Chương 2977 Nguyên Thủy nhân kiếp 2
Tuy đạo âm mặc dù tìm ra sơ hở của y, nhưng cảnh tượng vô số vũ trụ sinh thành vạn đạo xung quanh cánh tay lại ầm ầm phá diệt!
Năm ngón tay của hắn hơi vặn vẹo, gân cốt bẻ ngoặt ra phía sau, vặn vẹo thành một độ cong kinh người, xương cánh tay gãy lìa đâm thủng xương bả vai, nhô ra từ sau lưng!
Trong tai mắt mũi miệng của hắn tuôn ra đạo huyết, hai mắt trợn tròn, tròng mắt sung huyết, hóa thành màu đỏ tươi.
Thậm chí ngay cả lông mày râu tóc trắng bạc của hắn, giờ phút này cũng tràn ngập đạo huyết, hóa thành đỏ như máu!
Phía sau lưng hắn là nguyên thần thụ thương, khí tức uể oải, lập tức Tịch Diệt thiên hỏa trên người cũng bùng lên!
Hứa Ứng thu hồi thức đạo ấn này, chỉ thấy sắc mặt Đạo Ẩn đỏ lên, nhanh chóng lui về phía sau, tiến vào trong biển Thái Nhất!
Hứa Ứng xâm nhập vào Đạo Hải, tầng tầng sóng lớn tản mát ra uy lực kinh người đè xuống, thân hình Đạo Ẩn ẩn hiện trong Đạo Hải, lúc ẩn lúc hiện, nương theo sóng cả trong biển tấn công về phía Hứa Ứng!
Hứa Ứng đưa tay, từng ấn rồi lại từng ấn trút xuống, đánh thủng tầng tầng sóng lớn, chưởng lực va chạm cùng thần thông của Đạo Ẩn.
Y xông thẳng qua, đánh cho Đạo Hải vang rền tiếng sấm, sóng gió cất cao!
"Đạo huynh, các ngươi khai mở Hỗn Độn Hải, bất chấp muôn dân trăm họ, chẳng lẽ chưa từng nghĩ tới, nhân kiếp sẽ vì chuyện này mà kéo tới?"
Hứa Ứng bổ liên tục ba mươi sáu chiêu ấn pháp, sóng biển nổ tung, hai đầu sóng biển, thân hình Hứa Ứng và Đạo Ẩn xuất hiện, ánh mắt hai người giao nhau.
"Ta chính là kiếp nạn của các ngươi."
Hứa Ứng xoay người bỏ đi, lại có một cơn sóng đánh tới, thân thể Đạo Ẩn nổ tung trong sóng biển, hóa thành vô số mảnh vỡ rơi vào Thái Nhất Hải.
Trường Tôn Thánh Hải lặn lội đường xa, cuối cùng cũng đi vào mộ phần vũ trụ.
Hắn nhảy xuống từ trên lưng lừa, nhìn về phía vùng đất hoang vu tĩnh mịch này. Nơi này là mộ phần của vô số vũ trụ, chôn cất di hài vô số vũ trụ, bao nhiêu văn minh, bao nhiêu chuyện cũ, đều hóa thành bụi bặm ở đâ.
Nhưng Nguyên Thủy đạo cảnh định cư ở chỗ này, lại như những tấm bia văn minh bất diệt, truyền thừa mồi lửa văn minh, kéo dài tinh thần của văn minh đã bị hủy diệt này.
Trường Tôn Thánh Hải trong lòng cảm khái muôn vàn, lấy lại bình tĩnh, lúc này mới đi vào bên trong mộ phần vũ trụ.
Trong vùng đất tĩnh mịch này có tồn tại mạnh mẽ bị hắn kinh động, chậm rãi tỉnh lại từ trong giấc ngủ say, giờ khắc này kiếp vận nặng nề bao phủ nơi đây như bị hào quang đại đạo xé ra một vết rách.
Khung cảnh tĩnh mịch của nơi đây lập tức trở nên lộng lẫy đa sắc thái, các loại màu sắc lập tức trở nên tươi đẹp, quần sơn rực rỡ, đại địa có sinh cơ, không khí cũng không còn dơ bẩn.
Trường Tôn Thánh Hải ngẩng đầu nhìn tồn tại hùng vĩ thức tỉnh từ trong giấc ngủ mê man, hai con ngươi khai mở, như hai luồng đạo quang trong hỗn độn, dần dần hình thành tầm mắt.
"Đạo hữu từ đâu mà đến?"
Vị tồn tại cổ xưa kia mặc dù thân thể bị Tịch Diệt thiên hỏa thiêu đốt tan đi quá nửa, lộ ra xương trắng, nhưng sắc mặt vẫn ôn hòa, dò hỏi.
Trường Tôn Thánh Hải khom người nói: "Đệ tử mới thăng cấp thành Minh chủ Đạo Minh Trường Tôn Thánh Hải, được Đạo Ẩn tiền bối tiến cử, đến đây cầu đạo."
Phía sau hắn, con lừa cũng đứng thẳng lên, khom người nói: "Lão gia nhà ta thấy hắn tư chất thiên phú đều là tuyệt đỉnh, có lòng bồi dưỡng hắn, bởi vậy để hắn tới gặp Đạo Hoàng, muốn mời Đạo Hoàng dẫn hắn đi Nguyên Thủy đạo điện."
Vị tồn tại cổ xưa kia kinh ngạc quan sát Trường Tôn Thánh Hải vài lần, khen: "Quả nhiên là người trẻ tuổi tài năng xuất chúng. Nếu là Đạo Ẩn đề cử, vậy thì mời đi."
Trường Tôn Thánh Hải cảm ơn, cùng con lừa đi về phía sâu trong mộ phần vũ trụ.
Càng có nhiều cường giả Nguyên Thủy đạo cảnh tỉnh lại, mở to mắt, dồn dập quan sát người thanh niên này. Trường Tôn Thánh Hải không chút sợ hãi, không kiêu ngạo cũng không tự ti, chào từng người bọn họ.
Tuy nói mộ phần Hỗn Độn Hải là nơi tối tăm nhất, có kiếp vận nặng nề nhất, thế nhưng đi vào bên trong mới phát hiện có động thiên khác.
Nguyên Thủy đạo khí của Nguyên Thủy cảnh mà vô số người tha thiết ước mơ, tạo ra một thế giới sinh cơ bừng bừng ở chỗ này, khắp nơi chim hót hoa nở, khắp nơi đều là tiên sơn phúc địa.
Đại đạo của bọn họ thật không thể tưởng tượng nổi, cho dù Trường Tôn Thánh Hải đã là Đạo Chủ cảnh đỉnh phong, nhưng khi quan sát đại đạo của bọn họ cũng chỉ cảm thấy như nhìn lên núi cao.
Không bao lâu sau, rốt cuộc hắn cũng gặp được Đạo Hoàng.
Đạo Hoàng, không phải tên của con người, cũng không phải đạo hiệu, mà là tôn xưng của người khác với hắn, ý chỉ hắn là đại đạo chi hoàng, tồn tại gần nhất với đại đạo chân thật.
Năm đó, Hỗn Độn Chủ đời thứ nhất suýt nữa đã san bằng mộ phần vũ trụ, nghiền nát tất cả Nguyên Thủy đạo cảnh, cũng nhờ nhờ Đạo Hoàng tỉnh lại, ngăn cản Hỗn Độn Chủ đời thứ nhất.