ Thần nghe vậy cũng hiểu, nhưng trong lòng vẫn còn một vài điều chưa rõ, tìm tới Thánh Tôn rồi nói: "Hứa Đạo Tổ có gì đó kỳ quái? Trước đây hắn đã là loại mù chữ, bây giờ nói năng lại rất có học vấn, hiểu biết rất nhiều."
Thánh Tôn nói: "Hắn đang bế quan, bây giờ bên ngoài là tiềm thức của hắn quấy phá."
Tổ Thần giật mình: "Thì ra là vậy. Ta còn tưởng hắn thật sự đổi tính. Lời hắn nói ra cũng rất có đạo lý. Ta là thiên địa nguyên thần của ba vũ trụ, không nên thiên vị một phương, dùng thiện ác để lựa chọn thôi."
Tổ Thần nhìn về phía Hứa Ứng, chỉ thấy Hứa Ứng tao nhã lịch sự, ăn nói không tầm thường, khí chất phong lưu, nói: "Khi nào thì hắn mới có thể xuất quan?"
Thánh Tôn lắc đầu: "Ta cũng không biết."
Lúc này, có cô nương tìm đến, có chút bi ai, nói với Hứa Ứng: "Thiếp thân biết chàng không phải là Hứa lang, nhưng trong lòng thiếp chàng chính là Hứa lang. Mấy ngày nay, thiếp thân không cách nào quên được chàng!"
Hứa Ứng ôm nữ tử kia vào trong ngực, dịu dàng như nước, nhẹ giọng nói: "Tiệp Huyên, ta cũng biết ta là hồ điệp trong mộng của Hứa công, vốn không nên hy vọng xa vời gì đối với nàng, nhưng tình cảm lại há lại như ta mong muốn? Cho dù ta là hồ điệp trong mộng của Hứa công, vẫn muốn song túc song phi với nàng. Chỉ hận Hứa công tỉnh lại, hết thảy đều là ảo mộng bọt nước."
Tổ Thần nhìn xung quanh, nhìn về phía Thánh Tôn, lộ vẻ nghi hoặc.
Thánh Tôn bất đắc dĩ nói: "Là nữ nhi của Đạo Tôn gia, bị biểu hiện giả dối của Hứa Đạo Tổ mê hoặc. Vốn đã tỉnh ngộ, chém tơ tình rời khỏi, nhưng cuối cùng vẫn không nỡ, cách dăm ba hôm lại tới tìm Hứa lang của cô nàng."
Tổ Thần nói: "Biểu hiện giả của Hứa Đạo Tổ lợi hại như vậy, Hứa Đạo Tổ có biết không?"
"Ai biết được? Có lẽ có."
Thánh Tôn chờ xem chuyện vui, cười nói: "Hôm nay Tổ Thần đã là nguyên thần của tam đại vũ trụ, như vậy có thể tới Tam giới một chuyến đến đón Đạo Tổ phu nhân hay không?"
Tổ Thần lườm hắn một cái rồi nói: "Ngươi chỉ e thiên hạ không loạn."
Nhưng cũng may Cung Tiệp Huyên còn có lý trí, rưng rưng nước mắt, lưu luyến rời đi.
"Cô nương này nhảy không ra."Thanh Huyền vui sướng khi người gặp họa.
Qua không lâu, Hứa Ứng lại khai đàn truyền pháp, truyền thụ ảo diệu của Thái Nhất đại đạo, trong lúc nhất thời đám đông tụ tập nghe giảng, hết sức náo nhiệt.
Thánh Tôn cảm khái nói: "Bây giờ hắn một ngày một hội giảng nhỏ, mười ngày một hội giảng to, không biết đã chăm chỉ tới mức nào. Hứa Đạo Tổ giảng cả đời này cũng không giảng được nhiều bằng mấy ngày nay."
Thanh Huyền đi lên phía trước nói: "Không chỉ có vậy, hắn đối đãi với mọi người cũng rất có trình độ, khiến cho tất cả mọi người như tắm gió xuân."
Tổ Thần đứng bên cạnh bọn họ, mắt nhìn Hứa Ứng giảng đạo truyền pháp cho Thái Nhất đạo môn, nói: "Hắn nói tới Thiên đạo, kiến giải cao thâm, lời lẽ đâu ra đó, ngôn từ tao nhã."
Cửu Tăng đi tới bên cạnh bọn họ rồi nói: "Hứa Đạo Tổ hiện giờ còn thích hợp làm môn chủ Thái Nhất đạo môn hơn cả Thái Nhất sư phụ."
Mọi người không nhịn được sinh ra cùng một ý niệm trong đầu: "Nếu Hứa Ứng này mới thật sự là Hứa Ứng, tên mù chữ kia mới là tiềm thức, thế thì thật tốt biết bao."
Lúc này, Thái Nhất Đạo Chủ dẫn người đến đây, cầu kiến môn chủ Thái Nhất đạo môn Hứa Ứng, Cửu Tăng vội vàng nghênh đón, mời Thái Nhất vào thành.
Thái Nhất Đạo Chủ biết chuyện Hứa Ứng đang bế quan, quan sát Hứa Ứng đối nhân xử thế, lắc đầu nói: "Hứa Ứng này không được, không đủ giảo hoạt, thiếu linh tính, sống không được lâu. Hắn chỉ có thể không quan tâm tới hơn thua, Hứa môn chủ lại có thể không quan tâm tới vinh nhục."
Cửu Tăng hỏi: "Sư tôn tới đây là có chuyện gì?"
Thái Nhất Đạo Chủ nói: "Bây giờ La Thái Tông đã đi tới Thiên Cảnh, đại chiến với Đạo Tôn sắp tới. Trận chiến này chính là cơ hội trời ban của chúng ta! Bởi vậy ta tới tìm Hứa môn chủ, có chuyện quan trọng muốn thương lượng với hắn."
Cửu Tăng nói: "Sư tôn chờ một chút, ta báo cáo với môn chủ việc này."
Hắn đi ra phía trước, hạ giọng nói vài câu bên tai Hứa Ứng đang giảng đạo truyền pháp, Hứa Ứng quay đầu, nhìn Thái Nhất Đạo Chủ, nhẹ nhàng gật đầu.
Cửu Tăng ngồi xuống thay Hứa Ứng giảng đạo truyền pháp, Hứa Ứng đứng dậy, đi về phía bên này, áy náy nói: "Sư tôn chờ một chút, ta sẽ gọi hắn ra ngay."
Thái Nhất: "Làm phiền."
Sau một lúc lâu, Hứa Ứng mơ màng tỉnh lại.