Chương 2873 Cố nhân của Nghĩa Minh 2
Đây là một gốc Hỗn Độn linh căn, nhưng gốc linh căn này khổng lồ lại vượt quá tưởng tượng, không ngờ lại bao phủ vũ trụ ở dưới nhánh cây!
Hứa Ứng thấy vậy, cũng không khỏi sợ hãi thán phục, lẩm bẩm nói: "Gốc Hỗn Độn linh căn này, chỉ e mới là linh căn đệ nhất trong Hỗn Độn Hải..."
Minh chủ tiêu biểu cười nói: "Hỗn Độn Hải quá lớn, không gì không có, nói không chừng trong Hỗn Độn Hải còn có Tiên Thiên linh bảo uy lực trên gốc Hỗn Độn đạo thụ này. Nhưng Hỗn Độn linh căn linh căn này cực kỳ đặc thù, nó là Đạo thụ của một vị tiền bối luyện chế thành linh căn."
Hứa Ứng bay theo bọn họ tới gần, tiến vào trong vũ trụ của Hỗn Độn đạo thụ.
Vùng vũ trụ này trời sinh đạo pháp hưng thịnh, số lượng đại đạo nhiều tới kinh người, đạt tới tám vạn loại thiên địa đại đạo, chẳng qua chưa đạt tới trình độ khủng khiếp như Hỗn Nguyên vũ trụ. Mặc dù vậy cũng không phải chuyện đùa, vượt xa các vũ trụ khác.
Nghĩa Minh có rất nhiều tiên điện ở nơi này. Tiên điện lơ lửng trên bầu trời, tỏa ra các loại đại đạo hào quang mờ mịt bất định, có rất nhiều tu sĩ tu hành bên cạnh, tìm hiểu ảo diệu trong hào quang đại đạo.
"Khác biệt lớn nhất giữa Nghĩa Minh và Đạo Minh là người trong Nghĩa Minh cho rằng mục đích cầu đạo không phải vì đại đạo chân thật. Mục đích ta cầu đạo là để sinh dưỡng vũ trụ của chúng ta, vì chúng sinh trong vũ trụ của chúng ta."
Minh chủ Nghĩa Minh Võ Trưng nói: "Đạo Minh có thể vứt bỏ mọi thứ, tình thân tình bạn tình sư đồ truyền đạo, đối với bọn họ mà nói đều là hư vọng, là trói buộc trên đường bọn họ cầu đạo. Nhưng đối với Nghĩa Minh ta mà nói, chính là tình cảm trong thế gian, mới khiến cho tu sĩ chúng ta khám phá huyền diệu đại đạo mà không biết mệt mỏi, hy vọng có thể mượn lực lượng đạo pháp để cho chân tình thường trú thế gian!"
Hắn dáng vẻ chân thành, dẫn dắt Hứa Ứng đi tham quan Hỗn Độn đạo thụ bao la mà cổ xưa này, nói: "Chủ nhân của gốc Đạo thụ này tên là Đan Hà, là một kỳ nữ tu luyện Hỗn Độn đại đạo. Cô ấy cũng người sáng lập ra Nghĩa Minh, Minh chủ đời thứ nhất. Minh chủ Đan Hà có trình độ cực cao trong Hỗn Độn đại đạo, say mê nghiên cứu đạo pháp, mắt điếc tai ngơ đối với chuyện bên ngoài. Dần dần, cô tu tới tận cùng Hỗn Độn đại đạo, lúc này mới phát hiện vũ trụ của mình đang trong tịch diệt."
Đan Hà Tiên Tử muốn cứu vũ trụ của mình, lại phát hiện đã không cách nào làm được, cô đã nỗ lực trăm ngàn lần, nhưng lại không thể cứu bất cứ ai.
"Từ đó về sau, Đan Hà Tiên Tử cảm thấy đạo cũng không phải là mục tiêu cuối cùng của tu sĩ. kỳ thật người nhà, người thân, bạn bè, tộc nhân, mới là ý nghĩa của cô trong Hỗn Độn Hải. Cô xây dựng Nghĩa Minh, chính là hy vọng sau này mọi người không như cô, ngộ nhập cầu đạo lạc lối mà bỏ qua người bên cạnh."
Minh chủ Nghĩa Minh Võ Trưng cảm khái ngàn vạn, một lát sau nói: "Khi ta gặp được Đan Hà Tiên Tử, thì Nghĩa Minh đã khá có quy mô, nhưng cô không cách nào chịu được dày vò của đạo tâm, cuối cùng vẫn quyết định dùng đạo hạnh vô thượng của bản thân để đổi lấy một khả năng. Cô để lại gốc đạo thụ này là do đại đạo khổng lồ biến thành, sau khi cô hóa đạo, dùng Hỗn Độn Hải này làm căn cơ, sinh ra vũ trụ này. Nguyện vọng khi cô còn sống, chính là lấy đạo hạnh của bản thân, đổi lấy cố thổ của cô tái hiện."
Hứa Ứng quan sát vũ trụ được Hỗn Độn đạo thụ bao phủ này nói: "Cố thổ mà cô ấy luôn mong nhớ đã tái hiện chưa?"
Võ Trưng lắc đầu: "Tái hiện lại rồi."
Hứa Ứng giật mình, nhìn về phía hắn, có phần khó tin.
Võ Trưng nói: "Thật sự tái hiện. vũ trụ mới sinh, số lượng tinh hệ, bố cục, hình thái y như đúc so với Đan Hà giới năm đó."
Sắc mặt hắn kỳ quái nói: "Thậm chí nơi này sinh ra văn minh, sinh ra người, cũng giống nhau như đúc. Có điều, lại là không sinh ra một Đan Hà Tiên Tử."
Hứa Ứng trầm mặc chốc lát, nhìn về phía Hỗn Độn Hải bên ngoài vũ trụ, thở hắt một hơi, lẩm bẩm nói: "Vùng biển này thật đúng là thần bí khó lường."
Hai người đang quan sát gốc Đạo thụ thần kỳ này, đột nhiên một giọng nói vừa mừng vừa sợ hãi: "Hứa Ứng? Hứa Ứng! Đúng là ngươi rồi!"
Hứa Ứng theo tiếng nhìn lại, thấy được một dáng người thướt tha quen thuộc, cũng không khỏi ngạc nhiên, một đoạn ký ức dâng lên trong đầu, cười nói: "Lê Tiểu, sao ngươi lại ở chỗ này?"
Nữ tử chạy tới kia chính là đệ tử của Hoa Đạo Chủ ở vũ trụ Bỉ Ngạn, năm đó Hoa Đạo Chủ lệnh cho Lê Tiểu giám sát nhất cử nhất động của Hứa Ứng, chuẩn bị tùy thời ra tay ám toán Hứa Ứng, đoạt tính mệnh y. Không ngờ Lê Tiểu lại mang theo Linh Tinh môn của Hoa Đạo Chủ bỏ trốn mất dạng.
Hứa Ứng cũng không ngờ lại gặp được nữ tử mạnh mẽ này ở đây.