Chương 2697 Nên như thế 4
Ôn Nam Huân nghi hoặc không thôi: "Cửu Đạo của hắn tuần chứng lưu loát như vậy sao? Cho dù là Điện chủ, chỉ e, chỉ e..."
Mặc dù cô không phải là đệ tử nhập thất Đạo Tịch, nhưng dù sao cũng có kiến thức uyên bác không tầm thường, cô cũng đã chứng kiến qua Cửu Đạo Tuần Chứng của tồn tại cấp Điện chủ, nhưng cho dù là Cửu Đạo Tuần Chứng cấp Điện chủ cũng chưa chắc đã trôi chảy hơn Hứa Ứng.
Thậm chí còn khiến cho cô cảm giác không bằng!
"Một Cửu Đạo Tuần Chứng nửa vời vời, làm sao tu luyện trôi chảy tới mức đó?" Cô như muốn phát điên.
Hứa Ứng chạy như điên trong khe hở giữa hai đại tuyệt thế thần thông, khi thì tránh trái tránh phải, khi thì đột nhiên lao tới, mỗi khi sắp bị thần thông của Hồn Truân Sinh và Thân Đồ Luân giết chết, bỗng lại tìm được đường sống trong tuyệt cảnh, khiến cho Ôn Nam Huân tim đập chân run.
Quả Chuông lại cực kỳ bình tĩnh, không hề lo lắng cho an nguy của mình.
Ôn Nam Huân khâm phục vạn phần, thầm nghĩ: "Vẫn là Chung đạo huynh bình tĩnh, đạo tâm rắn chắc, ta kém xa."
Cô lại hiểu lầm Quả Chuông. Từ trước đến nay Chung gia cho rằng, nếu Hứa Ứng không cách nào chạy trốn thế thì bản thân đương nhiên không thể sống sót một mình, tuyệt đối không thể trốn thoát, cho nên không dứt khoát bình tĩnh một chút, nghe theo mệnh trời.
Đột nhiên, áp lực lên tiểu vũ trụ trên người Hứa Ứng giảm bớt, rốt cuộc thoát khỏi phạm vi bao phủ của thần thông từ hai đại tồn tại tuyệt thế.
Hứa Ứng mang theo Ôn Nam Huân và Quả Chuông, Tiên Thiên Cửu Đạo Tuần Chứng không ngừng trong Hỗn Độn Hải, điên cuồng lao đi.
Qua một lúc lâu, Hứa Ứng đột nhiên tỉnh ngộ nói: "Nam Huân, Đạo Minh đi đằng nào?"
Ôn Nam Huân lắc đầu nói: "Ta cũng không biết. Tòa tiên điện kia của ta có dấu ấn Đại Không Minh Cảnh của Đạo Minh, nếu vào lúc bình thường, điều động tiên điện là có thể trở lại Đại Không Minh Cảnh. Hôm nay tiên điện đã bị hủy, chỉ có đợi Đạo Minh tìm được chúng ta."
Cô phát động Đạo Minh lệnh của mình nói: "Ngươi cứ yên tâm, Đạo Minh lệnh này của ta vừa xuất hiện, ắt sẽ có cao nhân của Đạo Minh đến đây. Hơn nữa, Chung đạo huynh cực kỳ quan trọng, nếu Đạo Minh phái tới Hỗn Độn Điện chủ, chắc chắn sẽ phái tới các Điện chủ khác đến đây tiếp đón."
Hứa Ứng thoáng yên tâm, trong lòng kinh ngạc: "Không ngờ Chung gia được Đạo Minh coi trọng như vậy, không uổng công ta nịnh bợ hắn từ nhỏ. Thậm chí còn không tiếc đích thân dạy dỗ nó, để nó sao chép đạo văn của ta. Đúng như câu một người phi thăng, gà chó thành tiên, nó thành tiên, ta cũng phát đạt theo!"
"Chúng ta tiếp tục đi thôi, không nên dừng lại ở đây, miễn cho bị phản tặc tìm thấy."
Ôn Nam Huân nói: "Trong phản tặc, ngoại trừ Thân Đồ Luân ra, còn có mấy vị tồn tại phần cuối đại đạo, tuy đạo pháp không thuần chính bằng của Đạo Minh ta, nhưng cũng không phải chuyện đùa. Nếu như người tới lần này không chỉ có Thân Đồ Luân, thế thì chúng ta gặp nguy hiểm rồi!"
Hứa Ứng tăng tốc độ, rời xa nơi này.
Trong Hỗn Độn Hải không cao thấp trái phải, cũng không có quá khứ tương lai, Hứa Ứng bôn ba không biết bao lâu, chỉ thấy bốn phía vẫn là hỗn độn, không nhìn ra mình ở nơi nào, cũng không biết mình đang ở khi nào.
Nhưng áp lực từ Hỗn Độn Hải lại càng ngày càng nặng, khiến y cho dù có Cửu Đạo Tuần Chứng cũng khó mà chống đỡ nổi.
Không chỉ như thế, Hỗn Độn Hải cũng trở nên điên cuồng, bão táp trong biển kéo tới, xé rách tiểu vũ trụ mà hắn đã tuần chứng, khiến cho y không thể không tăng cường tốc độ tuần chứng, miễn cho tiểu vũ trụ này bị phá diệt!
"Hứa đạo hữu, chúng ta đã chính thức rời khỏi ngoại vi Hỗn Độn Hải, tiến vào trung bộ Hỗn Độn Hải, áp lực ở đây càng lớn mạnh hơn, hoàn cảnh càng kinh khủng hơn."
Ôn Nam Huân dò quan sát xét Hứa Ứng vài lần, thấy y còn có thể chống đỡ ở trung bộ Hỗn Độn Hải, không nhịn được hỏi, "Rõ ràng chín loại Tiên Thiên đại đạo của ngươi không đồng đều, vì sao Cửu Đạo Tuần Chứng lại thuận lợi như vậy?"
Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Cửu Đạo Tuần Chứng không phải nên như vậy sao?"
Lúc này, trong Hỗn Độn Hải vang lên một giọng nói, chậm rãi nói: "Không phải như thế. Cho dù là Điện chủ của Đạo Minh, Cửu Đạo Tuần Chứng cũng tuyệt đối không phải dễ dàng như vậy, Trên người ngươi chắc chắn có huyền bí!"
Hứa Ứng nghe vậy, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy trong Hỗn Độn Hải như có một cơn sóng lớn vọt tới, đột nhiên đẩy Hỗn Độn chi khí ở bốn phía ra, một chiếc thuyền lầu vô cùng cổ xưa gạt Hỗn Độn chi khí bốn phía, chạy về phía bọn họ.
Chiếc thuyền lầu kia rách nát tả tơi, thân tàu thủng trăm ngàn lỗ, thế nhưng lại tỏa ra hung khí tuyệt thế, chẳng khác nào một cường giả vô song!
Sắc mặt Hứa Ứng đột nhiên biến đổi, chẳng biết tại sao, y lại cảm giác được chiếc thuyền này mới là tồn tại phần cuối đại đạo!
"Dùng bảo vật chứng đạo!"