← Quay lại trang sách

Chương 2699 Chung gia, cầu phú quý 2

Đường hầm thời không ầm ầm sụp xuống, Hỗn Độn Hải sôi trào, Hứa Ứng lập tức chạy dọc theo đường hầm vỡ nát nói: "Phương hướng Vĩnh Lạc Chân Quân đưa chúng ta đi nhất định chính là phương hướng của Đạo Minh!"

Bọn họ chưa đi được bao xa, đột nhiên trong Hỗn Độn Hải lại có khí tức vô cùng khủng khiếp truyền đến, nhưng còn chưa kịp hiện thân đã bị một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ ngăn trở, ở bên cạnh đám người Hứa Ứng dấy lên một vòng xoáy hỗn độn, phá nát tất cả!

Có nữ tử ngâm nga nói: "Phảng phất hề nhược khinh vân chi tế nguyệt, phiêu diêu hề nhược lưu phong chi hồi tuyết. Giải Ngọc Đạo Quân, đã lâu không gặp."

"Là Khinh Vân Chân Quân của Tế Nguyệt cung!" Ôn Nam Huân kinh hãi nói.

Khinh Vân Chân Quân của Đạo Minh Khinh Vân chặn Giải Ngọc Đạo Quân lại, tu vi thực lực của hắn không kém cô chút nào. Thời điểm hai người tranh phong, chỉ thấy Hỗn Độn Hải thường sẽ nứt ra ức vạn dặm khe rãnh, hai bên vách đá dựng đứng!

"Giải Ngọc này thật mạnh mẽ, là cường giả trong phản tặc sao? Nhưng Khinh Vân Chân Quân của Đạo Minh lại càng cao cường!"

Hứa Ứng thấy thế, không khỏi sợ hãi, thần thông như vậy mà rơi vào trên người, chỉ e Đạo Chủ cũng sẽ tan thành mây khói!

Cũng may khe rãnh do thần thông tạo thành nhanh chóng tản đi, bị Hỗn Độn Hải nuốt chửng, không còn tồn tại.

Đột nhiên, y nhớ tới vực sâu Hỗn Độn Hải bên cạnh Bỉ Ngạn, dò hỏi: "Nam Huân, trong Hỗn Độn Hải có một khe nứt lớn, còn lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với khe nứt do Khinh Vân Chân Quân tạo thành. Ngươi có biết lai lịch của nó không?"

Ôn Nam Huân suy nghĩ một chút rồi nói: "Ngươi nói hỗn động?"

"Hỗn động?"

Trong đầu Hứa Ứng bất giác hiện lên một đoạn ký ức, đó là nội dung khắc trên tấm bia đá từ Thiên Cảnh đưa đến Tam giới năm đó, trong đó có chữ hỗn động!

"Vực sâu kia gọi là động uyên Hỗn Độn Hải."

Ôn Nam Huân cười nói, "Công pháp của ngươi, cũng đi theo con đường Đạo Minh, tu luyện động uyên."

Hứa Ứng bừng tỉnh hiểu ra, Tam giới, Bỉ Ngạn, Thiên Cảnh, thậm chí Đại Thiên vũ trụ dưới quyền của Bỉ Ngạn, khởi nguồn đạo pháp này đều đến từ Đạo Tôn.

Công pháp của Đạo Tôn là đến từ Đạo Minh, hắn là con rơi Đạo Minh vứt bỏ con, mang công pháp của Đạo Minh về Thiên Cảnh, lại từ Thiên Cảnh truyền tới Bỉ Ngạn, từ Bỉ Ngạn truyền tới Đại Thiên vũ trụ và Tam giới.

"Người sáng lập Đạo Minh, quan sát dị tượng của Hỗn Độn Hải, đã khai sáng ra hệ thống tu luyện động uyên, dùng nó làm nền tảng tu luyện của tu sĩ."

Ôn Nam Huân lộ vẻ kính ngưỡng nói: "Minh chủ Đạo Minh tạo phúc cho vô số vũ trụ, để cho chúng ta có cơ hội tìm hiểu được huyền diệu căn bản của đại đạo, đạt tới tận cùng của đại đạo. Lão nhân gia người công đức vô lượng, tuy Chung đạo huynh là người khai sáng ra pháp bảo tu chân, nhưng công đức vẫn kém hơn nhiều so với lão nhân gia người."

Hứa Ứng nghe vậy cũng không khỏi biểu thị tán thành, công đức này của Minh chủ Đạo Minh thực sự quá lớn. Cho dù Quả Chuông thật sự phổ biến pháp bảo tu chân ra ngoài cũng còn xa mới bằng.

"Như vậy, rốt cuộc hỗn động từ đâu đến?" Hứa Ứng truy vấn.

Ôn Nam Huân lắc đầu nói: "Thời điểm hỗn động xuất hiện, còn trước Minh chủ Đạo Minh, ta làm sao biết được lai lịch của nó? Nhưng nghe nói, hỗn động là vết nứt của Hỗn Độn Hải, Minh chủ Đạo Minh từng nói, có thể là đại hư không tạo thành vết rách trong Hỗn Độn Hải."

"Đại hư không xé rách Hỗn Độn Hải xé rách?"

Hứa Ứng kinh ngạc không thôi, hư không thật sự mạnh như vậy, thậm chí có thể xé rách cả Hỗn Độn Hải?

Vậy chẳng phải nói Hư Không đại đạo còn trên cả Hỗn Độn đại đạo?

Y còn đang miên man suy nghĩ thì đột nhiên trong Hỗn Độn Hải nổi lên sóng gió mãnh liệt, như có ác long đảo lật tung trường giang đại hải, lại có cường giả xuất thế tấn công tới!

Chỉ nghe thấy trong biển lại có người thét dài như hát, ca: "Phong tiêu tiêu nhi dị hưởng, vân mạn mạn nhi kỳ sắc. Ảm nhiên tiêu hồn giả, duy biệt nhi dĩ hĩ! Tiêu Hồn Điện chủ Phong Tiêu Tiêu, ra mắt Nhạn Sơn Đạo Thánh!"

"Ầm ầm!"

Bên trong Hỗn Độn Hải có hai người cao to sừng sững, không trực tiếp động thủ.

Hứa Ứng mang theo Quả Chuông và Ôn Nam Huân vội vàng chạy đi, chỉ thấy Tiêu Hồn Điện chủ Phong Tiêu Tiêuđưa tay chỉ về phía sâu trong Hỗn Độn Hải, Hứa Ứng bèn đi dọc theo hướng ngón tay hắn ta.

Dọc theo con đường này, kẻ truy sát không ngừng, nhưng cường giả đến từ Đạo Minh cũng nối liền không dứt, binh đối binh, tướng đối tướng, từ đầu đến cuối bảo hộ chu toàn cho Hứa Ứng và Quả Chuông.

Hứa Ứng thầm nhủ: "Trong Hỗn Độn Hải Đạo Minh cũng không phải vô địch, còn có nhiều cao thủ dám can đảm đối nghịch với Đạo Minh."

Áp lực của Hỗn Độn Hải xung quanh càng lúc càng lớn, tốc độ của Hứa Ứng cũng bất tri bất giác dần dần chậm lại.