Chương 2871 Hỗn Độn Hải chi chủ 4
Vừa rồi Ngọc Hư Thiên Tôn tới đã khiến bọn họ kinh ngạc vô cùng, nhưng sinh vật hỗn độn không hề có chút uy hiếp gì đối với bọn họ. Những sinh vật hỗn độn này trời sinh hiền lành, không chủ động đả thương bọn họ, chúng nó ngây ngô vô tri, chỉ hiếu kỳ mà thôi, chắc bị động tĩnh của mọi người hấp dẫn.
Âm Trường Tàng điềm nhiên nói: "Nghĩa Minh vốn là liên minh phản tặc, cho rằng mình chiếm chữ nghĩa nhưng thực chất lại gây họa cho Hỗn Độn Hải, cản trở chúng ta tìm kiếm đại đạo! Hôm nay dứt khoát đưa bọn họ đi gặp đại đạo ngay ở nơi đây!"
Song phương đằng đằng sát khí, đột nhiên, lại có một bóng đen khổng lồ từ chỗ sâu trong Hỗn Độn Hải trườn tới, lại là một sinh vật hỗn độn khác bơi quanh bọn họ.
Ông lão áo đen Vu Dận Ma Quân chiến ý hừng hực, mắt lộ ra hung quang, đang muốn động thủ, lúc này lại có mấy cái bóng rất lớn xuất hiện ở xung quanh bọn họ.
Vu Dận Ma Quân trong lòng giật mình: "Sao lại thế này? Vì sao đột nhiên có nhiều sinh vật hỗn độn như vậy?"
Hắn vừa nghĩ tới đây đã thấy bốn phíatrong Hỗn Độn Hải, từng con từng sinh vật hỗn độn vung vẩy tứ chi như mái chèo, bơi qua bơi lại trong biển, qua lại không ngừng. Trong chốc lát ngắn ngủi đã có trên trăm sinh vật hỗn độn tụ tập xung quanh bọn họ!
Tình hình như vậy, dù là tu vi thực lực cấp bậc điện chủ như Thân Đồ Luân và Hồn Truân Sinh, giờ phút này cũng không khỏi có phần căng thẳng.
Sinh vật hỗn độn bốn phía càng ngày càng nhiều, chẳng bao lâu sau đã bao vây nơi này chật như nêm cối, cảnh tượng này khiến cho trong lòng Hồn Truân Sinh không khỏi lo lắng, chỉ trong giây lát đã nhớ tới cảnh tượng triều kiến Hỗn Độn Chủ!
"Không ổn! Hỗn Độn Chủ đến rồi!"
Trên trán hắn toát mồ hôi lạnh, lần trước triều kiến Hỗn Độn Chủ trong khe nứt lớn, hắn đã nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng ngàn vạn sinh vật hỗn độn triều kiến Hỗn Độn Chủ.
"Hỗn Độn Chủ có ân oán với Đạo Minh ta, chỉ e lần này chúng ta sẽ khó thoát khỏi kiếp nạn!"
Sắc mặt Thân Đồ Luân cũng rất khó coi, đã có ý lui bước. Nghĩa Minh ngoại trừ phản kháng lại Đạo Minh, thì chuyện khác chính là phản kháng lại Hỗn Độn Chủ, cho rằng Hỗn Độn Chủ là bạo quân thống trị Hỗn Độn Hải.
Lúc này những sinh vật hỗn độn này dồn dập chạy đến nơi đây, rõ ràng là Hỗn Độn Chủ sắp giáng lâm!
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, sinh vật hỗn độn ở bốn phía đã lên tới hàng trăm!
Đúng lúc này, một sinh vật hỗn độn đột nhiên dừng lại, một sinh vật hỗn độn khác hạ xuống lưng nó, chân trước vừa mới hạ xuống, đã thấy thân thể của sinh vật hỗn độn này nhanh chóng biến hóa, hóa thành một ông lão cao gầy dung mạo và quần áo đều cực kỳ cổ xưa, sau đầu có đạo quang thành quầng sáng, đứng ở tận cùng đại đạo.
Những sinh vật hỗn độn khác dồn dập hạ xuống lưng sinh vật hỗn độn này, chỉ thấy từng tu sĩ có dung mạo kỳ lạ lần lượt lên bờ, cao thấp mập ốm, già trẻ nam nữ, thân hình đan xen!
Rõ ràng những tu sĩ này đều là tận cùng đại đạo!
Trong đó không thiếu người có tu vi cường đại, so với cấp bậc điện chủ như Hồn Truân Sinh, Thân Đồ Luân cũng không kém mảy may!
Trước sau chỉ vài nhịp thở, trên lưng sinh vật hỗn độn kia đã có mấy trăm vị tồn tại cấp Điện chủ đang đứng, còn có sinh vật hỗn độn không ngừng chạy đến, lần lượt đổ bộ hiện ra chân thân.
Trong lúc vô tình, ba người Thân Đồ Luân đã sóng vai đứng chung một chỗ, cảnh giác nhìn về phía những sinh vật hỗn độn hình người này. Đám người Hồn Truân Sinh, âm Trường Tàng cũng tụ họp lại một chỗ, mơ hồ bày ra trận thế Cửu Đạo Tuần Chứng, bày trận địa sẵn sàng đón địch.
Trong lòng mọi người âm thầm kêu khổ.
Nhưng vào lúc này, mấy trăm vị sinh vật hỗn độn hình người đột nhiên đồng loạt khom người vái chào, trăm miệng một lời: "Tham kiến Hỗn Độn Chủ!"
Trong lòng mọi người giật thót: "Quả nhiên là Hỗn Độn Chủ giáng lâm! Lần này xong rồi, chỉ e tất cả chúng ta đều phải nằm lại tại đây!"
Lúc này, bên cạnh bọn họ vang lên một tiếng thở dài: "Chư vị đạo hữu miễn lễ."
Đám người Thân Đồ Luân, Hồn Truân Sinh kinh ngạc, lộ vẻ không thể tin được, rối rít quay đầu lại, ánh mắt nhìn vào trên người Hứa Ứng.
Hứa Ứng mang theo nụ cười điềm nhiên, cất bước đi lên phía trước, cười nói: "Cuối cùng các ngươi cũng tới."
Lúc này, một quả chuông gạt Hỗn Độn chi khí trong Hỗn Độn Hải, bay thẳng tới, treo trên đầu Hứa Ứng. Chuông này không phải Chung gia, mà là Hỗn Độn chung do Hỗn Độn Chủ đời thứ nhất để lại, trên vách chuông gồ ghề, có đủ loại ấn ký.
Hứa Ứng đi đến đỉnh đầu sinh vật hỗn độn kia, quay người lại nhìn về phía đám người Hồn Truân Sinh, Thân Đồ Luân.
Hồn Truân Sinh càng thêm tuyệt vọng: "Hứa Ứng lại là Hỗn Độn Chủ? Đúng rồi, hắn là đại nhân vật, trong Hỗn Độn Hải này còn có ai xứng với xưng hô đại nhân vật?"