← Quay lại trang sách

Chương 2843 Rời khỏi Đạo Minh 4

Y không khỏi nhớ tới lời nói của Tả Liễn Đạo Chủ: "Đệ tử khác của Đạo Điện, quá nửa như Tả Liễn, lúc vũ trụ sinh dưỡng ra mình bị tịch diệt thì mới tới, tìm hiểu Tịch Diệt đại đạo mà thôi."

Quả Chuông vang lên coong coong, hiển nhiên nội tâm cũng không bình tĩnh.

Đạo Minh muốn tu thành Tịch Diệt đại đạocần phải tịch diệt vũ trụ nuôi dưỡng mình, đây là đạo lý gì?

Không có vũ trụ sinh dưỡng chính mình, thậm chí bọn họ sẽ không được sinh ra!

"Đạo Minh có được pháp môn Hồi Chiếu, thống nhất quá khứ tương lai, cho dù vũ trụ của bọn họ chưa bao giờ tồn tại, cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự tồn tại của bọn họ."

Sắc mặt Hứa Ứng bình tĩnh nói: "Trước đây Tả Liễn nói cho ta biết, Đạo Minh không tốt đẹp như trong tưởng tượng của ta. Đạo Tôn cũng từng nói Đạo Minh chỉ là nhìn tốt đẹp mà thôi. Lúc trước ta không hiểu, bây giờ ta đã hiểu."

Quả Chuông nói: "A Ứng, ngươi là người hộ đạo của Ôn nha đầu, hiện giờ khảo hạch của cô ấy thất bại, ngươi định hộ đạo như thế nào?"

Hứa Ứng nghiêm nghị nói: "Nếu ta muốn hộ đạo, sẽ điều động Luân Hồi đại đạo, điên đảo luân hồi của thế giới Anh Hoa, làm rối loạn nhân quả, nhiễu loạn kiếp vận, xáo trộn sát phạt. Ta lấy đại đạo của bản thân, kết nối quá khứ tương lai của Anh Hoa giới, kéo quá khứ tương lai đến trong kiếp vận, để nó bị phá hủy trong kiếp vận! Ta hộ đạo cho cô ấy, hủy diệt Anh Hoa giới, nghiền vô số sinh linh trong Anh Hoa giới thành tro bụi, đẩy Anh Hoa giới vào tịch diệt, trợ giúp Ôn Nam Huân đạt thành Tịch Diệt đại đạo hoàn mỹ!"

"Không!"

Ôn Nam Huân đột nhiên lên tiếng, lắc đầu nói: "Không cần, ta không cần hộ đạo như vậy,.."

Cô chậm rãi đứng dậy, rốt cuộc cũng đưa ra quyết định: "Nếu là cầu đạo, là vì cầu trường sinh của bản thân, bản thân đắc đạo mà bỏ qua hậu bối, không quan tâm tới hậu bối, đồng đạo hay chúng sinh của Anh Hoa giới, Tịch Diệt đại đạo này, ta không cầu cũng được!"

Cô lại khôi phục phong cách thiếu nữ áo đỏ như sấm rền gió cuốn, cười nói: "Ta không làm đệ tử của Đạo Tịch là được! Trong Đạo Minh có ngàn vạn đại đạo, Tịch Diệt chẳng qua là một trong số đó, ta còn có thể cầu đại đạo khác! Hứa đạo hữu, chúng ta về Đạo Minh."

Quả Chuông thoáng chần chờ, nói nhỏ: "Ứng tử, cứ như vậy về Đạo Minh, thật sự không có vấn đề? Cô nàng này làm vậy có phải thuộc về phản bội Tịch Diệt quan hay không?"

Ánh mắt Hứa Ứng hấp háy, không trả lời.

Ôn Nam Huân tế lên lá liễu, mang bọn họ theo hoa văn cành cây Hỏa Táo thụ trở về Đại Không Minh Cảnh, khi tới dưới Hỏa Táo thụ chỉ thấy Tà đạo nhân đang đứng dưới tàng cây, vẫy tay với Hứa Ứng.

Hứa Ứng tiến lên chào, tà đạo nhân nói: "Trước đó không lâu, Hứa đạo hữu đi ngang qua nơi này, Minh chủ Đạo Minh tìm tới, là Quan chủ ngăn cản hắn. Quan chủ nói, đạo hữu không nên lưu lại trong Đạo Minh, nếu đạo hữu là Hỗn Độn Chủ, như vậy trở về lãnh địa của Hỗn Độn Chủ có thể bảo vệ an toàn."

Hứa Ứng trong lòng nghiêm nghị nói: "Làm phiền đạo huynh nói cho Quan chủ biết, ta cảm ơn ân đức của cô ấy."

Quả Chuông vang lên, sững sờ hồi lâu, hắn run giọng nói: "Ứng, Ứng gia, Hỗn Độn Chủ nào?"

Hứa Ứng khiêm tốn nói: "Tại hạ bất tài, chính là Hỗn Độn Chủ."

Quả Chuông ngây dại.

Tà đạo nhân hỏi: "Khi nào ngươi đi?"

Hứa Ứng nhìn bóng lưng đi xa của Ôn Nam Huân nói: "Chờ một chút."

Tà đạo nhân nghi hoặc nói: "Chờ cái gì?"

Hứa Ứng đứng dưới Hỏa Táo thụ, chắp hai tay sau lưng, sắc mặt bình tĩnh nói: "Đã từng có một đệ tử bị Đạo Minh ruồng bỏ, tên là Cung Đạo Xuyên. Sau khi hắn phản bội Đạo Minh, qua hơn chín mươi ức năm, cuối cùng vẫn chết trong tay Đạo Tịch Chân Quân. Đạo Tịch Chân Quân ghét ác như cừu, trong mắt không dung tha phản bội. Phản bội hắn, chính là phản bội Đạo Minh."

Ôn Nam Huân một mình đi vào Tịch Diệt quan, quỳ xuống bên ngoài quan, dập đầu nói: "Sư tôn, đệ tử vô năng, không thể thông qua khảo hạch, không xứng làm đệ tử của sư tôn."

Trong Tịch Diệt quan vang lên giọng nói của Khôi Cương đạo nhân: "Nam Huân, sư tôn không có ở đây. Tư chất của ngươi bất phàm, từ bỏ thì thật đáng tiếc. Ta đi theo ngươi một chuyến, hộ pháp cho ngươi, nhất định có thể thông qua khảo hạch."

Hắn đi ra khỏi Tịch Diệt quan, đi tới trước mặt Ôn Nam Huân.

Ôn Nam Huân lắc đầu nói: "Đại sư huynh, không cần. Ta muốn rời khỏi Tịch Diệt quan, đi tới Luân Hồi điện, bái sư Cố Điện chủ."

Khôi Cương đạo nhân nhíu mày nói: "Nam Huân, phản bội Tịch Diệt quan, điện nào trong Đạo Minh dám thu nhận ngươi? Hoặc là ngươi lưu lại, hoàn thành khảo hạch, hoặc là chém đi tất cả ký ức tu vi của Đạo Minh, rời đi trong sạch."