Chương 2795 Trong quan tài vang lên tiếng người 1
Đế Thần nói: "Nghe nói pho tượng đá này đã tồn tại từ khi vũ trụ khai mở, là tạo hóa trong hỗn độn. Truyền thuyết về hai vị Đạo Tổ nói tượng đá à vị Nguyên Thủy Nguyên Thần biến thành, là di hài của vũ trụ trước đó lưu lại."
Hứa Ứng nhìn tượng đá này, trong lòng sợ hãi thán phục.
Nguyên thần khổng lồ cỡ nào, thế mà sau khi kiếp nạn bộc phát, lại có thể dùng hình thái này tồn tại vĩnh cửu.
Đế Thần dẫn hắn đi tới bên cạnh một gốc Tiên Thiên linh căn vô cùng cổ xưa nói: "Năm đó Hỗn Nguyên vũ trụ khai mở, tổng cộng sinh ra mười tám gốc Hỗn Độn linh căn, trong đó một linh căn bị người sáng lập lấy đi, không biết tung tích. Mười bảy gốc linh căn còn lại bị hai vị Đạo Tổ thu thập, luyện thành mười bảy món pháp bảo nguyên thủy."
Hứa Ứng nhìn lên những Hỗn Độn linh căn này, chỉ thấy linh căn khỏe mạnh vô cùng, có cái như dây leo thông suốt thời không, kéo dài đến quá khứ vô cùng cổ xưa, đó là quá khứ vạn ức năm trước, Hỗn Nguyên vũ trụ vẫn trong trạng thái nguyên thủy mịt mờ.
Có thứ lại như cổ thụ, mọc rễ ngay tại chỗ, cành lá thông suốt từ nơi sâu nhất trong Hỗn Độn Hải.
Có như lục bình bồng bềnh trong thời không chưa biết, bốn phía là bão táp vô cùng kinh khủng.
Có thứ giống hoa tươi, trong nụ hoa dường như có giấu ức vạn tinh hà.
...
Uy lực của mỗi một món Hỗn Độn linh bảo, đều mạnh hơn bất cứ một món linh bảo nào mà Hứa Ứng nhìn thấy trước đây, thậm chí còn cường đại hơn không biết bao nhiêu lần so với Khai Nguyên thần phủ được khen là linh bảo đệ nhất trong Hỗn Độn Hải!
"Khai thiên tích địa chân chính, không ngờ linh căn sinh ra lại cường đại như thế."
Hứa Ứng lẩm bẩm nói: "Khó trách trong vũ trụ như vậy lại sinh ra Nguyên Thủy đạo khí."
Đế Thần giơ tay, một tòa tiên điện bay tới, hắn cất bước đi vào trong tiên điện, Hứa Ứng cũng đi vào theo, chỉ thấy trong tiên điện là các loại điển tịch, dùng ngọc giản ghi chép, lần lượt bố trí, sắp xếp chỉnh tề.
Đế Thần đi về phía trước, một quyển ngọc giản tự động bay lên, ào ào khai mở, văn tự viết bên trên tự động phát ra đạo âm, lại là giọng nói của một cô gái, là giọng nữ Đạo Tổ trong hai vị Đạo Tổ, Tần Loan Đạo Tổ.
Tần Loan Đạo Tổ nói rất du dương, từ tốn kể lại lịch sử trước sau khai thiên lập địa.
Khi đó, bọn họ cùng với một người ngoại lai đến từ vũ trụ khác phụng mệnh rời khỏi phần mộ của vũ trụ quê hương, tiến vào Hỗn Độn Hải chưa biết, thăm dò một nơi thần bí.
Dọc đường đi, bọn họ phát hiện, đây có vật chất Nguyên Thủy đang nhanh chóng bành trướng, đã hình thành một vũ trụ mới.
Người ngoại lai tên Tô Vân thu lấy một đạo Hỗn Độn linh căn đang hình thành trong đó, linh căn này là một trong mười tám linh căn, hình dáng như hoa sen, một sen hai lá một củ, cắm rễ trong ao sen.
Hứa Ứng nghe đến đó, trong lòng giật thót, không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy hình thái của Hỗn Độn linh căn này có vẻ quen quen.
"Không đúng, tuyệt đối không phải Liên nhị gia! Ta gặp Liên nhị gia là trên đường tới vũ trụ Bỉ Ngạn lần đầu, gặp được Hỗn Độn linh căn, không thể là linh căn bị người khác lấy khỏi Hỗn Nguyên vũ trụ!"
Hứa Ứng trong lòng thầm nghĩ: "Có lẽ, chỉ là hai gốc linh căn tương tự. Nhất định là như vậy!"
Trong sách, Tần Loan Đạo Tổ tiếp tục kể lại chuyện cũ, cô kết làm đạo lữ với một vị Đạo Tổ khác, tạo hóa chúng sinh, thu thập Nguyên Thủy đạo khí và Tiên Thiên linh bảo, trải qua không biết bao nhiêu ức năm tu hành, công thành viên mãn, đạt tới cảnh giới "Nguyên Thủy".
Bọn họ phát giác Hỗn Nguyên vũ trụ sẽ tan vỡ như mộ phần vũ trụ quê hương, lại nhận thấy Hỗn Nguyên vũ trụ thật ra là do người ngoại lai Tô Vân khai mở, người ngoai lai mang Hỗn Độn linh căn hoa sen đi, đáp lại nhân quả khai mở vũ trụ.
Bọn họ đi tìm người ngoại lai Tô Vân kia, dự định thu hồi linh căn hoa sen, bổ sung toàn bộ Hỗn Nguyên vũ trụ.
Đế Thần khép quyển sách lại, quyển sách tự động bay trở về trên giá sách.
"Đây là chuyện về Hỗn Nguyên vũ trụ."
Đế Thần nói: "Ta từng đi vào sâu trong Hỗn Độn Hải, còn nhìn thấy phần mộ vũ trụ, đang cắn nuốt những vũ trụ khác, ở sâu trong Hỗn Độn Hải, khung cảnh hỗn loạn, thời không hoàn toàn không tồn tại, là một nơi cực kỳ đáng sợ."
Hứa Ứng dò hỏi: "Bệ hạ, phần mộ vũ trụ mà ngài nhìn thấy là tiền thân của Hỗn Nguyên vũ trụ?"
Đế Thần gật đầu nói: "Mà khi Hỗn Nguyên vũ trụ được khai mở, là chuyện của vạn ức năm trước."
Hứa Ứng giật mình, chuyện của vạn ức năm trước? Cổ xưa như vậy sao?
Thế thì,..
"Liên nhị gia sẽ là người ngoại lai Tô Vân kia đặt trên đường ta buộc phải đi qua, mượn tay ta trả Liên nhị gia cho Hỗn Nguyên vũ trụ, liệu có phải không?" Trong lòng y thầm nhủ.