← Quay lại trang sách

Chương 2728 Cẩn Du quan, Tà đạo nhân. 3

Mộng Hạc đạo nhân hừ một tiếng, ống tay áo phất một cái, nhảy ra từ trong Luân Hồi trì, biến mất không còn tăm tích, chỉ có giọng nói của hắn vang lên từ trên không: "Hứa Ứng, ngươi chấp mê bất ngộ, như vậy phiền ngươi tự ra ngoài đi!"

"Đã làm Đạo Chủ, lại còn hẹp hòi như vậy!"

Hứa Ứng tức giận, đạo thân lập tức phát động Luân Hồi đại đạo, bay ra ngoài, muốn thoát khỏi Luân Hồi trì này.

Mộng Hạc đạo nhân bay ra khỏi Luân Hồi trì, ống tay áo phất qua, chỉ thấy Luân Hồi đại đạo trong ao vận chuyển, đạo thân của Hứa Ứng và cả vũ trụ kia, tất cả đều tịch diệt, hóa thành Hỗn Độn chi khí!

"Dưới tịch diệt, đạo nghĩa còn đâu?"

Mộng Hạc đạo nhân cười lạnh một tiếng, quay người rời đi.

Một lát sau, Hồng Nguyên trong Luân Hồi trì lại được khai mở lần nữa, trong khoảnh khắc khi luân hồi hình thành, một luồng đạo quang luân hồi từ bên trong vũ trụ đó lao vút ra ngoài.

Mộng Hạc đạo nhân thấy thế, nao nao: "Như vậy mà vẫn sống sót?"

Nhưng hắn không xuất thủ lần nữa, mà để mặc cho luồng Luân Hồi đạo quang này bay đi.

Hoài Sa tiên châu, Minh Tước phủ.

Một luồng Luân Hồi đạo quang bay tới, chui vào trong cơ thể Hứa Ứng đang ngồi ngay ngắn bất động, Hứa Ứng mở to mắt, khẽ nhíu mày.

"Mộng Hạc đạo nhân trông thì hiền lành, đạo tâm thuần túy, nhưng không hợp lý niệm với ta. Môn hạ Cố Đạo Sinh có người như vậy, xem ra Cố Đạo Sinh cũng tương tự, Luân Hồi điện của Đạo Minh, không thích hợp với ta."

Y do dự một chút, nhớ tới Quả Chuông còn đang ở Đạo Minh, thầm nghĩ, "Đạo Minh không chỉ có một cái tận cùng đại đạo, còn có đại đạo khác, chắc chắn sẽ có coi trọng ta. Huống hồ, cho dù không có người để ý đến ta, ta vì sao không thể tự lập đạo điện? Hứa mỗ sao phải phụ vào thuộc người khác?"

Trong lòng của hắn thản nhiên, không còn lo được lo mất.

Nếu có vị Điện chủ nào coi trọng hắn, nguyện ý nhận hắn làm đệ tử, thế thì đương nhiên là tốt nhất. Nếu không có, vậy thì làm một tán tu sung sướng khoái hoạt, tu luyện mỗi loại đại đạo, dùng kiến thức của Đạo Minh để hoàn thiện con đường của mình, ngược lại càng tốt.

"Có điều Hoài Sa tiên châu quả thực nhàm chán, không thú vị bằng Nguyên Tương tiên châu. Nơi này không ai dám trợn mắt so tay với ta!"

Hứa Ứng suy nghĩ một chút, đã định xong kế sách.

Các điện trong Hoài Sa tiên châu đều có đệ tử liên lạc của mình miễn cho môn sinh ở Hoài Sa tiên châu gặp phải sự cố, hơn nữa cũng cần liên lạc đệ tử đưa tin tức.

Hồng Vũ điện Vĩnh Lạc Chân Quân cũng có mấy đệ tử liên lạc ở Hoài Sa tiên châu, người cầm đầu tên là Hoàng Phủ Chân, là một Thời Không Đạo Chủ lão luyện trầm ổn. Ngày hôm nay, một vị đệ tử liên lạc khác vội vã tới báo, lo lắng nói: "Hoàng Phủ sư huynh, đại sự không tốt rồi!"

Hoàng Phủ Chân chậm rãi nói: "Sao lại kinh hãi như vậy? Ngoại môn cũng là Đạo môn, trời sập xuống còn có các sư phụ chống thay."

Sư đệ kia nói: "Sư huynh, Hứa Ứng mang Minh Tước phủ đi!"

Hoàng Phủ Chân bèn ra khỏi phủ đệ, nhìn về phía Minh Tước phủ, quả nhiên chẳng những Minh Tước phủ bị Hứa Ứng dùng đại pháp lực mang đi, thậm chí ngay cả tiên sơn chỗ Minh Tước phủ cũng bị Hứa Ứng chuyển đi!

Giờ phút này tòa tiên sơn kia đang bay quang minh chính đại bay trên bầu trời Hoài Sa tiên châu, hướng về Nguyên Tương tiên châu!

Sư đệ vội vàng nói: "Sư huynh ngươi xem! Quy củ của Hoài Sa tiên châu chúng ta, người có thể đi, đạo pháp phải lưu lại, tiên sơn và tiên phủ lại càng phải giữ nguyên trạng! Hắn khiêng cả tiên sơn đi rồi!"

"Không phải khiêng."

Hoàng Phủ thật sự nghiêm túc nói: "Hắn ngồi trong Minh Tước phủ, dùng đại pháp lực mang cả tiên sơn lẫn tiên phủ đi."

Sư đệ kia vội la lên: "Hắn vi phạm quy củ của Hoài Sa tiên châu chúng ta..."

"Vi phạm quy củ của Hoài Sa tiên châu chúng ta đã tính là gì?"

Hoàng Phủ Chân trừng mắt với hắn một cái, lời nói thấm thía, "Quy củ Hoài Sa tiên châu chúng ta chính là không có quy củ. Sư đệ, ngươi đừng nóng nảy như vậy, Ngươi nên học ta, mỗi ngày cảnh tỉnh bản thân ba điều: Đánh thắng được hắn sao? Không đánh lại hắn thì trêu chọc hắn làm gì? Không trêu chọc hắn thì coi như không nhìn thấy."

Sư đệ kia tức giận nói: "Đấy là ngươi không chịu làm!"

Hoàng Phủ Chân cười nói: "Chúng ta có làm gì cũng vô dụng, chắc chắn sẽ bị hắn giáo huấn một trận. Mà Nguyên Tương tiên châu có quy củ của Nguyên Tương tiên châu, không phải ai cũng có thể đi vào. Hắn đến Nguyên Tương ắt sẽ bị cường giả trấn thủ chỗ đó ngăn cản, chúng ta chỉ xem chuyện vui, chờ hắn bị đuổi về là được."

Sư đệ kia lập tức hiểu ra, cười nói: "Hắn bị cường giả của Nguyên Tương tiên châu đuổi về, chúng ta không coi là vi phạm quy củ của Hoài Sa tiên châu."