← Quay lại trang sách

Chương 2831 Minh chủ Đạo Minh 2

Về Đạo Minh? Ta có thể về Đạo Minh?" Hứa Ứng ngạc nhiên.

Hồn Truân Sinh cười nói: "Đương nhiên có thể. Chẳng lẽ ngươi còn định ở lại đây hay sao? Hỗn Độn Chủ có thù oán với Đạo Minh bọn ta, hiện tại thân phận đệ tử Đạo Minh của ngươi còn chưa bại lộ, Hỗn Độn Chủ và Hỗn Độn chung chưa giết ngươi. Nếu thân phận bị bại lộ, ngươi chết chắc! Việc này không nên chậm trễ, đi -- "

Dứt lời, hắn nắm lấy Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương, bay vun vút ra khỏi Hỗn Độn tiên điện, đi về phía Hỗn Độn Hải.

Hồn Truân Sinh có trình độ cực cao trên Hỗn Độn đại đạo, bản thân đã có thể hóa thành sinh vật hỗn độn, trà trộn vào giữa các sinh vật hỗn độn khác, tìm hiểu tin tức vốn là sở trường.

Trận chiến trong khe nứt lớn ở Hỗn Độn Hải đã qua rất lâu, hắn ngồi không yên, bèn đi ra tìm hiểu tin tức. Hắn nhận thấy được Hỗn Độn chung và sinh vật hỗn độn đều không trong khe nứt lớn, bấy giờ mới lén lút đến đây.

Hắn cũng không ngờ Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương còn có thể sống sót, phát hiện hai người là vừa mừng vừa sợ, không nói lời nào lập tức mang đi hai người.

Thân hình hắn hóa thành sinh vật hỗn độn, ngay lúc Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương nhảy vào Hỗn Độn Hải, bỗng nhiên có một thanh đao gãy bay tới, hào quang lập loè, mang theo uy thế xưa nay chưa từng có.

Trong lòng Hứa Ứng giật thót, cho rằng đao gãy của Hỗn Độn Chủ muốn chém chết Hồn Truân Sinh, không ngờ đao gãy kia lại bay về phía y, rơi vào trong tay y.

Uy năng của đao gãy nội liễm, hoàn toàn không có uy lực kinh khủng như trước.

Hồn Truân Sinh giật nảy người, ồm ồm nói: "Hứa đạo hữu thu thanh đao gãy này sao? Đúng là may mắn. Lúc bảo vật này bay tới, ta suýt chút nữa cho rằng mình sẽ hi sinh bên dưới đao này."

Ý thức của hắn dần trở nên hỗn độn, ngơ ngơ ngác ngác, không nói thêm gì nữa, bay về phía Đại Không Minh Cảnh.

Hứa Ứng thu hồi đao gãy, đứng ở đỉnh đầu của hắn, nhớ lại những chuyện đã trải qua lần này, trong lòng vô vàn cảm khái.

"Lần này trước khi ta ra ngoài, chỉ là tu thành Hư Không Đạo Chủ, tĩnh cực hóa động, đáp ứng hộ đạo cho người khác. Không ngờ lại gặp phải nhiều chuyện như vậy, hôm nay mới có cơ hội trở về Đạo Minh."

Sau khi y hộ đạo trở về, gặp phải quan tài màu đen, tất cả đều trở thành mất khống chế, không còn theo ý y.

Y như lục bình trong Hỗn Độn Hải, chỉ có thể trôi theo dòng nước tìm kiếm cơ hội sống sót.

Mà thu hoạch của y cũng rất phong phú.

Y không chỉ Hậu Thiên đắc đạo, trở thành Đạo Chủ Hậu Thiên đại đạo, còn không hiểu sao lại trở thành Tiên Đế đời kế tiếp của Hỗn Nguyên tiên triều. Hiện tại, y còn nhận được truyền thừa Hỗn Độn Chủ, trở thành Hỗn Độn Chủ đời tiếp theo!

So ra, kỳ thật y rất thích ở tại Đạo Minh, đoạn thời gian đó không lo không sầu, yên tĩnh cầu đạo và tu luyện là được.

Nhưng nếu lần này trở lại Đạo Minh, bị Đạo Minh biết được hắn là Hỗn Độn Chủ hoặc Hỗn Nguyên Tiên Đế đời tiếp theo, liệu Đạo Minh còn có thể chứa chấp y không?

"Đạo Minh và Hỗn Độn Chủ có thù oán, cũng có cừu oán với Hỗn Nguyên tiên triều, nếu phát hiện thân phận của ta, chỉ e sẽ lại đưa tới phân tranh không cần thiết."

Hứa Ứng khẽ nhíu mày, y cũng muốn rời đi, nhưng chắc chắn Hồn Truân Sinh sẽ không thả y rời đi.

"Có điều chắc Đạo Minh không biết ta là Hỗn Nguyên Tiên Đế đời tiếp theo kiêm Hỗn Độn Chủ." Trong lòng y thầm nghĩ.

Sinh vật hỗn độn do Hồn Truân Sinh hóa đang ngao du trên biển, trong biển không biết nhật nguyệt, bọn họ cùng nhau chứng kiến sự hùng vĩ và bi thương của vũ trụ tịch diệt trong biển, cũng chứng kiến Hồng Nguyên mở rộng lớn cùng sinh cơ bừng bừng.

Bọn họ nhìn thấy vũ trụ trong biển, cũng gặp một ít tu sĩ du lịch trên biển.

Lúc Hồn Truân Sinh dừng lại, Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương sẽ bắt chuyện với những tu sĩ ngẫu nhiên gặp được này. Những tu sĩ này ra biển thường là vì tìm kiếm biện pháp giải cứu vũ trụ bản thổ, nhìn thấy hai người, tưởng rằng tiền bối cao nhân bèn tiến tới thỉnh giáo.

Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương không biết đáp lại như thế nào, những tu sĩ này thường thường mất mát rời đi.

Ngày hôm đó, bọn họ đến gần Đạo Minh, Hồn Truân Sinh mệt mỏi nên bọn họ ngừng lại nghỉ chân.

Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương đã quen với cử động của hắn, hai người ngồi ở đỉnh đầu hỗn độn Đại Đào, tiếp tục thảo luận ảo diệu của Hư Không đại đạo.

Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên Hứa Ứng khẽ nhíu mày, ánh mắt quét về phía trong Hỗn Độn Hải, quát: "Ai ở đó?"

Ánh mắt hắn sáng như đuốc, không ngờ lại chiếu sáng cả Hỗn Độn chi khí nặng nề. Nguyên Vị Ương nhìn theo ánh mắt hắn, chỉ thấy loáng thoáng trong Hỗn Độn Hải có một chiếc thuyền lầu dừng ở phía xa, dường như trên thuyền có bóng người lắc lư.