Chương 2896 Hỗn Độn Hải không cần nói công bằng 1
Quan chủ Cẩn Du quan khẽ ồ một tiếng, thầm nghĩ: "Hóa ra hắn đã nhận được chân truyền của cha ta! Nhưng chắc phụ thân ta cũng không truyền thứ gì cho hắn mới đúng."
Trong lòng cô có phần kinh ngạc, Hứa Ứng và Ngọc Hư Thiên Tôn tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng thần thông Khai Thiên và Nguyên Thủy Đạo Chỉ đều là chân truyền, đúng là chuyện lạ.
Đế Thần nhìn thấy Đạo Chỉ này, không tự chủ được bắt chước mèo vẽ hổ, dựa theo pháp môn vận chuyển của Hứa Ứng, thi triển ra Đạo Chỉ này.
Chỉ có điều hắn vừa mới điều động Đạo Chỉ này, là ý thức được thần thông Đạo Chỉ này, tuyệt đối không phải thần thông Khai Thiên, mà là một loại thần thông lộ số khác.
Lúc trước hắn có thể theo Hứa Ứng thi triển ra đủ loại thần thông Khai Thiên, là bởi vì hắn đã nghiên cứu mười năm, đã có đầy đủ căn cơ.
Nhưng chiêu thần thông Đạo Chỉ này, trước giờ hắn chưa từng tiếp xúc.
Có điều ngay lúc hắn phát động chiêu thần thông này, đột nhiên đủ loại đạo diệu ùn ùn kéo đến, hết sức tự nhiên tìm hiểu ra ảo diệu của Nguyên Thủy Đạo Chỉ.
Đây cũng là vì Nguyên Thủy Đạo Chỉ và thần thông Khai Thiên vốn là kế thừa chung một mạch, đều là thần thông của Ngọc Hư Thiên Tôn, Hứa Ứng đưa hắn vào trong lĩnh ngộ của thần thông Khai Thiên, lại thuận thế thi triển Nguyên Thủy Đạo Chỉ, dẫn động tiềm lực của hắn, khiến hắn không tự chủ được phát huy ra uy năng của chiêu này!
Lần này thi triển Đạo Chỉ, đạo quang vô lượng phóng thích từ đầu ngón tay Đế Thần, đạo lực huy hoàng tuôn trào, xỏ xuyên qua đạo lực gần như Nguyên Thủy cảnh của Minh chủ Đạo Minh!
Khoảnh khắc sau, uy năng của Đạo Chỉ này, đã đâm tới mi tâm Minh chủ Đạo Minh, khí thế ắt sẽ xuyên thủng đầu lâu của hắn, lưu lại trong vùng đất Trung Đình giới khư này một cột sáng vô cùng rực rỡ, xuyên thủng Hỗn Độn Hải!
Mắt thấy Minh chủ Đạo Minh sẽ bị Đạo Chỉ của hắn giết chết, bỗng nhiên phía sau hắn xuất hiện một vệt sáng rõ ràng, như một cây cầu dài bằng gỗ, lại như linh quang vô lượng, kết nối với chỗ đứt của Linh Quân sơn!
Minh chủ Đạo Minh bị bao phủ bên trong linh căn Linh Các, chỉ trong khoảnh khắc đại đạo vô thượng của Hỗn Độn Chủ đời thứ sáu bao phủ quanh thân Minh chủ Đạo Minh, bảo vệ hắn ta!
Chí bảo của Hỗn Độn Chủ đời thứ sáu, Linh Các kiều, rốt cuộc cũng hiện thân!
Cầu này xuất hiện, trấn áp tất cả, khiến cho Đế Thần bỗng nhiên cảm thấy tuyệt vọng, một chỉ này của mình, tuyệt đối không thể làm tổn thương đến Minh chủ Đạo Minh, nhưng phản kích của Linh Các kiều thì tuyệt đối có thể giết chết mình, chấn vỡ tất cả dấu ấn đại đạo của chính mình!
"Chung lão gia, thu bảo đi!"
Hứa Ứng hét lớn một tiếng, lúc này Hỗn Độn chung phát động đạo pháp của Hỗn Độn Chủ đời thứ sáu Đạo Nguyên, Linh Các kiều đó vừa mới rơi xuống đã lắc lư kịch liệt, tiếp theo là gào thét bay lên!
Trong ánh mắt kinh ngạc của Minh chủ Đạo Minh, không ngờ Linh Các kiều lại lại thoát ly linh căn, bay vun vút về phía Hứa Ứng!
Đế Thần mừng rỡ quá đỗi, Nguyên Thủy Đạo Chỉ thần tiến quân thần tốc, đi tới mi tâm Minh chủ Đạo Minh Nguyên Hư!
"Đế Chiếu, ta sẽ báo thù rửa hận cho các đời Tiên Đế của Hỗn Nguyên tiên triều!"
Câu này của hắn nói ra, bỗng nhiên một cái đỉnh lớn xoay tròn bay ra từ trong Hỗn Độn Hải, mặt ngoài đỉnh lớn có mười mấy vết tay rất sâu.
Đỉnh này vừa ra, lập tức vạn đạo đông kết, xoay tròn giáng xuống Đế Thần.
Hứa Ứng thấy tình hình này, giật mình: "Lúc ở khe nứt lớn trong Hỗn Độn Hải, đây là đâọ đỉnh Nguyên Thủy cảnh đã tập kích Ngọc Hư Thiên Tôn!"
Đế Thần nhận thấy nguy hiểm, không chút nghĩ ngợi xoay chỉ lực dánh về phía đạo đỉnh kia.
"Coong —— "
Một chỉ này rơi vào trên Nguyên Thủy đạo đỉnh, phát ra một tiếng vang réo rắt, Đạo đỉnh bị ngăn trở, nhẹ nhàng ngừng lại một chút.
Cùng lúc đó, chưởng lực của Minh chủ Đạo Minh cũng đánh lên trên người Đế Thần, chỉ nghe hai tiếng răng rắc răng rắc, lồng ngực Đế Thần lõm xuống, ho ra đầy máu.
Hắn đang định vận đạo lực còn sót lại thì đột nhiên Nguyên Thủy đạo đỉnh kia rơi xuống đập lên trên trán hắn.
"Có thể đỡ được một đòn của ta, nhưng không phải là yếu, ta cho ngươi toàn thây." Trong Hỗn Độn Hải vang lên một giọng nói hùng hậu.
Da đầu Đế Thần lõm xuống, trợn mắt trừng trừng, nhìn về phía Hỗn Độn Hải, đã thấy Nguyên Thủy đạo đỉnh kia xoay tròn bay trở về, đi vào trong biển.
Trong lòng Hứa Ứng lạnh buốt, nhìn về phía vùng biển kia, nhưng đâu còn thấy bóng dáng người ra tay kia.
Đế Thần không nhìn Minh chủ Đạo Minh, xoay người bay lên, đáp xuống trên một chiếc thuyền lầu của Hỗn Nguyên tiên triều, nhìn về phía Hứa Ứng bay tới, trong ánh mắt đầy vẻ cô đơn.
Biến cố liên tiếp phát sinh nhanh như ánh chớp, khiến người ta hoa cả mắt.