Chương 2973 Chí bảo mạnh nhất 2
Hứa Ứng tế Ngọc Như Ý lên, Đạo Ẩn thấy thế, cười ha hả nói: "Hứa đạo hữu, không đánh lại là tế ra pháp bảo, ngươi làm như vậy, rất khó luyện thành hỗn nguyên."
Hứa Ứng thở phào nhẹ nhõm, trận chiến vừa rồi, y bị Đạo Ẩn đánh cho rối loạn trận tuyến, đến mức thiếu chút nữa chết trong tay Đạo Ẩn.
Y đang muốn thu hồi Hắc Ngọc Như Ý, Đạo Ẩn chậm rãi rút ra một cây roi, cười nói: "Ngươi đã dùng pháp bảo, như vậy ta cũng không khách khí."
Trong lòng Hứa Ứng giật thót, thu hồi Hắc Ngọc Như Ý.
Đạo Ẩn không thu hồi cây roi kia.
Hứa Ứng siết chặt nắm đấm, tế Ngọc Như Ý lên, cười nói: "Đạo Ẩn, bảo vật này của ta không hề tầm thường, có thể một hoá vô cùng, nếu như ngươi thu roi, ta cũng thu Ngọc Như Ý."
Đạo Ẩn cười nói: "Cây roi này của ta cũng không tầm thường, chính là pháp bảo luyện ma của ta năm xưa. Bảo vật này tên là Càn Khôn Như Ý tiên, con lừa kia của ta vốn là một vị cường giả, nhưng cũng bị ta dùng bảo vật này thu phục."
Có thể được hắn gọi là cường giả, tất nhiên không phải là chuyện đùa. Hứa Ứng cũng đã gặp con lừa kia, kiêu căng khó lòng thuần phục, khí tức cuồng dã khiến cho người ta có cảm giác áp lực rất lớn. Có thể hàng phục được nó, có thể thấy được roi này lợi hại thế nào.
Hứa Ứng không nói lời nào, đột nhiên tế ra Ngọc Như Ý, hóa thành vô số Ngọc Như Ý đánh về phía Đạo Ẩn!
Đạo Ẩn tế trường tiên lên, chỉ thấy roi dài như rồng, xuyên thẳng qua Ngọc Như Ý, thẳng đến Hứa Ứng. Cùng lúc đó, hắn không tránh không né, xuất quyền đánh văng Ngọc Như Ý trước mặt, cũng tự mình giết về phía Hứa Ứng!
Những Ngọc Như Ý kia đánh vào trên người hắn, mặc dù đánh rất đau, nhưng muốn đả thương hắn cũng không phải chuyện dễ.
Nếu Càn Khôn tiên của hắn đánh vào trên người Hứa Ứng, thế thì không phải chuyện nhỏ.
Nhưng vào lúc này, toàn bộ Ngọc Như Ý hợp lại làm một, bị Hứa Ứng nắm trong tay, coong một tiếng đập vào trường tiên, trường tiên cuốn ngược bay về!
"Pháp bảo thật tốt!"
Đạo Ẩn nhìn thấy Hứa Ứng cũng bị chấn động đến hiện ra vô số đạo thân hình, lúc này một chưởng đánh tới!
Đột nhiên vô số Hứa Ứng trước mặt hắn nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại một Hứa Ứng đứng trong Hỗn Độn Hải vô cùng xa xôi.
Đạo Ẩn xông lên phía trước, nắm lấy roi dài đột nhiên vung ra, lập tức xuyên qua Hỗn Độn Hải, quét về phía Hứa Ứng!
Hứa Ứng đỡ đòn này, lại bị đánh ra vô số thân hình, phá vỡ trạng thái hỗn nguyên. Đạo Ẩn vui mừng, bước nhanh đi tới trước mặt, đã thấy Hứa Ứng lui về phía sau, chỉ trong khoảnh khắc đã lại xuất hiện ở nơi vô cùng xa xôi.
Đạo Ẩn huy động trường tiên, bốp bốp quất tới, Hứa Ứng tế ra Ngọc Như Ý ngăn cản, chỉ thấy thân hình y biến hóa khó lường, không ngờ lại tránh được Đạo Ẩn, chỉ chống lại trường tiên, ngược lại không gặp bao nhiêu nguy hiểm.
Đạo Ẩn tìm thời cơ đòn tất sát, đột nhiên hơi ngẩn người, phát hiện một việc, trên trán không khỏi toát ra mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu.
"Số lượng của Hứa Ứng, từ vô hạn biến thành hữu hạn!"
Trong quá trình vung roi, hắn phát hiện vô số Hứa Ứng trùng điệp, kéo giãn khoảng cách, không ngờ lại đang không ngừng rút ngắn!
Điều này nói rõ Hứa Ứng đã chân chính dung hợp, chân chính làm được hỗn nguyên, từ vô số bản thân biến thành một số bản thân!
"Trường tiên của ta không phải Nguyên Thủy chí bảo, cho dù ta tế ra, uy lực cũng không bằng nắm đấm của ta."
Đạo Ẩn lập tức tỉnh ngộ, Hứa Ứng đang mượn uy lực của Càn Khôn Như Ý Tiên, trợ giúp y luyện hóa mỗi bản thân trong trạng thái hỗn độn!
"Nếu hắn thành công, đạo lực của hắn sẽ vượt qua ta!"
Đạo Ẩn nghĩ tới đây, lập tức thu hồi Càn Khôn tiên, bước một bước xông đến trước mặt Hứa Ứng, vung quyền đánh ra!
"Ầm!"
Hứa Ứng bị đánh bay về phía sau, Đạo Ẩn đang định đuổi theo, đã thấy thân hình Hứa Ứng đột nhiên dừng lại, bước chân đạp lên một Hỗn Độn linh căn vô cùng khổng lồ.
Đạo Ẩn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cây Hỗn Độn linh căn này có màu đen, như mỹ ngọc được xếp dày đặc, mọc ra tám lá cây như ý.
Còn trên tám chiếc lá như ý đó, một vũ trụ Hồng Nguyên khổng lồ đang tự vận chuyển.
Gốc linh căn này, chính là hắc ngọc linh chi!
Ánh mắt của hắn nhìn vào trên người Hứa Ứng, chỗ Hứa Ứng giẫm lên, vừa vặn là nhánh hắc ngọc linh chi bị chặt đứt.
"Đạo Ẩn huynh, hiện tại chỉ e không còn ai có thể luyện hóa Hỗn Độn linh căn này nữa phải không?" Hứa Ứng mở miệng dò hỏi.
Đạo Ẩn nói: "Uy lực của bảo vật này vượt qua tồn tại Nguyên Thủy đạo cảnh, muốn luyện hóa nó muôn vàn khó khăn."
Hứa Ứng tung Hắc Ngọc Như Ý trong tay lên, chỉ thấy Ngọc Như Ý bay ra, hóa thành một chiếc lá của cây linh chi, nối liền với vị trí đứt gãy.
"Thế nhưng, nếu một phần linh căn này bị ta luyện hóa thì sao? Ta có thể tế ra bảo vật này hay không?" Y mỉm cười nói.