Chương 2755 Đại đạo vốn vô tình 2
Hắn dừng một chút nói: "Nguyên Thủy đạo khí rất quan trọng, liên quan đến vận mệnh bốn vạn tám ngàn vũ trụ trong Hỗn Nguyên tiên triều ta, liên quan đến chính thống của Hỗn Độn Hải, không thể để Nguyên Thủy đạo khí rơi vào trong tay Đạo Minh. Chư vị, tìm cho ra Hư Không Đạo Chủ kia, vô luận thế nào cũng phải đoạt lại Nguyên Thủy đạo khí!"
Chúng tướng sĩ hô vang nhận lệnh, ai nấy tiến hư không, tìm kiếm tung tích Hứa Ứng.
Đợi đến khi bọn họ đi xa, Đế Thần mới thả lỏng, khóe miệng đột nhiên có tơ máu tràn ra, nhưng lập tức bị hắn lau đi.
Thân là Đại Đế của Hỗn Nguyên tiên triều, hắn nhất định phải vô địch, nhất định không thể hiện ra mình bị thương trước mặt người khác.
"Chẳng lẽ vị Hư Không Đạo Chủ này, chẳng lẽ chính là đại nhân vật ồn ào huyên náo thời gian trước? Nhưng rõ ràng ta nghe nói, đại nhân vật được nghênh đón vào Đạo Minh, là một cái chuông."
Hắn nhìn về phía hư không, thì thào tự nói: "Minh chủ Đạo Minh tính toán không bỏ sót, chắc là sẽ không phạm sai lầm. Tương lai chuông này có thể tung hoành Hỗn Độn Hải! Chuông kia, là vũ khí đối phó với Hỗn Độn chung, cũng là vũ khí đối phó với Hỗn Nguyên tiên triều ta. Cho nên, Hư Không Đạo Chủ Hứa Ứng này, không thể nào là đại nhân vật."
Hắn ta nghĩ tới đây, cất bước rời đi: "Ta còn cần kiểm chứng một chút."
Thương Võ đạo nhân, Mẫn Nguyệt đạo nhân và Ôn Nam Huân tìm được người trong Đạo Minh, nói rõ tình cảnh của Hứa Ứng, Thương Võ đạo nhân trầm giọng nói: "Hôm nay Hứa đạo hữu thân ở hiểm cảnh, đối phương là tinh nhuệ của Hỗn Độn đế quốc, thực lực cường đại, nếu chúng ta tiến đến trợ giúp, chỉ e tử thương nặng nề. Chúng ta có nên đi giúp hay không? Chư vị quyết định đi."
Một vị nữ tử tiến về phía trước mấy bước, sắc mặt nghiêm nghị nói: "Tu sĩ Đạo Minh ta, từ trước đến nay phải cắt đứt nhân quả, mới có thể khiến kiếp vận không dính thân. Hứa đạo hữu tuy là đệ tử ngoại môn của Đạo Minh, nhưng đã cứu tính mạng chúng ta, ta nếu không thể báo đáp, vậy không cách nào cắt đứt nhân quả. Cho nên ta nguyện đi! Ai muốn đi theo ta, đứng ở phía sau ta là được!"
Một vị lão ông tóc trắng cười nói: "Nếu không có Hứa đạo hữu tương trợ, ta đã sớm bị tịch diệt đồng hóa, chỉ e đã lụi tàn. Đạo Chủ thì như thế nào? Chẳng lẽ không thể báo ân?"
Hắn đi ra phía trước, đi tới phía sau nữ Đạo Chủ kia, cười nói: "Ta đi cùng ngươi."
"Ta nguyện cùng đi!"
"Tính cả ta!"
"Còn có ta!"
...
Từng vị Đạo Chủ lần lượt đi ra khỏi đám người, đi tới sau lưng nữ Đạo Chủ kia, chiến ý dâng trào. Chẳng mấy chốc, mọi người đều đã tới sau lưng vị nữ Đạo Chủ kia, kể cả mấy vị cao thủ đến từ Cửu Điện cũng đi tới.
Thương Võ đạo nhân nhíu mày, ánh mắt nhìn vào người mấy vị cao thủ Cửu Điện nói: "Thiều Vũ đạo huynh, đạo vốn vô tình, các ngươi hành động theo cảm tính, vi phạm tôn chỉ cầu đạo của Đạo Minh."
Thiều Vũ đạo nhân lắc đầu nói: "Đạo vốn vô tình người có tình. Ta là người hộ đạo, sư đệ ta thủ hộ ở trong đó, sao lại tùy ý để bọn họ đi chịu chết được? Ta phải hộ tống bọn họ trở về Đạo Minh. Nếu lũ loại bại hoại của Hỗn Nguyên tiên triều ngăn cản ta, ta sẽ tiễn bọn họ đi gặp đại đạo!"
Thương Võ đạo nhân nhìn xung quanh một lượt, cười nói: "Đã như vậy, ta sẽ đi liều mạng với đám bại hoại Hỗn Nguyên tiên triều, cứu lấy Hứa đạo hữu!"
Mọi người vốn đã có chí hướng lớn, vừa định khởi hành, đột nhiên thấy trước mặt xuất hiện một luồng sáng rực rỡ, chiếu rọi cả Hỗn Độn Hải.
Chỉ thấy trong tia sáng kia sừng sững một tồn tại vô cùng hùng vĩ, chiếu sáng từng tận cùng đại đạo, mà dưới chân vị cường giả vĩ đại kia, một vị nam tử mang theo khí phách đế vương đang chậm rãi đi về phía bọn họ.
Thương Võ, Mẫn Nguyệt và Ôn Nam Huân nhìn thấy người này, trí tim đập kịch liệt như nổi trống, sắc mặt ảm đạm.
Thiều Vũ đạo nhân bước lên trước một bước, quát: "Ngươi là người phương nào?"
"Loại bại hoại của Hỗn Nguyên tiên triều, Đế Thần." Nam tử kia thản nhiên nói.
Thiều Vũ đạo nhân buồn bực hừ một tiếng, lửa giận biến mất, quay đầu nhìn về phía sư đệ sư muội sau lưng, trong lòng mất hết hy vọng: "Không ngờ lại là Đế Thần, lần này chạy trời không khỏi nắng, chỉ mong có thể sống sót mấy người..."
Ánh mắt Đế Thần đảo qua bọn họ, Thiều Vũ đạo nhân đang muốn động thủ liều mạng với Đế Thần, bị ánh mắt hắn đảo qua, chỉ cảm thấy đại đạo bản thân bị dẹp yên, không có nửa điểm chiến ý, trong lòng chợt lạnh: "Trước mặt Đế Thần, thậm chí ta không có cả tư cách động thủ, chỉ có thể bị giết chết..."
Chênh lệch quá lớn, lớn tới mức khó mà tin nổi!
Đế Thần mặt không biểu cảm nói: "Hứa Ứng là người phương nào?"