Chương 3005 Thánh Tổ thần bí 3
Thánh Tổ thản nhiên nói: "Kiếp vận sinh sát phạt, diễn tịch diệt. Kiếp Vận đại đạo hưng thịnh, Tịch Diệt đại đạo cũng sẽ nhờ đó dâng lên. Nương theo tu vi của ngươi gia tăng, phong ấn mà Hỗn Độn công tử dùng để trấn áp ta sẽ càng ngày càng khó có thể vây khốn được ta. Theo sự cường đại của ngươi, ta sẽ càng ngày càng cường đại, cái này giảm cái kia tăng, ta thoát khốn lại càng ngày càng dễ dàng.
"Tu vi của ngươi mạnh mẽ, ngươi sẽ không an phận thủ thường, tiếp tục xưng thần dưới trướng Đạo Hoàng. Chắc chắn ngươi sẽ phản kháng Đạo Hoàng, chắc chắn ngươi sẽ đi theo phía đối lập với Đạo Hoàng!"
Giọng nói của Thánh Tổ phảng phất như không phải phá ra từ trong miệng của hắn, mà là từ trong đôi mắt múa lượn trên những bàn tay này, càng lúc càng mờ mịt.
"Khoảnh khắc ngươi đối mặt với Đạo Hoàng, ngươi sẽ biết được Đạo Hoàng cường đại và khủng khiếp ra sao, khi đó ngươi cần có ta. Ngươi cần liên thủ với ta, cùng nhau đối phó với Đạo Hoàng!"
Hứa Ứng nghe vậy, tim đập thình thịch.
Năm xưa y nghĩ ra cách phá giải âm mưu của mộ phần vũ trụ, nhưng nếu muốn trồng ra lượng lớn Hỗn Độn linh căn thì phải lấy bản thân làm vật chứa, dung nhập kiếp vận của hàng vạn vũ trụ kiếp vận vào người, nung chảy trong một lò.
Trong số những người y quen biết, chỉ có y mới có thể làm được như vậy,
Thế là Hứa Ứng hóa thành trạng thái hỗn độn, phân ra vô số bản thân, đi khắp quá khứ tương lai của Hỗn Độn Hải, luyện vô số kiếp vận của vô số vũ trụ đang trong tịch diệt.
Cũng bởi vậy mà trong cơ thể y còn lưu lại kiếp vận của vũ trụ đã tịch diệt trong quá khứ tương lai!
Tuy hiện tại kiếp vận không thể giết được y, nhưng tương lai chắc chắn sẽ thành họa lớn!
Thánh Tổ mỉm cười, đột nhiên thu hồi toàn bộ cánh tay đang ôm quanh Hứa Ứng, con mắt trên lòng bàn tay dồn dập khép lại, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện.
"Hứa Ứng, đây là pháp môn thoát khốn của ta. Ta không cần giao dịch với ngươi, không cần mượn tay ngươi giải cứu mình."
Giọng nói của hắn mang theo vẻ kiêu ngạo, lạnh nhạt nói: "Chỉ cần ngươi đi theo con đường ta sắp xếp cho ngươi, ta sẽ tự giải cứu chính ta, tự có thể diệt trừ Đạo Hoàng."
Hứa Ứng thoáng biến sắc, có phần không phục nói: "Nếu ta không tu luyện Nguyên Thủy Kiếp Kinh của ngươi thì sao?"
"Ngươi sẽ tu luyện, Hứa Ứng, ngươi nhất định sẽ tu luyện."
Một bàn tay của Thánh Tổ bắt đầu hóa đá, cười nói: "Không tu luyện, ngươi vĩnh viễn cũng không đuổi kịp Đạo Hoàng, vĩnh viễn không bao giờ là đối thủ của Đạo Hoàng! Ngươi không biết Đạo Hoàng khủng khiếp cỡ nào, cho dù Đạo Hoàng chỉ có thể sử dụng một chút tu vi thôi cũng có thể diệt trừ ngươi. Đối mặt với tồn tại bậc này, ngươi sẽ tuyệt vọng, ngươi sẽ liều lĩnh tu luyện Nguyên Thủy Kiếp Kinh mà ta truyền thụ cho ngươi, cho dù như vậy ngươi sẽ phóng thích ta!"
Hắn cười ha hả, giọng nói tràn đầy khoái trá: "Hỗn Độn Chủ đời thứ nhất trấn áp ta ở đây, nhưng Hỗn Độn Chủ thế hệ này nhà ngươi lại không thể không thả ta ra, thậm chí còn không thể không liên thủ với ta! Cuối cùng Hỗn Độn Chủ vẫn không làm gì được Thánh Tổ ta!"
Sắc mặt Hứa Ứng âm trầm bất định, đột nhiên hỏi: "Vì sao Hỗn Độn Chủ đời thứ nhất phải trấn áp ngươi? Vì sao Đạo Hoàng không thả ngươi ra? Thánh Tổ, rốt cuộc ngươi đã làm điều ác gì?"
Tiếng cười của Thánh Tổ từ từ hạ xuống, lắc đầu nói: "Ta làm gì mà đại ác? Ta chỉ là một người chấp nhất cầu đạo mà thôi. Nhưng đường cầu đạo, nếu quá cố chấp, trong mắt người khác sẽ là đại ác. Hứa Ứng, khi ngươi theo đuổi đại đạo chân chính, ai biết trong mắt người khác ngươi không phải là đại ác?"
Hắn không đợi Hứa Ứng suy nghĩ hàm nghĩa của những lời này, vận thần thức, một luồng thần thức cuồn cuộn dũng mãnh tràn vào trong đầu Hứa Ứng, chính là tàn thiên Nguyên Thủy Kiếp Kinh của Thánh Tổ!
Trong đó chỉ có pháp môn luyện hóa kiếp vận chuyển hóa kiếp vận, tu hành trợ lực, không có pháp môn khác.
"Ngươi có thể đi được rồi."
Một nửa thân hình của Thánh Tổ dần dần hóa đá, mỉm cười nói: "Hứa Ứng, ngươi sẽ tu luyện. Nhất định sẽ."
Hứa Ứng khom người tạ ơn: "Đa tạ đạo huynh truyền công." Dứt lời, mang theo Quả Chuông và con lừa Thi Đức Thượng Nhân xoay người rời đi.
Thánh Tổ nhìn theo y đi xa, ánh mắt hấp háy, khuôn mặt dần dần hóa đá, tiếng cười vang lên từ trong bóng tối: "Chắc chắn ngươi sẽ tu luyện, mà ta cũng có thể nhân cơ hội này thoát khốn, khi đó bất cứ ai cũng không thể ngăn cản ta đạt được chân lý của đại đạo!"
"A Ứng, ngươi có tu luyện Công Tử Nguyên Thủy Kiếp Kinh này không?" Dọc đường Quả Chuông thấy Hứa Ứng không nói một lời, không khỏi lo lắng hỏi.
Hứa Ứng trầm mặc một lát, hỏi: "Ngươi cảm thấy ta có nên luyện không?"
"Không nên."