← Quay lại trang sách

Chương 2852 Đao chặt tận cùng đại đạo 2

Chỉ trong nháy mắt, y phảng phất như có hàng vạn đại đạo trong tay, càng thêm kỳ lạ chính là những đại đạo này đang không ngừng biến hóa, lại nhất thống ở bên trong đao gãy!

Tuy đại đạo đứt đoạn, mặc dù Cửu Đạo Luân Hồi không được đầy đủ, nhưng được đại đạo của y bù đắp, không ngờ lại đại đạo của Cửu Đạo Luân Hồi và thanh đao gãy lúc này lại được bổ sung đầy đủ!

Một đao này khí thế hùng hồn, có được lực bộc phát trước nay Hứa Ứng chưa từng có, một đao chém tới, chỉ một thoáng đao quang đã trút xuống!

Bốn phía Hỗn Độn Hải phảng phất như trở nên dị thường thanh tịnh, giờ khắc này, hỗn độn cũng phảng phất như không còn là hỗn độn, không ngờ trong hỗn độn lại hiện ra đại đạo rõ ràng, như hào quang, từng đại đạo trong suốt dị thường.

Hỗn độn vốn nổi danh vẩn đục không thể dự đoán được, tất cả đại đạo tới nơi này đều biến thành một phần của hỗn độn, rắc rối phức tạp, vĩnh viễn không thể thuận theo, vĩnh viễn không thể mở mang.

Nhưng một đao bổ ra này, không ngờ Hỗn Độn Hải lại trở nên trong suốt, các loại đại đạo kỳ diệu trở nên rõ ràng, thật không thể tưởng tượng nổi!

Cảnh tượng này, khiến cho đột nhiên trong đầu Hứa Ứng lóe lên linh quang: "Hỗn Độn Hải cũng không phải là không còn đại đạo, mà là bao hàm các loại đại đạo! Chỉ có điều các loại đại đạo vẫn duy trì trạng thái hỗn độn trong biển, bởi vậy tạo thành các loại dị tượng của Hỗn Độn Hải! Mà Hồng Mông Vô Cực và Thái Nhất, là quá trình khiến hỗn độn trở nên thanh tịnh. Cái gọi là khai mở vũ trụ, diễn sinh thiên địa đại đạo, thật ra không phải diễn sinh, mà là thiên địa đại đạo vẫn luôn tồn tại!"

Y chỉ cảm thấy mình bắt được một đại bí mật của Hỗn Độn Hải, bí mậtliên quan đến tận cùng đại đạo, chỉ có điều hiện tại đang lúc quyết chiến với Vĩnh Lạc Chân Quân, không kịp nghĩ nhiều.

Vĩnh Lạc Chân Quân thể hiện Thời Không Cửu Đạo Tuần Chứng, cường hãn vô cùng, chỉ trong chốc lát đã chiếu rọi ra bản thân trong vô số đoạn thời gian quá khứ tương lai, cùng tổ hợp luân hồi.

Hắn vắt chéo song kiếm Vũ Thanh Trụ Quang, uy năng lan tỏa không thể đo lường được. Nhưng sau lưng đại đạo của hắn lại xuất hiện vô số ánh đao.

Vĩnh Lạc Chân Quân kinh hãi bằng chết, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hứa Ứng đứng tận cùng thời không luân hồi, hai tay nâng đao, chém về phía mình.

Phía sau đao quang đẹp mắt còn có một bóng đen khổng lồ dị thường, đứng phía sau Hứa Ứng!

Một đao này, không phải chỉ chém về phía chân thân của hắn, mà là xuất hiện ở tất cả thời không luân hồi trong quá khứ tương lai của hắn!

Mọi hắn đều đối mặt với cùng một đao!

Hứa Ứng chưa từng phá giải thời không luân hồi của hắn, nhưng đạo pháp chất chứa trong đao thực sự quá cao thâm, cảnh giới của đao thực sự quá cao siêu, khiến cho Hứa Ứng xuất hiện ở nơi xa hơn tận cùng đại đạo của hắn, trực tiếp phá vỡ thần thông mà hắn lấy làm kiêu ngạo!

Xa xa, Ôn Nam Huân, đám người Tả Liễn Đạo Chủ căng thẳng nhìn cảnh tượng này, trong lòng Ôn Nam Huân thầm hoang mang, không nhịn được liếc mắt nhìn Tả Liễn Đạo Chủ một cái.

Rõ ràng Tả Liễn Đạo Chủ là người tiếp dẫn của Đạo Minh, vì sao trái lại xuất hiện cùng đám đầu lĩnh phản tặc Thân Đồ Luân?

Đột nhiên, Hỗn Độn Hải trở nên trong trẻo thanh minh, có thể thấy rõ bóng dáng của Hứa Ứng và Vĩnh Lạc Chân Quân!

Giờ khắc này, Hỗn Độn Hải phía sau đám người Ôn Nam Huân, Tả Liễn Đạo Chủ tựa như một hoang mạc vô cùng rộng lớn, thần thông của hai người Hứa Ứng Vĩnh Lạc tóe ra đạo quang, chiếu rọi cái bóng của mọi người ở trên hoang mạc hỗn độn.

Vào lúc này, Hỗn Độn Hải trở nên vô cùng trong suốt.

Trên lâu thuyền Thúy Nham chỗ bọn họ đứng phảng phất như dừng trên bầu trời trong suốt.

Đám người Thân Đồ Luân không khỏi lộ vẻ kinh ngạc, nhìn về phía trung tâm đạo quang phóng thích. Lần này bọn họ đến đây, chính là nhận được tin tức, muốn cứu đại nhân vật Hứa Ứng này.

Nhưng hiện tại xem ra, có vẻ như Hứa Ứng không cần bọn họ cứu.

Đột nhiên, nơi hai người va chạm, một luồng ánh sáng vô cùng chói lọi bắn ra, khiến cho bọn họ không tự chủ được phải híp mắt lại.

Ánh sáng lập tức nhạt đi, Hỗn Độn Hải từ trong thanh tịnh khôi phục hỗn độn.

"Xảy ra chuyện gì?" Mọi người đều kinh ngạc.

Bên trong chiến trường, bóng người Hứa Ứng và Vĩnh Lạc Chân Quân tách ra. Đạo huyết đỏ tươi bắt mắt trút xuống biển, nhuộm đỏ cả Hỗn Độn Hải, thế nhưng trong lúc nhất thời đạo huyết này vẫn bị Hỗn Độn Hải đồng hóa.

Hứa Ứng cười ha hả, cất cao giọng nói: "Tận cùng đại đạo cũng chỉ đến thế mà thôi! Hứa mỗ đã lĩnh giáo! Chung gia, Liên nhị gia -- "

Tiếng cười của y còn chưa dứt, đột nhiên lỗ tai mắt mũi miệng đầy máu, khí tức uể oải, thanh đao gãy trong tay cũng như cầm không nổi.