← Quay lại trang sách

Chương 2757 Hỗn Nguyên Tiên Đế 1

Giang Tự Lưu lắc đầu nói: "Bọn họ được Hứa Ứng cứu, sao có thể không đi trả nợ nhân quả? Bọn họ nhất định phải đi. Các ngươi có biết hiện giờ Hứa Ứng đang ở đâu không?"

Đám người Ôn Nam Huân đều lắc đầu.

Cố Đạo Sinh đột nhiên nói: "Ba người chúng ta, cộng thêm những đệ tử này, cũng không đối phó được Đế Thần."

"Vậy gọi thêm mấy người!"

Giang Tự Lưu mỉm cười: "Để bọn chuột nhắt của Hỗn Độn đế quốc biết, ai mới là chính tông trong Hỗn Độn Hải! Hồn Truân Sinh huynh, gọi người!"

Hứa Ứng cất bước trong hư không, không cảm ứng được truy binh, lúc này mới thở phào một hơi.

Lần này hắn y tục chọi cứng với bảy vị cường giả như Ân Trọng, mỗi một lần đều bị trọng thương, đã nguy hiểm tới Hậu Thiên đại đạo của y. Nhưng nói cũng lạ, đại đạo thứ mười một trong cơ thể y nhanh chóng chữa trị Hậu Thiên đại đạo của y.

Chính vì nguyên nhân này, y mới có thể đối đầu với bảy người Ân Trọng, giết xuyên qua vòng vây.

"Loại dị đạo này là đại đạo hình thành trong Nguyên Thủy đạo khí, vì sao có thể tu bổ Hậu Thiên đại đạo của ta? Hư Không đại đạo, có thể hư không ban năng lượng, khiến đại đạo có được uy lực. Dị đạo có thể tu bổ Hậu Thiên đại đạo, hải ngoại này ngoại trừ Đại Hư Không, còn có cái gì?"

Hải ngoại quá thần bí.

Bên trong Hỗn Độn Hải có vô số vũ trụ, từng giây từng phút đều sinh sôi nảy nở diệt vong, sinh vật sinh sống trong Hỗn Độn Hải cho dù có tu thành Đạo Chủ cũng không cách nào rời khỏi Hỗn Độn Hải, không thể nào thấy được cảnh tượng hải ngoại.

"Năm đó Đạo Tôn rời khỏi Thiên Cảnh, du lịch trong Hỗn Độn Hải hơn ba mươi ức năm cũng chưa từng đi khắp Hỗn Độn Hải, không tìm được biện pháp ra khỏi Hỗn Độn Hải. Như vậy, cỗ quan tài màu đen này làm thế nào từ hải ngoại lưu lạc đến trong Hỗn Độn Hải?"

Hứa Ứng nắm chặt quan tài đen, vừa rồi lúc y quyết đấu quan tài đen này không giúp được gì, khiến y có phần thất vọng.

"Rõ ràng quan tài không bằng nhị gia. Nhị gia nghĩa bạc vân thiên!"

Hứa Ứng khen ngợi hoa sen Hỗn Độn một phen, vừa rồi nếu không có hoa sen Hỗn Độn và đạo lực vũ trụ Hồng Nguyên kia gia trì, Hứa Ứng không cách nào quyết đấu với cường giả như Ân Trọng, càng không cách nào chống đỡ sát trận Cửu Đạo Tuần Chứng vây công.

Lúc này cô bé trong hoa sen Hỗn Độn đã đắm đuối trong những lời nịnh hót ấy, dáng vẻ dương dương tự đắc, như đamh say rượu.

Hứa Ứng cười lạnh nói: "Ngược lại Quan gia, vừa rồi lúc cường giả Tiên triều vận dụng Cửu Đạo Tuần Chứng tấn công ta, Quan gia cũng không cản giúp ta chút nào. Nếu ta chết rồi, Quan gia có thể thăng quan phát tài hay sao?"

Quan tài màu đen kia vung vẩy xiềng xích, nhẹ nhàng khép tầm mắt của y lại, ý là y mà chết, nó sẽ an táng y trong bụng của mình.

Hứa Ứng ngoan cố mở to mắt, biểu thị mình không muốn nhắm mắt.

Quan tài đen lại dựng một sợi xích lên, định đâm xuyên nhãn cầu của y, ép y nhắm mắt lại.

Hứa Ứng vội vàng ngăn lại nó nói: "Quan gia, sở dĩ ngươi chọn ta, chẳng lẽ là nhìn ra tương lai của ta là một mảnh mênh mông, người khác không thể tính được động tĩnh của ta, thậm chí ngay cả Hỗn Độn chung cũng không tìm được ta?"

Quan tài không đáp.

Hứa Ứng từng bước dụ dỗ nói: "Chắc là Quan gia là biết, bất cứ thứ gì trên đời này đều có giá của nó. Ta cũng không ngoại lệ. Quan gia lợi dụng ta để tránh né Hỗn Độn chung và Hỗn Nguyên tiên triều, cũng phải trả giá chứ."

Trong quan tài đen bay ra xiềng xích, vung vẩy như xúc tu, giương nanh múa vuốt. Trong đó có một sợi xiềng xích cuốn lấy cổ Hứa Ứng, phảng phất như đang uy hiếp y nếu không nghe lời, vậy thì treo cổ y.

Hứa Ứng cười lạnh nói: "Ta chết rồi, ngươi có thể tránh thoát khỏi tính toán của Nhân Quả đại đạo? Ngươi có thể tránh thoát Hỗn Độn chung đuổi giết? Ngươi có thể thoát khỏi khống chế của Hỗn Nguyên tiên triều Hạo Kinh? Nhưng ngươi yên tâm, nếu chúng ta đã có quan hệ hợp tác, chắc chắn ta sẽ không giở công phu sư tử ngoạm, ta rất rẻ."

Quan tài đen thoáng chần chờ, cảm thấy y là người tốt, vì thế liền buông sợi xích trên cổ y ra.

Hứa Ứng xoa cổ nói: "Ta đưa ngươi rời đi, tránh khỏi truy đuổi của Hỗn Độn chung và Hỗn Nguyên tiên triều, ta cũng không tham lam, chỉ cần ngươi..."

Y thoáng chần chờ, đau đến mức da mặt run rẩy, âm thanh cũng có chút the thé, cắn răng nói: "Ta chỉ cần tám phần Nguyên Thủy đạo khí của ngươi!"

Quan tài đen giận dữ, xiềng xích bay ra, siết chặt cổ y, muốn treo cổ gian thương trong Hỗn Độn Hải.