← Quay lại trang sách

Chương 2877 Đạo huynh 3

Đây là người có đại thần thông! Trong Nghĩa Minh tận cùng đại đạo kém xa Đạo Minh, nhưng lực lượng trung tầng lại nhiều hơn so với Đạo Minh."

Hứa Ứng dò xét xung quanh, cũng có hiểu biết sơ bộ đối với thực lực của Nghĩa Minh.

Lượng Đạo Chủ tụ tập ở nơi này thật quá nhiều, số lượng Đạo Chủ còn nhiều hơn Đạo Minh gấp mấy lần!

Y đi tới, ven đường phát hiện có rất nhiều Đạo Chủ khai đàn giảng đạo, truyền thụ cho vũ trụ bản thổ các loại pháp môn kéo dài tính mạng.

Có một số Đạo Chủ mở đàn giảng pháp, cũng chỉ nghiên cứu phương pháp tránh kiếp, trong đó thậm chí có pháp môn chuyển dời kiếp vận đến vũ trụ khác.

Hứa Ứng khẽ nhíu mày, nói với Lê Tiểu: "Chấp niệm của Nghĩa Minh đối với vũ trụ bản thổ quá sâu, cách làm không khỏi cực đoan. Tương lai nếu bọn họ thất bại, chỉ e sẽ trở thành một Đạo Minh khác."

Lê Tiểu cười nói: "Người trong Nghĩa Minh đều là người có tình, sẽ không như ngươi nói, biến thành những quái vật chỉ biết cầu đạo mà không có tính người. Còn có một chuyện, thanh danh Hỗn Độn Chủ của ngươi, chỉ có thể che mắt mấy lão già mắt mờ thôi. Ở đây ngươi đừng nhắc tới mình là Hỗn Độn Chủ. Trong Nghĩa Minh, cái tên Hỗn Độn Chủ là không tốt."

Hứa Ứng kinh ngạc, nhỏ giọng dò hỏi: "Hỗn Độn Chủ giữ gìn trật tự của Hỗn Độn Hải, có thể nói là chiếm cứ đạo nghĩa lớn nhất, vì sao Nghĩa Minh lại căm thù Hỗn Độn Chủ?"

Lê Tiểu cười lạnh nói: "Ai cần hắn bảo vệ trật tự của Hỗn Độn Hải? Hắn giữ gìn trật tự của Hỗn Độn Hải, chẳng phải là khiến cho những vũ trụ bị tịch diệt kia chết đi, những người trong đó tử vong? Người trong Nghĩa Minh ta có ai buông được được vũ trụ bản địa? Có ai bỏ được người thân? Chẳng phải Hỗn Độn Hải Chủ đối nghịch với chúng ta hay sao?"

Hứa Ứng tỉnh ngộ, cười nói: "Thì ra là thế. Giữa Nghĩa Minh và Hỗn Độn Chủ có xung đột mang tính nguyên tắc. Đạo Minh muốn khai mở Hỗn Độn Hải, cũng là xung đột mang tính nguyên tắc với Hỗn Độn Chủ. Cả hai bên Hỗn Độn Chủ đều khó làm người tốt."

Bọn họ đi tới trước Tiên cung nơi Thông Thiên Đạo Chủ ở, toà Tiên Cung này còn được gọi là Bích Du cung, bố cục hệt như Bích Du cung ở Tam giới và Bỉ Ngạn.

Hứa Ứng và Lê Tiểu gõ cửa cầu kiến, qua một lúc lâu bên trong mới vang lên tiếng bước chân. Thông Thiên Đạo Nhân mở cửa ra, nhìn thấy Hứa Ứng, gương mặt cổ hủ toát lên vẻ vui mừng, cười nói hiếm thấy: "Thì ra là cố nhân. Hứa đạo hữu, đã lâu không gặp."

"Thông Thiên đạo huynh, ngươi ta đã bảy ngàn năm không gặp!"

Hứa Ứng cười ha hả, giang hai tay ra muốn tiến lên nghênh đón, lại nghe một tiếng "keng" của Tru Tiên kiếm rời vỏ, gác trên cổ y.

—— Thông Thiên Đạo Nhân một tay cầm kiếm, hắn cũng không quen thân cận như thế.

Cùng lúc đó, một luồng uy năng từ Hỗn Độn chung tràn ra ngăn chặn Tru Tiên kiếm, khiến Thông Thiên Đạo Nhân không cách nào động đậy.

—— Hỗn Độn chung cũng tuyệt đối không cho phép Hỗn Độn Chủ bị thương.

Hứa Ứng nở nụ cười, chậm rãi đẩy Tru Tiên kiếm ra, cười nói: "Kiếm gia, đã lâu không gặp, vừa tới đã muốn cho ta một đòn giảm bớt uy phong hay sao? Chung gia, ngươi tới chơi Kiếm gia đi, ta nói mấy câu với Thông Thiên đạo huynh."

Quả Chuông vui vẻ, lập tức bay ra từ vũ trụ trong cơ thể y, hoa sen Hỗn Độn cũng bay ra theo. Hai pháp bảo một trái một phải, kẹp Tru Tiên kiếm vào chính giữa, bay vào Bích Du cung.

Thông Thiên Đạo Nhân buông tay, để mặc Tru Tiên kiếm bay đi.

Lê Tiểu thấy lại có một chuông bay ra, không khỏi ngây người, nhìn quả chuông, lại nhìn cái Hỗn Độn chung, trong đầu đột nhiên chấn động ầm ầm: "Chẳng lẽ cái chuông này thật sự là Hỗn Độn chung của Hỗn Độn Chủ sao? Không đúng, không đúng! Nếu nó là Hỗn Độn chung, vừa rồi ta cho nó một tát, nó còn không đánh nát ta? Quả chuông này, nhất định là Hứa Ứng mô phỏng lại để gạt người!"

Cô quan sát Hỗn Độn chung rất nhiều lần, thầm nghĩ: "Giống thật!"

Hứa Ứng đi vào Bích Du cung, Thông Thiên Đạo Nhân nhìn Hỗn Độn chung trên đầu mình, vừa rồi chính chiếc chuông này đã trấn áp hắn, khiến hắn không thể động đậy, bởi vậy nhìn thêm mấy lần.

Hứa Ứng hỏi thăm những gì Thông Thiên Đạo Nhân gặp phải mấy năm nay, Thông Thiên Đạo Nhân nói: "Sau khi rời khỏi Bỉ Ngạn, ta phiêu lưu trong Hỗn Độn Hải, tìm kiếm ảo diệu của Cửu Đạo, bất tri bất giác đi tới nơi này. Nơi đây có pháp quyết tu luyện Cửu Đạo, con người cũng không tệ lắm, ta bèn ở lại đây."

Hắn cũng không tán đồng với Nghĩa Minh, chẳng qua là cảm thấy mình tu luyện Cửu Đạo Tuần Chứng, Nghĩa Minh có thể cung cấp công pháp cho hắn.

Chỉ thế mà thôi.

Hứa Ứng quan sát Thông Thiên Đạo Nhân, chỉ thấy hắn trong bảy ngàn năm đã hoàn toàn tuần chứng chín loại Tiên Thiên đại đạo, không khỏi biến sắc: "Tu vi của đạo huynh, tinh tiến như vậy, thật khiến người ta khâm phục. Đợi một thời gian nữa, đạo huynh tất sẽ đạt đến tận cùng đại đạo."