Chương 2744 Quan tài bay tới từ hải ngoại 2
Những chuyện này, Ôn Nam Huân cũng cũng không phải biết rõ, lẳng lặng lắng nghe.
Hứa Ứng nhìn về phía bàn tay trắng nõn nắm giữ bảo ấn kia, chủ nhân bàn tay lớn kia từ trong hư không hàng lâm.
Khi hắn hàng lâm, thân hình của hắn cũng dần thu nhỏ lại, dần dần trở thành người thường. Có điều, phàm là ánh mắt nhìn vào trên người của hắn, liền như thấy được một thân hình vô cùng vĩ đại ở tận cùng đại đạo!
"Hỗn Nguyên Tiên Đế thế hệ này, tôn hiệu Đế Thần, chính là cường giả vô thượng của Hỗn Nguyên tiên triều. Tiên ấn trong tay hắn, có lẽ chính là ngọc tỷ tượng trưng cho hoàng quyền chí cao vô thượng, Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ."
Thương Võ đạo nhân nhanh chóng nói: "Nghe đồn bảo vật này là do nhiều đời Hỗn Nguyên Tiên Đế tế luyện mà thành, tập hợp tất cả tận cùng đạo đại của Hỗn Nguyên tiên triều, chính là một trong những bảo vật tối cao trong Hỗn Độn Hải."
Ánh mắt Hứa Ứng bị bóng dáng của Hỗn Nguyên Tiên Đế hấp dẫn, nhìn hắn không chớp mắt, chỉ cảm thấy khi Đế Thần đi về phía mình, thân hình càng ngày càng khổng lồ, đạo quang quanh thân càng ngày càng rực rỡ!
Dần dần, trong mắt y, thân hình Đế Thần cùng dấu ấn phía sau hắn trùng điệp, giờ khắc này người và dấu ấn hòa làm một, mà Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ bị nghiền nát ở tận cùng đại đạo cũng tự khép lại, trùng điệp với Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ trong tay hắn!
Đế Thần hôm nay vô cùng cường đại, mặc dù là ở trên quan tài lớn màu đen, dưới Hỗn Độn chung, Hứa Ứng cũng nhận thấy được cảm giác áp bách khiến người ta hít thở không thông ập thẳng vào mặt!
Có điều, Hỗn Độn chung vẫn không nhanh không chậm như trước, kéo quan tài khổng lồ màu đen đi về phía trước, như không chú ý tới Đế Thần và Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ,
Hứa Ứng đột nhiên hỏi: "Hỗn Độn đế quốc có phải có vấn đề hay không? Đế Thần cường đại như thế, Đại Đế của tiên triều khác cho dù không bằng hắn, cũng chênh lệch không xa, tại sao lại xuất hiện tình huống thay đổi triều đại?"
Thương Võ đạo nhân cũng ngẩn người, lắc đầu nói: "Ta cũng không biết."
Ôn Nam Huân cũng nghĩ đến mấu chốt nói: "Còn nữa, Hỗn Nguyên tiên triều này làm sao tránh được Tịch Diệt Kiếp? Theo lý mà nói tuổi thọ của Hỗn Nguyên tiên triều, tương đương với tuổi thọ của vũ trụ tạo thành Hoàng Cực đế. Những vũ trụ này hao hết tuổi thọ, rơi vào tịch diệt, tiên triều cũng sẽ tịch diệt. Làm sao nó kéo dài đến bây giờ?"
Thương Võ đạo nhân ngây người, cười khổ nói: "Những chuyện này, ngay cả Điện chủ cũng không rõ, ta làm sao lại biết? Ta cũng chỉ từng nghe Điện chủ tán gẫu một ít sự tình liên quan tới Hỗn Nguyên tiên triều."
Ánh mắt Hứa Ứng kỳ quái, nhìn vào trên người Đế Thần nói: "Tiên triều có không biết bao nhiêu Đại Đế cùng nhau tạo nên chí bảo Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ. Theo ta thấy, Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ mới là tồn tại cường đại nhất Tiên triều, mà không phải Đế Thần. Đế Thần điều động chí bảo này, đánh một trận với Hỗn Độn chung, vẫn bị đánh cho Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ vỡ nát, có thể thấy được thực lực của hắn cũng chỉ có thế mà thôi."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người vàng như đất.
Có điều trong Hỗn Độn chung lại vang lên từng tiếng vù vù kỳ dị, tựa hồ có phần tán thưởng đối với lời y nói.
Hứa Ứng tiếp tục phân tích: "Đế Thần, chắc là mượn sức mạnh của Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ, mới có biểu hiện cường đại như vậy, Hắn nhìn như người nắm giữ đạo thiên tỳ, nhưng kì thực là khi hắn điều động Đạo Thiên tỉ, Đạo Thiên tỉ kéo hắn đến cảnh giới này!"
Trong Hỗn Độn chung tiếng ong ong càng thêm vui vẻ.
Hứa Ứng ngửa đầu nhìn lại, hơi ngẩn người, chỉ thấy bên trong chuông này hiện ra hỗn độn đến Hồng Mông, lại đến Vô Cực, Thái Nhất, Luân Hồi, các quá trình biến hóa Tiên Thiên, ức vạn ngôi sao quay quanh trong luân hồi, lộng lẫy vô cùng!
"Ta biết Đạo Minh vì sao coi trọng Chung gia như thế rồi!"
Hứa Ứng đột nhiên tỉnh ngộ: "Bọn họ không phải dựa vào pháp bảo tu chân, xúi giục Hỗn Độn chung, mà là tính bồi dưỡng Chung gia thành Hỗn Độn chung thứ hai! Nói như vậy, Chung gia đúng là đại nhân vật!"
Y có phần hưng phấn, mình có tài đức gì, lại có thể bầu bạn với đại nhân vật Chung gia này lâu như vậy?
Nhớ năm đó mình gặp được Chung gia ở miếu hoang trên Tiểu Thạch sơn, được Chung gia chỉ điểm và bảo vệ, đương nhiên còn bị Chung gia hút máu, một loại cảm giác tự hào của rau hẹ sinh ra.
Đế Thần tay nâng Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ đi tới, không nhìn đám người Hứa Ứng, ánh mắt chỉ nhắm vào Hỗn Độn chung, giọng nói vang lên, âm thanh chất chứa chấn động đại đạo khiến đại đạo trong cơ thể đám người Hứa Ứng hỗn loạn, suýt nữa đại đạo mất khống chế.
"Hỗn Độn chung tung hoành khắp Hỗn Độn Hải, quả nhiên danh bất hư truyền."
Ánh mắt Đế Thần nhìn vào trên quan tài màu đen, thản nhiên nói: "Có điều, ngươi muốn mang cái quan tài này đi, không có dễ dàng vậy đâu,"