Chương 3018 Uy lực của hộp báu 2
Mấy năm nay Hỗn Độn Hải ngày càng thưa thớt, hư không khó bị áp nữa, thế nên Hư Không đại đạo ngày càng hưng thịnh. Vì vậy trình độ Hư Không đại đạo của không ít người đột nhiên tăng mạnh, Nguyên Vị Ương cũng có bước tiến nhảy vọt.
Bây giờ Hư Không đại đạo hưng thịnh, Hỗn Độn Hải và hư không đồng thời tồn tại, chỉ cần Tam giới hư hóa, tiến vào hư không, Tam giới là có thể chạy trốn!
Về phần vũ trụ khác, bọn họ không thể cân nhắc.
Bọn họ tự vệ còn khó, chưa chắc có thể kéo Tam giới vào Đại Hư Không, không còn dư lực đi cứu người khác.
Tam giới rơi xuống trong từng tầng hư không, tinh thần tinh không lần lượt rơi xuống hư không, khoảng cách giữa chúng nhanh chóng rời xa, khiến bầu trời biến thành màu đỏ.
Nguyên Vị Ương còn chưa kịp thả lỏng, đột nhiên chỉ thấy màu đỏ trên bầu trời đột nhiên biến thành màu lam, vô số ngôi sao lóe ra lam quang, tiếp cận bọn họ!
"Không tốt!"
Sắc mặt Nguyên Vị Ương lập tức biến đổi, lập tức phi thân lên, mang theo mọi người xung quanh bỏ chạy vào trong hư không!
Bọn họ vừa mới bay ra Tam giới đã thấy tầng tầng hư không cũng vặn vẹo xoay tròn, rơi xuống cùng một hướng!
Nguyên Vị Ương quay đầu nhìn lại, thấy nơi rơi xuống là một hộp ngọc kỳ lạ!
Hộp ngọc kia chẳng những ngăn chặn Tam giới rơi về phía hư không, mà những vũ trụ khác, kể cả vũ trụ mới, đều bị chiếc hộp ngọc này bắt được, rơi vào bên trong hộp!
"Thế gian sao lại có pháp bảo lợi hại như vậy?" Trong lòng cô tuyệt vọng.
Bên trong hộp báu đại đạo đạo đạo quang, vô số sinh vật hỗn độn hình người đều xuất thủ, đánh cho đạo quang tán loạn, nhưng từ đầu đến cuối không cách nào thoát khỏi hộp báu dẫn dắt, nguyên một đám rơi vào trong hộp.
Bọn họ còn chưa rơi vào bên trong hộp, đại đạo đã bị tiêu diệt, từng luồng Hỗn Độn chi khí nối tiếp nhau.
Trong lúc nhất thời, những sinh vật hỗn độn hình người này tử thương nặng nề.
Mắt thấy Hư Hoàng cũng sắp rơi vào trong hộp, đột nhiên một bàn tay không biết từ chỗ nào bay tới, duỗi một ngón tay tới, điểm lên nắp hộp báu đại đạo, lập tức hộp báu liền khép lại.
Vừa rồi hơn ngàn vũ trụ bị kéo tới, như lò xo bị buông ra, lại trở về chỗ cũ, run rẩy không ngừng như chịu bị lạnh.
Chỉ có điều người trong các vũ trụ lại không phát hiện được loại rung chuyển này, chỉ có một số tu sĩ có tu vi mạnh mẽ mới có thể cảm ứng được loại biến động đáng sợ đó, sắc mặt không khỏi như đất.
Có điều, mặc dù chỉ trong thời khắc ngắn ngủi vừa rồi, dù là Tam giới hay Hỗn Nguyên vũ trụ cũng có hàng ức vạn ngôi sao bị hộp báu đại đạo ép tới mức tan vỡ, hóa thành Hỗn Độn chi khí, những sinh linh sinh sống trên những ngôi sao kia, kể cả tiên nhân cũng khó thoát khỏi cái chết.
Trong lúc nhất thời, người chết quá nhiều, nhưng cõi âm lại không nhiều thêm rất nhiều quỷ hồn, bởi vì hồn phách cũng bị hóa thành Hỗn Độn chi khí, không thể nào bảo tồn được.
Hư Hoàng cùng một loạt sinh vật hỗn độn hình người may mắn còn sống sót kia vẫn chưa hết kinh hồn, dồn dập nhìn lại, đã thấy trên Thiên Dư bảo liễn, Cực Thánh Thiên Tôn vội vàng triệu hồi hộp báu đại đạo, cũng kinh ngạc không thôi.
Người có thể lẳng lặng không một tiếng động ra tay đóng nắp hộp báu đại đạo lại ngay trước mặt hắn, cho dù là trong mộ phần vũ trụ cũng không nhiều.
"Vị đạo huynh nào, đùa giỡn với tại hạ vậy?"
Giọng nói của Cực Thánh Thiên Tôn vừa vang lên, chỉ thấy đại đạo dưới chân hắn ta lưu chuyển, hệt như một con sông dài trải ra nơi xa.
Cực Thánh Thiên Tôn nhìn theo đại đạo này, chỉ thấy đại đạo dưới chân hắn, là nhánh của đại đạo xa hơn.
So với đại đạo gốc, không ngờ nhánh của mình lại có vẻ nhỏ bé, mà nhánh gốc kia như một dòng sông lớn, mặt nước mênh mông như biển lớn!
Dưới chân vô số sinh vật hỗn độn hình người dưới trướng Hỗn Độn Chủ cũng có một dòng sông đại đạo chảy xuôi, hòa nhập vào đại đạo lớn này.
"Đại đạo rộng lớn như thế..."
Trong lòng Cực Thánh Thiên Tôn thoáng chấn động, độ lớn của đại đạo này kinh khủng như vậy, là thứ hắn chưa từng thấy!
Hắn nhìn về phía cuối con đường, chỉ thấy một bóng người đang bước tới từ phía cuối con đường, phía sau lóe lên ánh lửa, bên trong ngọn lửa có một bóng đen cực lớn sừng sững, cao to vô cùng.
"Hứa Ứng!"
Cực Thánh Thiên Tôn thầm kinh ngạc: "Sao tu vi của hắn lại gia tăng nhiều như vậy?"
Tuy trước đây Tuần Chứng của Hứa Ứng đã không tầm thường, nhưng dù sao cũng chỉ là tận cùng đạo đại, mượn lực lượng hắc ngọc linh chi mới có thể chém giết Đạo Ẩn. Nhưng bây giờ, Hứa Ứng lại khiến cho hắn có một loại cảm giác sâu không lường được.
Cực Thánh Thiên Tôn ổn định tâm thần, cười nói: "Hóa ra là Hứa đạo hữu. Không phải Hứa đạo hữu đã đến Nguyên Thủy đạo điện rồi sao? Đạo Hoàng bảo ngươi tiến vào Đạo Điện, cho phép ngươi lĩnh ngộ đạo pháp bên trong đạo điện, không biết khiến bao nhiêu người ghen tỵ bằng chết. Sao ngươi lại trở về?"