Chương 2864 Người dưng 4
Lúc này, chỉ thấy một bóng người cao ráo đi ra từ Hỗn Độn Hải, phong thái nổi bật, siêu phàm thoát tục, chính là Trường Tôn Thánh Hải.
Hứa Ứng đi ra khỏi đài sen, quả Quả Chuông tính úp xuống, Hứa Ứng giơ tay, cười nói: "Chung gia, không cần. Thánh Hải sư huynh sẽ không đả thương ta."
Quả Chuông đành phải mặc y, lặng lẽ truyền âm nói: "A Ứng, Trường Tôn Thánh Hải chưa chắc đã đáng tin. Hắn truy tung ngươi lâu như vậy, khó đảm bảo không phải đem ngươi về nhà đổi lấy vinh hoa phú quý."
Trường Tôn Thánh Hải đi đến bên cạnh Hứa Ứng, quan sát Hứa Ứng nói: "Rốt cuộc Hứa sư thúc vẫn là Hứa sư thúc, lần này đao trảm hai đại Điện chủ Đạo Minh, ngươi đã có thực lực tận cùng đại đạo. Tuy ta tự nhận là sau khi gia nhập Đạo Minh có rất nhiều thu hoạch, nhưng tự nghĩ mình không thể làm đến mức này."
Hứa Ứng quan sát hắn từ trên xuống dưới, cười nói: "Thánh Hải không cần tự coi nhẹ mình, Cửu Đạo nội chứng của ngươi còn hơn các cường giả Đạo Minh khác nhiều. Cho dù Điện chủ Cửu Điện bỏ tinh lực cả đời cũng chưa chắc có thể đuổi kịp thành tựu tương lai của ngươi."
Trường Tôn Thánh Hải tế ra một chiếc thuyền lầu Thúy Nham, mời y lên thuyền nói: "Hiện giờ có không ít tồn tại cấp Điện chủ truy tìm tung tích ngươi, còn có Điện Hỗn Độn Chủ điện trong Cửu Điện, Hồn Truân Sinh cũng đang đuổi theo. Trên người Chung gia, có dấu ấn của các vị Điện chủ, nếu mang theo Chung gia, ngươi rất khó thoát được."
Hắn hơi dừng lại một chút nói: "Không bằng bỏ qua Chung gia, để Chung gia tự mình rời đi, ngươi mới có thể bảo toàn tính mạng."
Hứa Ứng cười nói: "Ta há lại là người bán bạn cầu sinh?"
Trường Tôn Thánh Hải cũng biết mình không khuyên được y, chỉ nói một câu như vậy rồi không khuyên tiếp.
Trên thuyền lầu Thúy Nham có bàn ghế có rượu, hai người ngồi xuống, Trường Tôn Thánh Hải phát động thuyền lầu, ngựa chạy không cương, để chiếc thuyền này chạy băng băng không mục đích.
Hai người đã lâu không gặp, giờ phút này gặp lại, Hứa Ứng đã là đại nhân vật phản bội rời Đạo Minh, khiến cho người ta cảm khái muôn vàn.
"Vì sao Hứa sư thúc phản lại Đạo Minh?" Trường Tôn Thánh Hải hỏi.
"Minh chủ Đạo Minh chính là Đế Chiếu của Hỗn Nguyên tiên triều, đế Đế Chiếu liễn giả chết thoát thân, giả danh mình ứng kiếp thay cho Hỗn Nguyên tiên triều mà chết, lưu lại Chí Bảo Hỗn Nguyên Đạo Thiên tỉ, để người kế nhiệm cũng phải thay Hỗn Nguyên tiên triều ứng kiếp."
Hứa Ứng nói không nhanh không chậm: "Nhưng thật ra là hắn thu gặt các đời Hỗn Nguyên Tiên Đế, dùng cách này để tăng cường tu vi của bản thân lên, tìm ra đại đạo chân thật. Đế Thần nhận ra hắn, ta cũng nhìn thấu hắn, bởi vậy Đạo Minh không phải là nơi ta ta ở, ta chỉ có thể rời đi."
Trường Tôn Thánh Hải lắc đầu nói: "Ngươi đi thì cứ đi là được, cần gì phải gây ra động tĩnh lớn như vậy?"
Hứa Ứng cười nói: "Được người nhờ vả, không thể không làm."
Hắn nói lại chuyện Ôn Nam Huân nhờ mình hộ pháp cho cô một lần, Trường Tôn Thánh Hải lắc đầu nói: "Hộ pháp mà Ôn Nam Huân nhắc tới, cũng không nói là giúp cô phá hủy vũ trụ nuôi dưỡng cô, hay là bảo đảm chu toàn cho cô ấy. Ngươi có thể phá hủy vũ trụ sinh dưỡng cô ấy, để cho cô ấy lĩnh ngộ Tịch Diệt hoàn mỹ."
Hứa Ứng giương mắt, đối diện với ánh mắt của Trường Tôn Thánh Hải nói: "Lương tri không cho phép ta làm như vậy, Đạo Minh không coi muôn dân trăm họ trong vũ trụ ra gì, nó mới là thứ ta muốn diệt trừ."
Trường Tôn Thánh Hải nói: "Hứa sư thúc, vô luận là Bỉ Ngạn, hay là Thiên Cảnh, hoặc là Đế giới, Tam giới, kỳ thật đều được đạo pháp của Đạo Minh ảnh hưởng, phát triển ra văn minh. Vô số vũ trụ trong Hỗn Độn Hải, nhận được ân huệ của Đạo Minh. Điểm này, ngươi không thể phủ nhận chứ?"
Hứa Ứng nhẹ nhàng gật đầu nói: "Bởi vậy ta cũng có phần cảm kích đối với Đạo Minh. Sau khi ta rời Tam giới đi tới Hỗn Độn Hải, đã coi Đạo Minh là một quê hương khác."
Trường Tôn Thánh Hải nói: "Lý tưởng của Đạo Minh là triệt để khai mở Hỗn Độn Hải, thấy được đại đạo chân thật, là biện pháp duy nhất có thể nhìn thấy đại đạo chân chính. Hứa sư thúc, tu sĩ chúng ta, chẳng lẽ không nên tìm một biện pháp thoát kiếp cho chúng sinh hay sao?"
Sắc mặt Hứa Ứng nghiêm nghị nói: "Đương nhiên phải tìm ra một biện pháp. Chỉ có điều, hành động của Đạo Minh cũng không phải Chính đạo. Vì để cho đệ tử lĩnh ngộ Tịch Diệt Kiếp chân chính mà mê hoặc đệ tử đi hủy diệt vũ trụ sinh ra mình, người như vậy, sao có thể đạt được đại đạo chân chính? Người như vậy đạt được đại đạo chân chính, chẳng lẽ không cảm thấy khủng khiếp sao?"
Trường Tôn Thánh Hải nói: "Một ngày chưa mở Hỗn Độn Hải, tất cả chúng sinh tồn tại trong Hỗn Độn Hải đều không có bất cứ ý nghĩa gì! Đã không ý nghĩa, hủy diệt có sao?"