Chương 2507 Linh bảo vô chủ, ra tay vơ vét 3
Cùng thời gian đó, hàng vạn hàng nghìn hào quang sau lưng Hoa Đạo Chủ dồn dập tan vỡ, lần lượt co rút vào trong thời không của từng vũ trụ!
Chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ Thái Nhất đại đạo trong vũ trụ đã ngừng liên kết với Hoa Đạo Chủ, sau lưng Hoa Đạo Chủ, từng vũ trụ nhanh chóng bay xa.
Tiếp đó hư không vô lượng bị hỗn độn bao phủ, dần dần nhần chìm, không thấy tung tích.
Mọi người nấp trong bóng tối chứng kiến cảnh này vừa mừng vừa sợ, lúc này có người lao ra từ trong chỗ ẩn nấp, tiếng hô vui mừng bật thốt lên từ cổ họng còn có phần run rẩy: "Hoa lão tặc chết rồi!"
Đột nhiên, trong miệng Hoa Đạo Chủ phát ra tiếng rống kinh thiên động địa.
"Hứa Ứng —— ngươi hại ta!"
Người nọ trong lòng cả kinh, lui về phía sau với tốc độ nhanh hơn, khuôn mặt sợ sệt, kinh hãi gần chết.
Đã thấy Hoa Đạo Chủ thò tay ra chộp tới Huyền Hội bảo tháp và Hứa Ứng, nhưng ngay khi bàn tay hắn thò ra, thân thể khổng lồ của hắn bắt đầu sụp đổ!
Trong cơ thể hắn, Thái Nhất đại đạo tan vỡ, hóa thành Hỗn Độn chi khí cuồn cuộn, thuận theo khiếu huyệt quanh người chảy ra ngoài!
Hắn vi phạm Hỗn Độn thệ ước, một chấn động đại đạo từ trong cõi u minh đã phá tan Thái Nhất đại đạo mà hắn tu luyện, tiêu diệt đạo lực của Đại Thiên vũ trụ, phá hủy nguyên thần của hắn!
Bàn tay của hắn bắt đầu hòa tan, hóa thành Hỗn Độn chi khí.
Không chỉ có vậy, toàn bộ thân thể của hắn cũng bắt đầu sụp đổ, Hỗn Độn chi khí như tro bụi trút xuống, chảy xuôi theo mặt đất của Quỳnh Hoa đảo.
Cái ngoắc tay này của hắn, năm ngón tay chụp vào Huyền Hội bảo tháp, lại chỉ hóa thành Hỗn Độn chi khí tiêu tán, không thể làm Hứa Ứng bị thương mảy may.
Hứa Ứng chế ngự bảo tháp, trực tiếp ném vào Hồng Nguyên trong thân thể.
Cùng lúc đó hoa sen Hỗn Độn Xuất hiện từ trong Hồng Nguyên của y, hưng phấn thu lấy Hỗn Độn chi khí do bàn tay của Hoa Đạo Chủ biến thành.
Thân hình Hứa Ứng không ngừng, phóng tới món Tiên Thiên linh bảo thứ hai.
"Vị Ương còn không có Tiên Thiên linh bảo, Thanh Huyền cũng không có, ngay cả Thánh Tôn cũng không có, Ngộ Không cũng không có, cha ta cũng không có... À cha ta có, chẳng qua chỉ là của Địa Tiên Chi Tổ, tương đương với không có!"
Y nhằm về phía một đóa hoa lớn kỳ lạ, đóa hoa kia nhanh chóng rơi về phía Đạo Kỷ Thiên, vừa xoay tròn vừa tản mát ra từng đợt Luân Hồi đạo lực.
Chỉ thấy nơi hoa nở, trong hoa tựa hồ giấu một thế giới không ngừng diễn biến.
Thế giới kia không ngừng biến hóa theo những đóa hoa lớn kia, cứ như đèn kéo quân.
Hứa Ứng chỉ nhìn thoáng qua là thân thể không chịu khống chế rơi xuống thế giới trong hoa!
Cùng lúc đó, từng tồn tại cường đại ẩn nấp trong bóng tối lần lượt phá không bay đi, đuổi theo hơn ba trăm món Tiên Thiên linh bảo!
Khoảnh khắc bọn họ lao ra hư không, từng gương mặt đã lọt vào tầm mắt, đó là đám người Thái Nhất, Lăng Yên Minh Vương, Sầm Khê, Động Huyền, còn có một số người lạ mặt, lại là hơn hai mươi Đạo Chủ năm đó chết trong tay Tam Đại Đạo Chủ Hoa Lâm La.
Ngoài bọn họ ra, còn có đám người âm Dương, Thần Ma, Trường Tôn Thánh Hải, Thanh Huyền, Thánh Tôn cũng đang mai phục ở đây, chuẩn bị cướp đoạt bảo vật.
Tu vi của âm Dương, Thần Ma đã cực kỳ tiếp cận Đạo Chủ, thực lực cường đại, Thanh Huyền và Thánh Tôn có được Tiên Thiên Tứ Kỳ, chiến lực cũng không tầm thường, nhưng tu vi thực lực của bọn họ vẫn kém xa so với Đạo Chủ.
Bởi vậy mọi người dồn dập hướng xuống phía dưới, rời xa khu vực tập trung Tiên Thiên linh bảo, ý đồ cướp lấy linh bảo ở xa xa.
Từ sau khi Trường Tôn Thánh Hải có được Tịch Diệt Hỏa Tiêm thương, đã thông hiểu đạo lí Tiên Thiên Cửu Đạo, cũng tu thành Bất Hủ, chiến lực cực cao, tế ra Tịch Diệt Hỏa Tiêm thương, xông vào bên trong linh bảo, lao theo Ngọc Hoàng chung mà đi.
Tiên Thiên linh bảo tản ra dư uy cực mạnh, Ngọc Hoàng chung bị chấn động đại đạo của Hỗn Độn Chủ xung kích, khuấy động không dứt, tiếng chuông vang lên không ngớt.
Mỗi lần Trường Tôn Thánh Hải muốn tiếp cận, đều bị Ngọc Hoàng chung chấn động đến mức ngã ra phía sau, cho dù hắn ta tế ra Tịch Diệt Hỏa Tiêm thương, trong lúc nhất thời cũng không thể tới gần.
Một người một chuông xuyên qua Đạo Kỷ Thiên, lao thẳng xuống hạ giới.
"Lấy được một món linh bảo là có thể trả lại ân tình tặng thương cho Hứa sư thúc!" Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Cùng lúc đó, Đạo Kỷ Thiên sôi trào, rất nhiều Đạo Quân, Chân Vương cũng lần lượt xuất phát đuổi theo những bảo vật đang rơi xuống kia.
Đột nhiên có người hét thảm một tiếng, bị linh quang tán loạn của Thất Tinh lâu đánh trúng, hóa thành tro bụi ngay tại chỗ. Đừng nói là thân thể Bất Hủ cảnh ngang với đạo, dù cho thu hoạch cả Đại Thiên vũ trụ cũng không thể bảo vệ tính mạng của hắn, chết vô cùng dứt khoát!