← Quay lại trang sách

Chương 2967 Nguyên Thủy chặn giết. 3

Đạo Ẩn đang muốn tiến lên tìm hiểu hư thực, nhưng vào lúc này chỉ thấy từ trong tiên điện trên một tòa Hỗn Độn tiên sơn có một thiếu niên đi ra, thét ra hiệu cho sinh vật hỗn độn dừng lại.

Đạo Ẩn nhìn thấy thiếu niên kia, không khỏi ngây người.

"Không thể, không thể! Ta rõ ràng đã giết hết bọn chúng, tuyệt đối không hề để lại!"

Hắn nghĩ tới đây, đột nhiên nhìn thấy phía xa có một vùng hỗn độn chi khí nồng đậm, lập tức tỉnh ngộ: "Thì ra là thế! Hứa Ứng này đi ra là từ trong vùng Hỗn Độn Hải quá khứ! Trạng thái hỗn độn, đây chính là trạng thái hỗn độn! Chờ một chút, Hứa Ứng là hỗn độn hóa, vậy những sinh vật hỗn độn này thì sao? Chẳng lẽ bọn họ cũng hỗn độn hóa?"

Hứa Ứng dừng lại, lập tức điều động pháp lực lớn lao, dịch chuyển tới vũ trụ đang tịch diệt từ nơi khác đến, dự định bồi dưỡng Hỗn Độn linh căn mới.

Đạo Ẩn tiến lên, cười nói: "Hứa đạo hữu quả nhiên là thủ đoạn cao cường, tự hỗn độn hóa bản thân để cầu sinh. Có điều, ta vẫn không thể dung tha cho ngươi!"

Sau một lúc, Hứa Ứng chết trận.

Đạo Ẩn ngồi trên lưng lừa rời đi, không đi bao lâu, bỗng nhiên chỉ thấy trong một vùng Hỗn Độn Hải dày đặc phía trước, lại có ngàn vạn kỳ nhân bay ra, vừa phi hành, vừa hóa thành sinh vật hỗn độn. Mà trên tiên sơn chính giữa, Hứa Ứng sừng sững, khí tức có chút uể oải.

Con lừa thấy thế, lập tức chở Đạo Ẩn xông lên phía trước.

Đạo Ẩn không nói một lời, một chiêu giải quyết Hứa Ứng, vung roi quất lên mông lừa, quát: "Đi!"

Con lừa bị đau tiếp tục chạy đi, không lâu sau lại gặp phải một đám sinh vật hỗn độn.

Sắc mặt Đạo Ẩn âm trầm, không ngờ suốt dọc đường đi lại gặp phải mười mấy Hứa Ứng, đều bị hắn cho một chiêu giết chết.

Nhưng nỗi bất an trong lòng hắn cũng càng nặng nề.

"Rốt cuộc trong Hỗn Độn Hải có bao nhiêu Hứa đạo hữu?" Hắn gặp được một Hứa Ứng khác, bèn hỏi.

Hứa Ứng kia cũng không giấu giếm, cười nói: "Trong Hỗn Độn Hải chỉ có một ta."

Sắc mặt Đạo Ẩn thay đổi: "Ngươi có thể thống nhất tất cả bản thân hỗn độn hóa trong quá khứ tương lai?"

Hứa Ứng nhẹ nhàng gật đầu.

Đạo Ẩn lấy lại bình tĩnh, hỏi tiếp: "Đạo lực thì sao? Có nhất thống không?"

Hứa Ứng cười nói: "Ta còn đang cố gắng, có điều khoảng cách nhất thống đạo lực đã không xa."

"Ngươi không làm được!"

Đạo Ẩn điểm một chỉ, giết chết Hứa Ứng, mặt không chút thay đổi nói: "Tiếp tục tìm kiếm! Nhất định phải tìm ra tất cả hắn trong trạng thái hỗn độn, không thể để hắn thống nhất đạo lực!"

Con lừa lập tức tăng nhanh tốc độ, chạy lọc cọc.

Đạo Ẩn vừa đi vừa giết tới, hễ gặp phải Hứa Ứng là lập tức ra tay hạ sát thủ, nhưng điều kỳ quái là có làm như thế nào cũng không giết hết được Hứa Ứng.

Bất tri bất giác lại qua nhiều năm, Hứa Ứng chết trong tay Đạo Ẩn vô số kể, nhưng y vẫn gặp được Hứa Ứng chịu khó trồng trọt.

Ngày hôm đó, con lừa đang nghỉ ngơi, bỗng nhiên trong Hỗn Độn Hải có một con quái vật khổng lồ trườn tới, đến phụ cận, là hóa thành hình người, lại là Hồn Truân Sinh, khom người nói: "Đạo Ẩn tiền bối, tại hạ phụng lệnh Hỗn Độn Chủ, đến đưa chiến thư, mời các hạ, đại chiến dưới gốc dây leo."

Đạo Ẩn ngồi trên lưng lừa, lạnh nhạt nói: "Mời dẫn đường."

Dưới chân Đạo Ẩn, con lừa kia nói: "Lão gia, Hứa Ứng chẳng lẽ bị chúng ta giết đến váng đầu, định quyết một trận tử chiến với chúng ta bên cạnh gốc dây leo kia? Nếu là như vậy, có lẽ có thể diệt trừ hắn một lượt, chấm dứt hậu hoạn!"

Đạo Ẩn cười nói: "Chỉ mong là vậy,"

Mấy năm hắn đuổi giết Hứa Ứng, Hỗn Độn Hải đã trở nên cực kỳ mỏng manh, Hỗn Độn chi khí càng ngày càng hiếm, từng vũ trụ trôi nổi trong Hỗn Độn Hải nhìn như hư không. không Hỗn Độn chi khí áp chế, vũ trụ đã lớn hơn trước rất nhiều lần.

Đạo Ẩn đột nhiên nhớ tới đã rất lâu rồi mình không nhìn thấy tu sĩ đến từ vũ trụ khác.

"Có thể những vũ trụ này trở nên quá lớn, dẫn đến bay ra vũ trụ trở nên khó khăn, rất ít có người có thể bay ra ngoài."

Hắn thầm nghĩ: "Cũng có thể có người bay ra ngoài được, chỉ thấy bên ngoài trống trơn không có gì cả, cứ như hư không, cho nên quay trở về."

Hiện tại trong Hỗn Độn Hải, ngoại trừ Hứa Ứng xuất quỷ nhập thần ra thì mọi thứ đều tĩnh mịch,

Đạo Ẩn nhìn Hỗn Độn Hải tĩnh mịch như vậy, trong lòng có phần lo được lo mất, bất giác hắn mới nghĩ tới vấn đề của Hứa Ứng. Nếu như tương lai, Hồng Nguyên kia nuốt trọn Hỗn Độn Hải mà bọn họ lại không thể mở được Hồng Nguyên, lúc đó nên làm gì?

Không ngờ trong lòng hắn lại rối loạn, nhưng lập tức cảnh giác: "Đây là kiếp vận ta công tới, nhiễu loạn đạo tâm của ta, ngăn cản ta chứng kiến đại đạo chân thực."

Rất nhanh hắn đã khôi phục lại bình tĩnh, tiếp tục đi theo Hồn Truân Sinh tới Tử Đằng.

Trên đường đi, thi thoảng có thể nhìn thấy từng khu vực dày đặc Hỗn Độn chi khí, bên trong như cất giấu một vùng Hỗn Độn Hải khác, bên trong cũng có vũ trụ vô lượng, khiến người khác nhìn thấy bất giác có nhiều suy tư.