← Quay lại trang sách

Chương 2799 Người trên kẻ dưới 2

Hứa Ứng cũng nhận thấy sát ý trong người Đế Thần càng lúc càng đậm, trong lòng giật mình, thầm nghĩ: "Nếu như Đế Thần dám to gan động thủ với ta, như vậy ta sẽ vén nắp quan tài đen lên, đánh thức thi thể tồn tại kia, mọi người không ai chạy được!"

Đúng lúc này, Hỗn Độn linh căn hoa sen đột nhiên rung động ầm ầm, khiến cho hư không rung chuyển, không trung cũng bị ép tới mức xuất hiện nhiều vết rách!

Bên trong tiên điện, Nguyên Vị Ương kêu lên một tiếng đau đớn, tiếp theo tiên điện cũng bị chấn động đến xuất hiện rất nhiều vết nứt!

Những vết rách này là vết rách hư không, vô cùng sắc bén, hơi chạm vào sẽ xé đôi tồn tại cấp Đạo Chủ!

"Đại tế ti, rốt cuộc chuyện này là sao?" Sắc mặt Đế Thần khẽ biến, quát hỏi.

"Bệ hạ, Nguyên Thủy đạo khí đã biến thành linh căn hoa sen, nhưng dù sao cũng không phải là gốc linh căn bị mất trong Hỗn Nguyên vũ trụ."

Nguyên Vị Ương đứng dậy, đi ra ngoài điện, áy náy nói: "Vi thần dốc hết khả năng, khôi phục linh căn hoa sen, nhưng cũng chỉ có thể dừng ở đây. linh căn này có thể giúp Hỗn Nguyên vũ trụ kéo dài tính mạng vạn năm, nhưng vạn năm qua đi, sẽ bị kiếp vận của Hỗn Nguyên vũ trụ đè sập, lâm vào hạo kiếp phá diệt."

Đế Thần nhìn về phía gốc hoa sen linh căn tản mát ra ánh sáng thánh khiết kia, sắc mặt âm trầm bất định, một lát sau nói: "Đại tế ti đã vất vả rồi, ngươi xuống dưới dưỡng thương cho tốt."

Nguyên Vị Ương vâng dạ, liếc Hứa Ứng một cái.

Hứa Ứng thản nhiên nói: "Đại tế ti nghỉ ngơi chữa thương cho tốt, ta sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn."

Đế Thần nhìn chằm chằm không chớp mắt vào linh căn hoa sen kia, đột nhiên nói: "Hứa đạo hữu, cũng mời ngươi rời đi trước đi. Nhưng không được rời khỏi Hoàng Cực đế đô."

Hứa Ứng vâng dạ, xoay người rời đi.

Không bao lâu sau, y đuổi theo Nguyên Vị Ương, ánh mắt hai người giao nhau, Hứa Ứng truyền âm cười nói: "May mắn phu nhân làm ra chuyện linh căn bị tổn hại, nếu không Đế Thần tất sẽ hạ sát thủ với ta."

Nguyên Vị Ương lặng lẽ lắc đầu, truyền âm nói: "Không phải ta làm ra."

Trong lòng Hứa Ứng giật thót, quay đầu nhìn về phía linh căn đóa hoa sen kia, lẩm bẩm nói: "Vạn năm sau Hỗn Nguyên vũ trụ sẽ thật sự bị hủy diệt?"

Đột nhiên, trong đầu y vang lên một âm thanh: "Hủy diệt rồi, khai thiên lại là được."

Hứa Ứng giật mình, cười nói: "Vị Ương, nàng cố ý giả giọng đàn ông dọa ta đúng không?"

Nguyên Vị Ương khiên kinh ngạc hỏi: "Giọng đàn ông gì?"

Trong lòng Hứa Ứng cả kinh, không phải âm thanh Nguyên Vị Ương phát ra, chẳng lẽ nơi đây còn có người thứ ba hay sao?

Nơi này đương nhiên không có người thứ ba.

Nơi này chỉ có một người chết trong quan tài sau lưng y.

Chẳng lẽ người chết này còn có thể nói chuyện?

Đột nhiên, Hứa Ứng thăm dò nói: "Xin hỏi đạo huynh, khai thiên như thế nào?"

Y vừa nói ra lời này lập tức thấy trước mắt đột nhiên có ánh sáng vô lượng bùng nổ, chỉ thấy trong ánh sáng là Hỗn Độn Hải mãnh liệt vọt tới, bao phủ lấy y.

"Ảo giác! Đây là thần thức của cường giả vô thượng chế tạo ảo giác trước mặt ta!" Tâm thần Hứa Ứng ổn định, không sợ chút nào.

Đúng lúc này, y nhìn thấy một chiếc thuyền con chạy trong Hỗn Độn Hải đầy sóng biển mãnh liệt, trên thuyền nhỏ có một nam tử áo xanh, khí tức cuồng bạo vô cùng, như thần như ma, đứng chắp hai tay sau lưng. Phía sau hắn đột nhiên hiện ra một cánh cửa mỹ lệ, ầm ầm rung động, tạo ra Hỗn Độn Hải, tản mát ra uy năng ngập trời!

Cánh cửa kia phức tạp vô cùng, hình dạng giống chữ "Vu", trái phải đều có một người nửa quỳ nửa ngồi, vai chống trời, chân đạp đất, thân thể cơ bắp dữ tợn, thể hiện ra lực lượng và mỹ cảm.

Kèm theo tiếng quát của nam tử áo xanh ở mũi thuyền, cánh cửa ầm ầm khai mở, chỉ một thoáng đạo lực đại đạo gần như vô tận ẩn chứa trong thời gian vô tận của một vũ trụ tuôn ra, đó là lực lượng của dị đạo, cuồng bạo cực kỳ, bá đạo vô cùng, xé rách Hỗn Độn Hải, lực lượng vô tận khai mở Hỗn Độn chi khí vô lượng!

Đây là vô trung sinh hữu, từ trong Hỗn Độn Hải không có một vật, bỗng dưng khai mở một vũ trụ!

Trong đó dị đạo khai thiên, hỗn độn diễn biến thiên địa sinh, Nguyên Thủy đạo khí uốn lượn, diễn hóa Tiên Thiên bất diệt linh quang, cảnh tượng chỗ đồ sộ, khiến cho Hứa Ứng không khỏi tâm thần say mê!

Mà cánh cửa kia khai mở, Hứa Ứng nhìn thấy trong cánh cửa giấu một vũ trụ càn khôn khác, vô lượng thời không, tầng tầng dị độ, hoặc là trọng điệp, hoặc là cao chót vót, tầng tầng hư không vờn quanh, từng vị Vu Thần vô cùng cường đại đứng sừng sững!

Đột nhiên, cánh cửa kia ầm ầm khép kín, dị tượng khai thiên tích địa trước mắt y biến mất.

"Đạo hữu, ta là người bị hại, bây giờ đã chết."