Chương 2504 Cái chết của Hoa Đạo Chủ 3
Huyền Nữ Thánh Vương tức giận, muốn đánh một trận với hắn.
Thái Nhất tức giận nói: "Đủ rồi!"
Âm thanh của hắn như sấm chấn động màng nhĩ mọi người vang lên ong ong, Thái Nhất đại đạo trấn áp xuống khiến mọi người không khỏi sợ hãi.
"Không hổ là Tiên Thiên Cửu Đạo, Thái Nhất đắc đạo không lâu, tu vi cũng đã hùng hậu như vậy rồi!"
Thái Nhất nghiêm mặt, khí tức xao động, lạnh lùng nói: "Tam Đại Đạo Chủ mới là kẻ thù của các ngươi, giết các ngươi, trấn áp các ngươi, dùng các ngươi để gột rửa kiếp vận của mình! Chúng ta có cùng một mục tiêu, chính là lật đổ Tam Đại Đạo Chủ! Trước lúc đó ai dám nội chiến, giết chết bất luận tội!"
Lăng Yên Minh Vương cười ha hả: "Thái Nhất đạo huynh nói đúng. Bây giờ thế lực chúng ta yếu ớt, là châu chấu buộc trên một sợi dây thừng. Đừng nói chính diện đối đầu với Tam Đại Đạo Chủ, cho dù là bất cứ ai trong số đó chúng ta cũng chết chắc. Kế hoạch hôm nay nên đoàn kết nhất trí!"
Sắc mặt mấy người Tề Hiền, Thạch Lam Đạo Chủ cũng hòa hoãn lại, dồn dập cười nói: "Thái Nhất huynh giáo huấn rất đúng, là chúng ta lỗ mãng."
"Thái Nhất huynh nói phải làm sao, chúng ta làm theo là được."
Thái Nhất Đạo Chủ nói: "Thiên Thành Tử còn cần một khoảng thời gian nữa mới đến Thiên Cảnh, chúng ta chờ thời cơ."
Bầu không khí vừa khẩn trương dần dần buông lỏng, Hứa Ứng lại khẽ nhíu mày, trong lòng có phần không vui.
Thánh Tôn truyền âm nói: "Đạo Tổ, Thái Nhất khó lòng khống chế hạng người hổ lang này, tương lai ắt thành họa lớn."
Hứa Ứng liếc hắn một cái, đi ra ngoài.
Thánh Tôn vội vàng đuổi theo, Thanh Huyền cũng lười biếng đi theo.
Ba người đi tới thư phòng Hứa Ứng, Hứa Ứng lấy ra một ngọn đèn màu xanh biếc, thắp đèn lên, ánh đèn yếu ớt, chiếu sáng phòng tối.
"Ở chỗ này có thể yên tâm nói chuyện, sẽ không bị người ngoài nghe thấy." Hứa Ứng nói.
Sắc mặt Thánh Tôn trịnh trọng: "Tình hình của Thái Nhất lúc này tương tự như thời điểm của Đế Thanh Huyền năm xưa, trong các đám phản tặc, Đế Thanh Huyền chỉ là nhánh lớn nhất trong số đó, tuy có thể khiến mọi người bái phục nhưng không thể trấn áp tất cả phản vương. Tương lai nếu mọi việc thành công, Thái Nhất ắt sẽ bị làm loạn!"
Thanh Huyền tựa vào cạnh cửa rồi nói: "Những người này là Đạo Chủ, không giống với Diệu Cảnh và Chí Tôn năm xưa. Nếu Thái Nhất chỉ làm việc dựa vào lý tưởng, tương lai chắc chắn sẽ thua!"
Thánh Tôn nói: "Đạo Tổ đã tính trước rồi!"
Thanh Huyền nhẹ nhàng gật đầu: "Dù sao chúng ta cũng người của Tam giới, cho Thái Nhất đối xử với chúng ta vô cùng tốt thì đối với người của Bỉ Ngạn, chúng ta vẫn không phải người đồng tộc."
Thánh Tôn nói: "Thái Nhất có thể chứa chấp chúng ta, những Đạo Chủ của Bỉ Ngạn chưa chắc đã bao dung cả chúng ta. Với kinh nghiệm tạo phản của ta, tương lai thậm chí chưa chắc bọn họ đã dung tha cho Thái Nhất!"
Thanh Huyền nói: "Lần này chúng ta tới Bỉ Ngạn, một là vì học tập tăng cường Tam giới, hai là diệt trừ tất cả những người có uy hiếp tới Tam giới. Hai điều này, Đạo Tổ nhất định không được quên, đừng vì tình cảm cá nhân mà làm hỏng việc lớn."
Hứa Ứng thở hắt một hơi, quay về phía hai người vái dài tới đất: "Ta hiểu. Hai vị đạo huynh giáo huấn rất đúng."
"Không dám." Hai người vội vàng hoàn lễ.
Hứa Ứng đứng thẳng người lên, trầm giọng nói: "Hiện giờ Bỉ Ngạn đã cực kỳ hung hiểm, bất cứ ai kể cả Đạo Chủ, đều có nguy cơ vẫn lạc. Hai vị đạo huynh, tốt nhất là các ngươi nên trở về Tam giới, lặng lẽ chờ đợi biến đổi."
Thánh Tôn và Thanh Huyền nhìn nhau, đột nhiên đồng loạt nở nụ cười.
Thánh Tôn thản nhiên nói: "Năm đó khi ta tạo phản đã dắt đầu bên hông, có bao giờ từng sợ hung hiểm?"
Thanh Huyền chầm chậm nói: "Bỉ Ngạn càng loạn, tu vi gia tăng càng nhanh. Tuy Hứa Đạo Tổ là Đạo Tổ mới của Tam giới, nhưng cũng không phải người đầu tiên tu thành Chí Tôn Tân Đạo."
Thánh Tôn cười nói: "Cũng không phải là người đầu tiên tu thành Bất Hủ Tân Đạo."
Thanh Huyền nói: "Sau này chỉ e không phải là người đầu tiên tu thành Đạo Chủ Tân Đạo."
Hứa Ứng hừ một tiếng, đúng là cảnh giới tổng thể của Thanh Huyền và Thánh Tôn cao hơn y nhiều. Hai người này là thiên tài bò ra từ núi thây biển máu, thiên phú của Thánh Tôn đã là cấp bậc yêu nghiệt, Thanh Huyền càng thâm sâu.
Bọn họ đều tu thành Bất Hủ sớm hơn Hứa Ứng mấy trăm năm, tiến bộ thần tốc.
"Nếu có chút sơ sẩy, đúng là có khả năng bị hai người bọn họ đột phá Đạo Chủ trước ta một bước." Hứa Ứng Tâm nói.
Hiện tại tuy Hỗn Độn đại đạo và Hồng Mông đại đạo có trình độ rất cao, lại lĩnh ngộ được Cửu Đạo Tuần Chứng, các loại đại đạo đều đang tiến gần về cùng cảnh giới, nhưng dù sao thời gian tu luyện vẫn còn ngắn.
Mấy tháng sau, bên ngoài Đạo Kỷ Thiên Quỳnh Hoa đảo, thân hình Hứa Ứng sừng sững giữa không trung, sắc mặt như thường, nhìn Quỳnh Hoa đảo được các loại Tiên Thiên linh bảo bao phủ.