← Quay lại trang sách

Chương 2769 Hồng Nguyên chư đế, chỉ thế mà thôi 2

Mà chỗ cụt tay của Hoài An quân, máu cũng không chảy ra ngoài, miệng vết thương như bị màng mỏng vô hình bịt kín, có thể nhìn thấy xương gãy chỉnh tề cùng những thớ thịt đã đứt, thậm chí huyết dịch có thể vận hành trong mỗi mạch máu ở các chỗ đứt lìa!

Cánh tay của hắn bị lực lượng của quan tài màu đen xóa khỏi đại đạo theo đúng mặt ý nghĩa!

Nếu lúc này Hoài An quân nhìn rõ quá khứ, hiểu rõ vô số tương lai, sẽ nhìn thấy chính mình từ trong bụng mẹ đã là cụt tay, mà trong vô số tương lai, hắn cũng vẫn là cụt tay!

Cứ như cánh tay phải của hắn không phải bị quan tài màu đen chặt đứt vào lúc vừa rồi, mà là hắn chưa bao giờ có cánh tay phải!

"Đây tuyệt đối là Đế uy! Thế nhưng luồng đế uy này quá mạnh mẽ, phảng phất như có một vị Hỗn Nguyên Tiên Đế các người sống đang trong quan tài!"

Đám người Tuyên Đức công nghi hoặc không thôi, vừa rồi quan tài màu đen chỉ phát ra một luồng khí tức đã khiến cao thủ như Hoài An quân không thể không bỏ tay bảo vệ mình!

"Rốt cuộc trong quan tài đen này chôn vị Đại đế nào? Khí tức rò rỉ từ trong Đế quan khác chưa chắc đã có thực lực bực này."

Hứa Ứng chậm rãi mở mắt ra, nhìn mọi người một cái, sắc mặt ôn hòa nói: "Bệ hạ có khoan dung độ lượng, các ngươi mạo phạm bệ hạ mà không bị không truy cứu. Chư vị đạo hữu, còn ai nghi vấn?"

Mọi người đồng loạt lắc đầu, Hoài An quân nói: "Trong quan tài là một vị Hỗn Nguyên Tiên Đế, không còn gì dị nghị."

Hứa Ứng bái tạ Hoài An quân, áy náy nói: "Hoài An quân, không phải là tại hạ không thể nói thật, mà là có nỗi khổ khác, kính xin Hoài An quân thứ lỗi."

Sắc mặt Hoài An quân khẽ biến, vội vàng đưa một tay còn lại nâng y lên nói: "Vốn là do ta càn rỡ, há có thể trách tội đạo hữu? Theo lý có xin lỗi cũng phải là ta mới đúng!"

Hứa Ứng thuận thế đứng dậy, thầm nghĩ: "Khí tức phát ra từ quan tài quả thực không phải chuyện đùa, chỉ một luồng khí tức đã chặt đứt một tay của đại cao thủ Hoài An quân. Rốt cuộc người mai táng trong quan tài là ai?"

Y cũng rất tò mò về người trong quan tài.

Vừa rồi Hoài An quân xuất thủ đã bị cắt đứt một tay, động tĩnh quá lớn, dẫn tới không ít người quan sát, thấy tình hình này, mỗi người đều nghi hoặc không thôi: "Đây là vị Đại Đế nào? Khí tức thật quá cường đại!"

Túc Hồng Ngọc nói nhỏ: "Chuyện Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ bị hủy, tạm thời đừng truyền ra ngoài, tránh làm chấn động nhân tâm."

Cô tiến lên cao giọng nói: "Chư vị đạo hữu, nếu đã đi tới Hoàng Cực đế đô, như vậy liền phải tới hỏi tội Đế Thần! Nâng Đế quan lên triều!"

Giọng nói trong trẻo của cô truyền khắp Hoàng Cực đế đô, lập tức khiến đế tộc khác hưởng ứng, dồn dập quát lên: "Nâng Đế quan lên triều!"

"Hoàng Cực đế đô này không phải Hoàng Cực đế đô của hắn mà là Hoàng Cực đế đô của các đời của Tiên đế! Kim Loan điện, Đế Thần có ngồi được, các đời Tiên đế cũng có thể ngồi!"

Một loạt Đế tộc mênh mông cuồn cuộn, mang theo từng cỗ Đế quan đi về phía Tiên Đình của Đế đô.

Tướng sĩ lưu thủ Tiên Đình như gặp đại địch, dồn dập kết trận. Nhưng Đế Thần vì có được Nguyên Thủy đạo khí, đã dẫn đi phần lớn cao thủ của Hoàng Cực Đế, giờ phút này phòng thủ trống rỗng.

Đám người Túc Hồng Ngọc mang Đế quan đến đây, quan tài tản ra khí tức ngập trời, như một tồn tại tận cùng đại đạo giáng lâm, dưới áp bách của Đế uy này, không ngờ lại không ai dám can đảm ra tay!

Tướng sĩ thủ vệ Tiên Đình trơ mắt nhìn bọn họ khiêng quan tài tiến vào Tiên Đình, đi về hướng Kim Loan điện.

Khi đến Kim Loan điện, quan tài chư đế hạ xuống.

Ánh mắt Hứa Ứng chớp động, cố gắng bứt ra, nhưng mãi vẫn không có cơ hội, thầm nghĩ: "Nếu mấy người Túc Hồng Ngọc biết ta là đệ tử ngoại môn của Đạo Minh, chỉ e sẽ lập tức động thủ diệt trừ gián điệp ta đây. Nếu Đế Thần trở về, nhìn thấy ta thảo phạt hắn, cũng sẽ xử lý ta đoạt lại quan tài. Thi thể của Hỗn Nguyên chư đế thi thể, có là đối thủ của Đế Thần không?"

Y thoáng chần chờ.

Chư đế cường đại như thế, sau khi chết vẫn còn dư uy, Đế Thần không còn Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ hỗ trợ, hẳn không thể là đối thủ của thế gia Đế tộc được?

Tất cả cường giả Đế tộc dồn dập ngồi xuống, dồn dập quan sát bốn phía, chỉ có Hứa Ứng đang cõng quan tài đen, hai chân đứng sừng sững, lù lù bất động, hai tay khoanh trước ngực, sắc mặt âm trầm, bất động thanh sắc.

Túc Hồng Ngọc thấy thế, trong lòng thầm khen: "Hứa đạo hữu thật trầm ổn."

Hứa Ứng tự biết mình không cách nào thoát thân, vì vậy dứt khoát vứt bỏ tạp niệm, an tâm tu luyện.

Mấy ngày nay, Nguyên Thủy đạo khí chảy ra từ trong quan tài đen liên miên không dứt, không ngừng tu vi các loại đại đạo của y lại gia tăng không ít, mỗi loại đại đạo cách Đạo Chủ cảnh càng ngày càng gần.