← Quay lại trang sách

Chương 2691 Trong điện của ngươi có đại nhân vật 1

Trong ánh lửa, mơ hồ có thể thấy một bức tường đồng xanh dày nặng, phong cách cổ xưa, không biết cao bao nhiêu, không biết dài bao nhiêu, mang theo Hỗn Độn chi khí lướt qua từ trước mặt bọn họ.

Quả Chuông lập tức sợ hãi, đây là một quả chuông khổng lồ hơn nó không biết bao nhiêu lần, thân chuông thật sự quá lớn, dẫn đến lúc trượt qua toà tiên điện này, vách chuông trông thẳng tắp, không thấy được độ cong!

"Ta gặp phải chính chủ rồi!"

Nó kiệt lực khống chế thân thể run rẩy của chính mình, thầm nghĩ: "Nếp nhăn bên ngoài của ta, chính là ấn ký của tiếng chuông nó lưu lại!"

Hứa Ứng cũng không nói một lời, khống chế tim đập của mình, không dám làm bất cứ điều gì nào. Qua một hồi lâu, quả chuông gây sóng gió trong hỗn độn kia mới từ đi xa khỏi tiên điện.

Thiếu nữ áo đỏ chân trần kia vẫn căng thẳng nhìn chằm chằm động tĩnh ngoài điện, lại qua một lúc lâu, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ ngực mình, run rẩy cười nói: "Rốt cuộc cũng tránh được rồi! Gió nam thổi qua, có thể giải họa cho dân ta. Ta tên là Ôn Nam Huân. Đây là Đạo Minh lệnh của ai?"

Hứa Ứng vội vàng nói: "Của ta, tại hạ Hứa Ứng."

Thiếu nữ áo đỏ Ôn Nam Huân liếc nhìn y từ trên xuống dưới, nghi hoặc nói: "Vĩnh Lạc chân quân nói, lệnh bài của hắn giao cho một bé gái tên là Chung Vũ Lưu, ngươi lại là nam. Chẳng lẽ, ngươi mạo danh thay thế?"

Sắc mặt Hứa Ứng đỏ lên, đang muốn phân trần, Ôn Nam Huân mắt cong thành trăng lưỡi liềm, cười nói: "Hoặc là ngươi luân hồi một lần, biến thành nam? Nhưng ngươi có thế nào cũng không quan trọng. Tấm lệnh bài này là của ai?"

Quả Chuông từ phía sau Hứa Ứng bay ra, vội vàng nói: "Là của ta!"

Ôn Nam Huân tiến lên cúi người chào, nghiêm nghị nói: "Hóa ra là đạo huynh, thứ cho ta mắt kém, mới vừa rồi không nhìn đạo huynh! Nam Huân suýt nữa tới muộn một bước, khiến đạo huynh gặp nguy hiểm, cũng may không gây ra sai lầm lớn!"

Ôn Nam Huân áo đỏ bồng bềnh, tỏ ra cực kỳ hiên ngang trong tiên điện, thái độ của thiếu nữ đối với Hứa Ứng như vậy, thái độ đối với Quả Chuông lại hết sức cung kính.

Hứa Ứng không phục nói: "Nam Huân sao nhất bên trọng nhất bên khinh?"

Ôn Nam Huân giải thích: "Lệnh bài của ngươi là Vĩnh Lạc Chân Quân đưa cho, lệnh bài của Chung đạo huynh là Đạo Tịch Chân Quân đưa cho, địa vị của Vĩnh Lạc Chân Quân kém xa Đạo Tịch Chân Quân, tất nhiên ta phải nhất bên trọng nhất bên khinh. Huống chi, chuyến này ta tới đây là để tiếp đón Chung đạo huynh, cũng không phải là tới đón ngươi. Đón ngươi, có người khác."

Hứa Ứng nghe vậy, cười nói: "Như vậy vị đạo hữu kia đón ta ở đâu?"

"Vừa rồi còn gặp được, chúng ta cùng nhau tới, hắn dẫn quả chuông của Hỗn Độn Chủ rời đi, chắc cũng cách đây không xa."

Ôn Nam Huân giải thích, "Đạo Minh lệnh khác nhau, sẽ có sứ giả Đạo Minh khác nhau tới đón, hai người chúng ta đến từ đạo điện khác nhau. Ta đến từ Tịch Diệt quan, hắn đến từ Hồng Vũ điện. Hồng Vũ điện trong Đạo Minh địa vị không cao, kém xa không bằng Tịch Diệt quan".

Lúc này, bên trong Hỗn Độn Hải có thứ gì đó đụng phải tiên điện của bọn họ, hai người một chuông nhìn ra phía ngoài, chỉ thấy rất nhiều mảnh vỡ kiến trúc vỡ vụn.

trong đó có chỗ đổ nát thê lương, trên tường còn treo vết máu loang lổ.

Ôn Nam Huân trong lòng giật thót nói: "Hình như vị đạo hữu Hồng Vũ điện kia. Hắn đi dẫn lấy chuông của Hỗn Độn Chủ, vẫn chưa thể dẫn đi được."

Hứa Ứng và Quả Chuông không khỏi buồn rầu, vị sứ giả Hồng Vũ điện kia chắc còn chưa kịp chạy trốn đã bị quả chuông của Hỗn Độn Chủ đụng nát bấy.

"Hiện tại đạo hữu Hồng Vũ điện đã bị hỗn độn hóa, trước mắt ngươi không có ai tiếp đón, đúng là chuyện phiền toái."

Ôn Nam Huân nghiêng đầu quan sát Hứa Ứng vài lần, cẩn thận suy nghĩ nói: "Cũng được, ta mang ngươi đi Đại Không Minh Cảnh, về phần có thể tiến vào Hồng Vũ điện hay không, có thể trở thành môn sinh của Vĩnh Lạc Chân Quân hay không, phải xem vận may của ngươi."

Cô lắc đầu, khó xử nói: "Nếu không có Tiếp Dẫn sứ giả tiến cử, muốn trở thành môn sinh rất khó."

Hứa Ứng dò hỏi: "Có phải quan hệ giữa Đạo Minh và Hỗn Độn Chủ cực kỳ căng thẳng hay không? Vì sao khi điều khiển Đạo Minh lệnh thì sẽ có quả chuông của Hỗn Độn Chủ xuất hiện?"

Ôn Nam Huân cũng hoặc khó hiểu nói: "Loại tình huống này trước kia rất ít khi xuất hiện, cũng rất quái lạ. Đạo Minh ta tuy coi Hỗn Độn Chủ là địch, nhưng hắn không đến mức có người tế ra Đạo Minh lệnh là điều động Hỗn Độn chung của hắn đánh tới."

Hứa Ứng kinh ngạc, nghe ý tứ của Ôn Nam Huân, tình huống này rất ít khi xuất hiện, nhưng mình lại gặp phải hai lần.

Ôn Nam Huân nói: "Đúng rồi, còn có một lần tình huống tương tự, nghe nói cũng là Hồng Vũ điện, cảm ứng được có người tế ra Đạo Minh lệnh của Hồng Vũ điện, vì thế đến tiếp đón, nhưng còn chưa đi tới nơi, đã nghe thấy tiếng chuông của Hỗn Độn Chủ!"