Chương 2912 Đạo là vô tình lại hữu tình 3
Theo tiếng chuông vang lên, đạo pháp của mọi người lập tức bị phá, từng người kêu rên, khí tức uể oải, bị sóng triều đạo quang nuốt trọn!
Trong đạo quang, Địa Tiên Chi Tổ giãy dụa quát: "Đừng hòng thay đổi thiên địa đại đạo của ta, biến ta thành con rối như Hư Hoàng!"
Mọi người chỉ cảm thấy đại đạo của từng người nhanh chóng thay đổi, bị đại đạo bên trong chuông thay thế, trong lòng vừa kinh hãi vừa hoảng sợ.
Luồng lực lượng này thực sự quá khổng lồ, quá khó tin, khiến bọn họ không chút sức chống cự nào.
Thánh Tôn tuyệt vọng nói: "Rốt cuộc là ai mà lại có thâm thù đại hận với Tam giới như vậy?"
"Hình như là Hứa Ứng." Thái Ất Thiên Tôn nói.
Mọi người đều tỏ vẻ không tin.
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, đại đạo mà bọn họ tự mình tu luyện đã được thay thế thành đại đạo trong chuông. Ngay cả là Địa Tiên Chi Tổ thề sống chết không từ, lúc này cũng không nói thêm gì.
Nơi quả chuông này bao phủ, tất cả thiên địa đại đạo cố hữu của Tam giới, đều bị phá hủy, thay thế.
Bởi vậy tinh không vẫn là tinh không, chúng sinh vẫn là chúng sinh, vẫn không chút thay đổi!
Thậm chí ngay cả cõi âm, đợi sau khi đạo quang tuôn trào, hết thảy vẫn như thường ngày. Mạnh Bà còn ở trên cầu bán trà, Tứ Đế vẫn chưởng quản trật tự cõi âm như trướ.
Đám người Địa Tiên Chi Tổ còn nhận thấy được, thiên địa đại đạo của Tam giới trở nên nồng đậm dị thường, thậm chí nhiều thêm rất nhiều thiên địa đại đạo trước đó chưa từng có!
Nhất là Ngọc Hư đạo nhân, càng thêm kinh ngạc khó tả.
Hắn tu luyện Hư Không đại đạo, trước sau gì vẫn luôn bị vây khốn trên cảnh giới Bất Hủ, bởi vì bất luận là trong Tam giới hay trong những vũ trụ khác thì Hư Không đại đạo đều không được đầy đủ.
Nhưng bây giờ Tam giới, Hư Không đại đạo không ngờ lại được bổ sung!
Không ngờ lại hắn lại nhận thấy thời cơ tu thành Đạo Chủ sắp đến!
"Hỗn Độn lần này của Hứa Ứng rất kỳ lạ." Hư Hoàng suy tư.
Sau đó là hàng vạn Bất Hủ cảnh, nghênh đón đợt cơn sóng hủy thiên diệt địa này, tuy số lượng Bất Hủ cảnh rất nhiều thế nhưng ngay cả Đạo Chủ cũng không có bất cứ tác dụng gì huống chi bọn họ?
Tiếng chuông vừa vang lên, tất cả Bất Hủ cảnh đều ngã vào trong làn sóng ánh sáng.
Quả chuông kia thôn tính vũ trụ Thiên Dịa Nhân của Tam giới, chẳng bao lâu sau đã chìm vào trong đạo quang.
Tiên Đình trên Địa Tiên giới, Tiên Đế Hứa Tĩnh nắm chặt tay Lan Tố Anh, ngẩng đầu nhìn cảnh tượng này, lập tức đạo quang vọt tới, bao phủ bọn họ.
Không bao lâu sau, đạo quang tan đi, Tiên Đế Hứa Tĩnh mở to mắt, nghi hoặc dò xét bốn phía.
Giang Tự Lưu đứng trong Hỗn Độn Hải, lẳng lặng quan sát cảnh tượng này, trong mắt hắn đủ loại nhân quả của Tam giới hiện lên rõ ràng, không chút rối loạn.
Tới khi Quả Chuông thôn tính Tam giới xong xuôi, lúc này hắn mới thu hồi ánh mắt, lộ vẻ nghi hoặc.
Hắn vốn cho là dưới đòn này của Hứa Ứng, Tam giới ắt sẽ bị phá hủy, tan thành bột phấn, nhưng bây giờ xem ra không phải Hứa Ứng muốn hủy diệt Tam giới.
Ống tay áo Hứa Ứng cuốn một cái, chỉ thấy Quả Chuông xoay tròn bay lên, càng lúc càng nhỏ, hóa thành chuông đồng bình thường cao hơn một thước, bập bềnh trên lòng bàn tay y.
Chỉ trong thời gian một hai ngày ngắn ngủi, vũ trụ Tam giới kia đã được y dùng thiên địa đại đạo của bản thân thay thế thiên địa đại đạo của Tam giới!
Đại đạo mà tu sĩ Tam giới tu luyện cũng bị y thay thế một lượt!
Tam giới thì được y luyện vào trong Quả Chuông, có thể mang theo bên người.
"Hứa đạo hữu, pháp lực bực này đã là hiếm có trong Hỗn Độn Hải, cho dù là tận cùng Cửu Đạo, cũng chưa chắc đã có đạo lực hùng hồn như ngươi."
Giọng nói thanh Giang Tự Lưu vang lên, Hứa Ứng theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một nho sĩ trung niên cầm quạt lông vũ, chít khăn, chân đạp Hỗn Độn chi khí, phía sau đạo quang dày đặc, hình thành một con đường dẫn thẳng đến tận cùng đại đạo, có thể thấy được bóng dáng vị nho sĩ này như Thần linh tuyên cổ bất biến, lưu dấu ở nơi đó.
Ánh mắt của Hứa Ứng nhìn vào dấu ấn này, y nhìn thấy hàng vạn hàng ngàn vũ trụ trong Hỗn Độn Hải đang sinh sinh sinh diệt trong nhân quả, vô số chúng sinh lên xuống chìm nổi trong nhân quả.
Vô số chuỗi nhân quả, hợp thành con đường tận cùng đại đạo của Giang Tự Lưu Lưu.
"Hứa đạo hữu không hổ là đại nhân vật, Hỗn Nguyên tiên triều mới bị hủy diệt có mấy trăm năm, thế mà tu vi thực lực của ngươi đã tiến bộ nhảy vọt."
Giang Tự Lưu dò xét Hứa Ứng một phen, không nhìn thấy Hỗn Độn chung, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Ta cho rằng ngươi muốn phá hủy Tam giới, không ngờ ngươi lại là để đại đạo của bản thân, thay thế đại đạo của Tam giới. Ngươi muốn chặt đứt nhân quả của Tam giới và Hỗn Độn Hải, tránh né Hỗn Độn Hải khai thiên trong tương lai? Đúng là là thủ đoạn tốt!"
Hắn nhìn thấy Hứa Ứng thu Tam giới vào trong Quả Chuông mới hiểu được dụng ý của Hứa Ứng.