← Quay lại trang sách

Chương 2860 Cuộc đời trong Hỗn Độn Hải 3

Chỉ có điều hiện giờ thương thế của Hứa Ứng chưa khỏi hẳn, không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực của đao gãy. Nhưng cũng may y hắn có Quả Chuông, dưới có hoa sen Hỗn Độn. Quả Chuông có đạo diệu của các điện trong Đạo Minh, hoa sen Hỗn Độn thì trực tiếp đeo trên lưng một vũ trụ, có đạo lực của cả vũ trụ gia trì cho y.

Ánh đao Hứa Ứng vừa động, chỉ thấy Cửu Đạo Luân Hồi hoàn toàn khai mở, không tự chủ được đứng sừng sững ở tận cùng đại đạo, đao quang lóng lánh, chém về phía Diệu Giám!

"Đây là bảo vật gì?"

Diệu Giám khiếp sợ trước uy năng của đao này, nhưng nhìn thấy thương thế Hứa Ứng chưa kịp khỏi hẳn, không cách nào phát huy uy năng đao này, lúc này mới yên lòng, thản nhiên nói: "Ngươi mượn uy lực bảo vật này, cưỡng ép đứng ở tận cùng đại đạo, nhưng bảo vật này là nỏ mạnh hết đà, ngươi cũng như thế."

Hắn vừa dứt lời, ánh đao Hứa Ứng đã bổ đôi thần thông của hắn, đi tới trước mặt hắn.

Diệu Giám trong lòng cả kinh, vội vàng tránh né, chỉ nghe "bụp" một tiếng, Hỗn Độn Hải bị đao này bổ ra lạch trời ức vạn dặm!

Hai bên vực sâu, chỉ thấy Hỗn Độn chi khí đứng sừng sững như tường, không ngờ lại không cách nào tiến vào trong vực sâu!

"Thanh đao này là Nguyên Thủy Chí Bảo tạo thành khe nứt lớn trong Hỗn Độn Hải!"

Diệu lập tức thời tỉnh ngộ.

Hắn mới vừa lui về phía sau ức vạn dặm, né tránh suýt soát uy năng của đao này, vừa kinh hồn vừa ổn định, đã thấy trong Hỗn Độn Hải ánh đao cuốn động, Hứa Ứng ở ngoài ức vạn dặm đã lại vung đao!

Thân pháp Diệu Giám như lửa, nơi đây tắt, là lại nhóm lửa ở một chỗ khác, tránh né đao thứ hai của Hứa Ứng, bỗng chốc liền trở lại tại chỗ, điều động tất cả đạo lực, đánh về phía Hứa Ứng đang đứng!

"Ầm ầm!"

Mảnh Hỗn Độn Hải nổ tung kia, chỉ một thoáng không ngờ lại hiện ra cảnh tượng sáng chói do vũ trụ khai mở, hỗn độn tách ra, Hồng Mông diễn biến, Vô Cực Ngũ Thái, Thái Nhất liền thành một thể, tiếp theo vạn đạo sinh thành, Luân Hồi thành lập, Nhân Quả tiếp nối!

Nhưng dù sao Diệu Giám cũng không phải tồn tại cảnh giới Nguyên Thủy, không cách nào khai mở vũ trụ, vũ trụ mà đòn này của hắn tạo thành cũng nhanh chóng diễn biến đến kiếp vận, sát phạt cắt đứt, lập tức tịch diệt, trở lại hỗn độn.

Cảnh tượng này hết sức ngắn ngủi, từ khi khai mở đến tịch diệt, chỉ trong một chớp mắt ngắn ngủi, nhưng uy lực bộc phát ra lại lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi, thậm chí khiến mấy trăm vũ trụ phụ cận dưới quyền Đạo Minh sinh ra gợn sóng đại đạo.

Mọi người trong vũ trụ đột nhiên phát hiện các loại hào quang đại đạo rủ xuống, theo một loại chấn động khó hiểu mà hơi rung chuyển.

Dị tượng như thế cũng không phải là hiếm có, nhưng tất cả thiên địa đại đạo đồng thời hiện lên thì cực kỳ hiếm có, bởi vậy được ghi lại.

Mà Diệu Giám phát ra đòn kinh người như thế, lại không hề vui sướng chút nào, bởi vì hắn ta phát giác được, Hứa Ứng cũng không ở đây.

Đòn đánh này của hắn đã thất bại.

Chắc là lúc Hứa Ứng bổ ra đao thứ hai, y cũng lập tức bỏ trốn mất dạng!

"Các ngươi trốn không thoát!"

Diệu Giám lập tức phi thân lên, lần theo một phương hướng.

Hứa Ứng bị Vĩnh Lạc Chân Quân đánh trọng thương, tuy được hoa sen Hỗn Độn trị liệu, nhưng vẫn chưa từng khỏi hẳn, tu vi cũng chưa khôi phục đến đỉnh phong, chém ra hai đao, đã là cực hạn của y, bởi vậy lập tức bỏ chạy.

Quả Chuông vừa mang theo y phá tan tầng tầng Hỗn Độn Hải, vừa nói: "A Ứng, ta cần nói thẳng với ngươi. Ta cảm thấy, sở dĩ Diệu Giám có thể tìm được chúng ta nhanh như vậy có thể bởi vì trên người ta có dấu ấn đạo pháp của hắn."

Trong lòng Hứa Ứng giật thót, vội vàng hỏi thăm là chuyện gì xảy ra.

Quả Chuông nói: "Không phải hắn khắc dấu ấn trên người ta, mà là ta học đạo pháp của hắn, bản thân tự khắc dấu ở trên người của mình. Ta cảm thấy, đây là dấu ấn của ta."

Hứa Ứng hỏi: "Ngươi sao chép đồ vật của hắn, tự khắc ở trên người mình, nên cảm thấy là dấu ấn của mình?"

Quả Chuông thăm dò nói: "Chẳng lẽ không phải?"

Hứa Ứng nói: "Chung gia, ngươi cảm thấy vì sao ta có thể dễ dàng tế ngươi như thế?"

Quả Chuông đang tự hỏi vấn đề này, Hứa Ứng vội vàng ngắt suy nghĩ của nó, dò hỏi: "Ngoại trừ Diệu Giám, ngươi còn khắc dấu đạo pháp nào của đạo điện?"

"Chuyện này sao, ừ, A Ứng, chúng ta có phải là huynh đệ tốt không?"

"Ngươi khắc dấu tất cả đạo pháp của Đạo điện đúng không?"

"Vâng."

...

Hứa Ứng không rảnh nghĩ nhiều, bởi vì y phát hiện Diệu Giám đang nhanh chóng tiếp cận, hiển nhiên là cảm giác được dấu ấn trên thân Quả Chuông, chạy về phía này.

Hứa Ứng dừng lại, trầm giọng hỏi: "Nhị gia, còn có hạt sen không?"

Trên hoa sen Hỗn Độn, tiểu cô nương đáng yêu run rẩy, vội vàng lắc đầu.