← Quay lại trang sách

Chương 2846 Ta đã đắc đạo 3

Hứa Ứng sắc mặt áy náy nói: "Hay nên nói là, ta và tận cùng đại đạo của tất cả mọi người đều không cùng một đẳng cấp. Đắc đạo của ta, mới thật sự là đắc đạo."

Khôi Cương đạo nhân vội vàng thu tay lại, lập tức đổi chiêu, Hồng Nguyên tịch diệt của hắn còn đang vận chuyển, chỉ có điều Hồng Nguyên một phân thành chín, lần lượt lấy các loại Tiên Thiên đại đạo Tịch Diệt, Hỗn Độn, Hồng Mông làm điểm khởi đầu, dùng cách này để tuần chứng!

Đây là Cửu Đạo Tuần Chứng đơn giản nhất, dung hợp lực lượng Cửu Đạo làm một thể, có thể thấy được tận cùng đại đạo.

Hắn vẫn chưa thể làm được tới trình độ dung hợp Cửu Đạo, nhưng có thể thi triển ra Hồng Nguyên Cửu Đạo Tuần Chứng đã là thành tựu vô cùng lớn lao!

Nhưng chiêu này đánh tới trước mặt Hứa Ứng, vẫn là tất cả đạo lực thối lui, không còn nửa điểm lực lượng.

Thần thông của hắn ta không hề có tác dụng.

Khôi Cương mặt mày biến sắc, lần đầu có một loại cảm giác vô lực.

Rõ ràng hắn cảm giác được tất cả đại đạo đều đang tồn tại, nhưng lực lượng của Đạo lại biến mất, đạo hạnh, đạo pháp của hắn, toàn bộ đều ở đây, nhưng hết lần này tới lần khác hắn không thể sử dụng được bất cứ lực lượng nào.

"Cung Đạo Xuyên đã từng kể về một câu chuyện, có nhà nông nuôi một đàn gà, mỗi ngày cho gà ăn đúng giờ Tý. Trong đó có con gà tương đối thông minh, phát hiện giờ tý thì đồ ăn từ trên trời rơi xuống, vì vậy cho rằng đã phát hiện ra đạo trong vũ trụ."

Hứa Ứng kể chuyện về Đạo Chủ gà mờ cho Khôi Cương đạo nhân nói: "Đạo Minh thân mang Cửu Đạo mà giậm chân tại chỗ, không khác gì con gà phát hiện thức ăn từ trên trời rơi xuống. Ngoài Cửu Đạo, còn có đại đạo. Khôi Cương, đừng làm Đạo Chủ gà mờ."

Hắn mang theo Ôn Nam Huân đi qua bên cạnh Khôi Cương nói: "Ta không phải Đạo Tịch, tha cho ngươi không chết."

Khôi Cương đạo nhân đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, đứng ở tại chỗ không thể nhúc nhích.

Hắn không có bất cứ lực lượng nào, hiện tại động thủ chính là tìm chết.

Đợi sau khi Hứa Ứng rời đi, Hỗn Độn Hải xung quanh bắt đầu nghiền ép, vô cùng nặng nề, hắn vẫn không bất cứ lực lượng nào chống lại cỗ áp lực này, chỉ có thể mặc cho Hỗn Độn Hải đè xuống.

Hỗn Độn chi khí đang ăn mòn hắn, ăn mòn đại đạo của hắn, muốn hóa hắn thành hỗn độn.

Cũng may thân thể của hắn cường đại, cho dù là Hỗn Độn Hải trong chốc lát cũng không thể khiến hắn tan rã, nhưng đổi lại là những người khác không có thực lực cường đại như vậy, chỉ trong nháy mắt đã bị Hỗn Độn Hải nghiền nát, đồng hóa!

Dần dần, Khôi Cương cảm ứng được đạo lực đang chậm rãi khôi phục, yên lòng: "Hứa Ứng thật sự không đuổi tận giết tuyệt, còn lưu lại cho ta một con đường sống!"

Đạo lực của hắn dần khôi phục, nhưng trong lòng lại càng ngày càng hoảng sợ, lần đầu tiên nảy sinh hoài nghi đối với Tịch Diệt đại đạo, đối với Đạo Minh.

"Đạo Minh nhìn như siêng năng cầu đạo, nhưng rất có khả năng chúng ta chỉ là một bầy gà, vĩnh viễn cũng không nhìn thấy đại đạo chân thật!"

Hắn vừa nghĩ tới đây, đột nhiên thấy giữa Hỗn Độn Hải có từng tòa tiên điện, từng chiếc, từng món pháp bảo bay ra khỏi Đại Không Minh Cảnh.

Trong tiên điện, con thuyền, pháp bảo, là đệ tử Đạo Minh, đến đây đuổi giết Ôn Nam Huân!

"Không nên đi qua!"

Khôi Cương đạo nhân đột nhiên hoảng sợ hẳn lên, cái gì gọi là Tịch Diệt chi tâm, cái gì gọi là vạn cổ bất động, giờ phút này hết thảy hóa thành sợ hãi.

Hắn gào thét với những sư đệ sư muội của Đạo Minh này: "Đạo hạnh của hắn quá cao, không nên đi quá! Nguy hiểm lắm! Dưới Điện chủ, bao nhiêu người đi cũng là chết!"

Giọng nói của hắn bị Hỗn Độn chi khí nuốt chửng, biến thành tạp âm mơ hồ.

Khôi Cương đạo nhân hoảng sợ nhìn cảnh tượng này, ra sức giãy dụa, bay về phía những tiên điện, tiên thuyền kia, chỉ có điều áp lực của Hỗn Độn Hải thật sự quá khủng khiếp, ép cho hắn hành động như kiến bò, hoàn toàn không cách nào đuổi kịp những tiên điện cùng thuyền thuyền này.

"Con rơi của Đạo Minh Ôn Nam Huân, chắc chắn sẽ bị chém đầu!"

"Diệt trừ kẻ bị Đạo Minh vứt bỏ, sẽ lập công cho Đạo Minh!"

"Ôn Nam Huân tàn sát đồng môn, cùng hung cực ác, mọi người nhất định phải để ý!"

...

Khôi Cương đạo nhân nhìn từng nhóm đệ tử Đạo Minh tiến lên, hàng trăm cao thủ Đạo Minh xông tới, trong đó thậm chí còn có không ít đệ tử Cửu Điện không kém hơn mình, trong lòng lạnh lẽo.

Tu vi của hắn lại khôi phục một ít, tốc độ hành động càng lúc càng nhanh, vội vàng đuổi theo những người này.

Nhưng ở phía sau hắn, còn có hàng trăm đệ tử Đạo Minh đuổi theo bên này, dồn dập vượt qua hắn, đuổi theo hướng Hứa Ứng, Ôn Nam Huân rời đi.

"Không cần đi qua!" Khôi Cương lớn tiếng khuyên can bọn họ.

Có một số đệ tử Đạo Minh quen biết Khôi Cương bèn giảm tốc độ lại nói: "Tịch Diệt quan Khôi Cương sư huynh? Thật sự là ngươi! Sao vậy?"