Chương 2822 Đạo hiệu: Thái Hoàng 4
Hỗn Độn chung bồng bềnh trên đỉnh đầu Hứa Ứng, đột nhiên một tiếng chuông vang lên, một đám sinh vật hỗn độn biến thành hình người dồn dập giữ thần thái nghiêm túc.
Hứa Ứng đang kinh ngạc, đã thấy đám sinh vật hỗn độn hình người này tự điều chỉnh đạo pháp của mình, lại thấy từng tận cùng đại đạo bày ra dưới chân bọn họ, đạo quang như mây tía bốc lên, như sương mù lượn lờ.
Đạo âm vang dội, e là Chân Tiên của Cửu Thiên Đại La cùng nhau tụng niệm, cũng không bằng một phần vạn cục diện lần này!
Đây là hàng vạn cường giả tận cùng đại đạo, đang tỏa ra đại đạo bọn họ tu hành, chỉ trong phút chốc, gần như tất cả tận cùng đại đạo trong vũ trụ Hỗn Độn Hải đều hiện ra!
Ngàn vạn ngàn con đường này xoạt một tiếng, hòa làm một thể, trùng trùng điệp điệp vọt tới hướng Hứa Ứng.
Mắt thấy Hứa Ứng sắp bị đạo quang bao phủ, lại thấy hàng vạn hàng ngàn đạo quang chảy qua dưới chân y.
"Làm gì vậy?"
Hứa Ứng giật mình, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy mình đứng sừng sững trên một con đường dài hẹp, con đường nối liền tận cùng đại đạo chia làm hàng vạn ngã ba, cuối mỗi một ngã ba đều có một vị sinh vật hỗn độn hình người!
"Coong—— "
Tiếng chuông du dương, như tiếng hiệu lệnh, ngàn vạn ngàn con đường tận cùng đại đạo hội tụ thành một con đường lớn, chảy qua dưới chân Hứa Ứng.
Hứa Ứng đi theo con đường đại đạo này nhìn về phía trước, chỉ thấy từng vị sinh vật hỗn độn hình người đứng sừng sững ở bên rìa con đường, cao cao thấp, nam nữ nữ, già trẻ, hình thái chủng tộc đều thiên kỳ bách quái.
Từng người đứng sừng sững tận cùng đại đạo của chính mình, nhưng đại đạo của bọn họ, chỉ là một phần của con đường lớn lao.
Bọn họ như một ngọn đèn đường nhỏ, thắp sáng con đường vô cùng khổng lồ này.
Có điều, con đường này, là con đường của ai?
Vì sao lượng lớn sinh vật hỗn độn hình người, tế ra con đường tận cùng đại đạo của bọn họ, lại tổ hợp thành một con đường bao la như thế?
"Bọn họ lấy thân làm đèn, chiếu sáng con đường đại đạo cho Hỗn Độn Chủ."
Bên tai Hứa Ứng đột nhiên vang lên một âm thanh, y vội vàng nhìn lại, đã thấy chẳng biết lúc từ nào bên cạnh nhiều ra một thiếu niên áo vàng sắc mặt trắng bệch.
Thiếu niên này mặc quần vàng giày vàng, dây lưng cũng màu vàng, tóc cũng màu vàng. Quanh người hắn tỏa ra hào quang làm mờ ảo, mang theo đủ loại nếp nhăn kỳ dị, thu hút chú ý của Hứa Ứng.
Những nếp nhăn này dường như ăn khớp với nếp gấp nhăn khắc trên mặt ngoài của Chung gia.
Hứa Ứng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hỗn Độn chung treo ở đỉnh đầu mình đã không thấy bóng dáng.
“Quả chuông này, có thể huyễn hóa thành người!" Hứa Ứng tỉnh ngộ.
Thiếu niên áo vàng do Hỗn Độn chung biến thành khí sắc không tốt lắm, cất bước đi về phía trước nói: "Những người cầu đạo trong Hỗn Độn Hải này đều là tồn tại cảnh giới tận cùng đại đạo, bọn họ vượt qua Đạo Chủ không biết số bao nhiêu lần, là thiên tài nổi bật nhất của mỗi vũ trụ, bọn họ hoặc là tự nhiên hòa hợp với đạo, hoặc là có được tư chất siêu phàm thoát tục, hoặc có ngộ tính khoáng tuyệt cổ kim. Nhưng thời khắc bọn họ chứng được tận cùng đại đạo đạo, đứng ở trên tận cùng đại đạo đạo của mình, mới bỗng nhiên kinh ngạc phát giác, tận cùng đại đạo của mình vậy mà chỉ là một bộ phận của con đường tận cùng đại đạo mà trước đó bọn họ chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy; thậm chí chỉ là một nhánh nhỏ bé không đáng kể trong đó."
"Ta lợi hại như vậy?" Hứa Ứng kinh ngạc nói.
Y cảm ứng được khí tức của những kỳ nhân hỗn độn này sừng sững trên con đường tận cùng đại đạo, quan sát đại đạo của đối phương. Chẳng bao lâu sau, hắn sẽ nắm giữ từng loại đại đạo, lại lấy hư không ban năng lượng, tăng cường tu vi của những đại đạo này lên tới cấp bậc Đạo Chủ.
Sở dĩ y có thể tu hành nhanh như vậy, nguyên nhân Hậu Thiên đại đạo đã là Đạo Chủ, Hậu Thiên Ngự Tiên Thiên thật sự siêu việt, tất cả Tiên Thiên đại đạo đều trong Hậu Thiên, có thể nói nhất ngộ bách ngộ.
Lại thêm Hư Không đại đạo cũng được y dung nhập vào bên trong Hậu Thiên, lý giải Hư Không đại đạo đối với đạo lực có thể nói là cực hạn của thế gian. hừ lạnh ban năng lượng và vốn đã có đủ, càng làm cho đạo hạnh của y nhanh chóng gia tăng.
Thiếu niên áo vàng phát hiện y tiến bộ, tay áo bồng bềnh, phát ra tiếng tán thưởng nói: "Sau khi bọn họ thấy được đại đạo của Hỗn Độn Chủ, là biết mình tu hành sai lầm, bản thân mình dùng hết tinh lực và thời gian, chỉ e cũng không cách nào tu luyện đến trình độ của Hỗn Độn Chủ."
Hứa Ứng nhìn về phía trước, đại đạo của Hỗn Độn Chủ thật sự quá rộng lớn, quá bác đại tinh thâm. Hàng vạn tận cùng đại đạo mà chỉ là một bộ phận đại đạo của hắn.