Chương 3027 Hậu Thiên đạo hải 1
Hứa Ứng xuất hiện trong tầm mắt của Hồng Sơn Lão Tổ, y ra tay, nguyên thần cũng tự xuất thủ, chưởng ấn đè xuống, chỉ một thoáng đạo hải sôi trào, lão tổ Hồng Sơn nhìn thấy các loại linh căn dáng dấp kỳ dị sinh trưởng trong đạo hải, uốn lượn hướng lên trời, từng tòa vũ trụ mới hình thành!
Nương theo ấn pháp của Hứa Ứng hạ xuống, đạo lực của vũ trụ kia cũng tự phóng thích!
Hồng Sơn Lão Tổ rống giận liên tục, khí huyết cả người nghịch chuyển, nhanh chóng dịch cốt phạt tủy, đại đạo đứt đoạn lại nối liền, đại đạo hủy diệt lại sinh sôi, chỉ trong khoảnh khắc đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong!
Tiếng rống của hắn vang lên không dứt, hai chân hắn đứng trên đạo hải, chỉ trong khoảnh khắc thân thể đã có từng cánh tay chui ra, cơ thể dữ tợn kinh khủng, từng khối cơ bắp lúc căng ra lúc như rồng cuộn mình, khi phóng thích thì như rồng uốn lượn!
Hắn ta ra sức vung quyền, điên cuồng chém lên không trung, nghênh đón chưởng ấn của Hứa Ứng đang hạ xuống!
Nương theo tiếng nổ mạnh hủy thiên diệt địa vang lên, đạo hải chấn động, tựa như một cơn lốc phá hủy hết thảy quét ngang qua, chỉ trong khoảnh khắc đã quét sạch tất cả linh căn và vũ trụ trên đạo hải!
Nguyên thần cao lớn của Hứa Ứng giơ tay lên, Hồng Sơn Lão Tổ toàn thân đầy máu, lảo đảo đứng trên mặt biển.
Cơ thể và nguyên thần của hắn bị tách ra khỏi dấu ấn đại đạo, miễn cưỡng dung hợp lại với nhau.
"Đạo huynh, ngươi có thể dùng pháp bảo." Hứa Ứng không đành lòng nói.
Hồng Sơn Lão Tổ lắc đầu, máu nhuộm áo trắng, ngẩng đầu cười nói: "Hứa Ứng, ngươi có lòng kiên trì của ngươi, ta cũng có chấp nhất của ta! Chính là, nghe đạo!"
Cơ thể hắn đã bị phá hủy, nguyên thần bị hao tổn, dấu ấn đại đạo cũng trở nên u ám, không rõ ràng như trước.
Khí huyết của hắn ta cuồn cuộn, lao như điên trên mặt biển, không tấn công nguyên thần của Hứa Ứng mà lao thẳng đến chân thân Hứa Ứng trên mặt biển!
Chiến ý của hắn vẫn cực kỳ cao ngạo, có một loại khí khái thẳng tiến không hề sợ hãi, giọng nói già nua quát lên: "Hứa Ứng, để ta xem thử Hậu Thiên đại đạo của ngươi có tư cách thấy được đại đạo chân thật hay không!"
Hứa Ứng thấy cảnh này, tâm thần chấn động, đột nhiên trong đạo quang sau lưng hiện ra dấu ấn đại đạo của mình.
Thân hình của y lùi về sau, nương theo bước lùi của y lực lượng bản thân gia tăng gấp bội, khoảng cách cùng dấu ấn đại đạo càng gần, biên độ gia tăng càng kinh người, càng thêm khủng khiếp!
Thế áp lực lên thân thể của y cũng càng khổng lồ!
Cơ bắp, xương cốt màng cơ của Hứa Ứng gần như nứt ra, nổ tung, tới bước thối lui cuối cùng, thân xác rốt cuộc hòa làm một thể cùng dấu ấn tận cùng đạo đại!
Lúc này đạo lực của y đang điên cuồng gia tăng, lực lượng cũng tự động gia tăng, đối mặt với Hồng Sơn Lão Tổ đang lao tới, y lộ vẻ không đành lòng nhưng vẫn đấm ra một quyền.
Theo một quyền này, Hậu Thiên đạo hải bốc lên tử khí, ầm ầm điên đảo, đại đạo nghịch chuyển, vô số vũ trụ xuất hiện ảnh trong gương!
Hồng Sơn Lão Tổ cao giọng hét lên, một quyền này của hắn cũng đấm ra, trút xuống đạo lực mạnh nhất của bản thân!
Đạo hải chấn động, từng cái từng vũ trụ và ảnh trong gương lần lượt lụi tàn, hóa thành lực lượng vô thượng kèm theo một quyền này của Hứa Ứng đánh ra.
Sau cơn chấn động, mọi thứ đột nhiên bình tĩnh lại.
Hồng Sơn Lão Tổ toàn thân đầy máu, đứng trước mặt Hứa Ứng, không hề nhúc nhích.
Nguyên Thủy chí bảo của hắn, Bàn Vương Phục Thiên cầm bay tới, bay lượn quanh hắn, không ai tự động, tiếng đàn vang lên, khàn khàn tiêu điều, phảng phất như đang nức nở.
Chí bảo có linh, mặc dù nhìn thấy Hồng Sơn Lão Tổ không phải đối thủ của Hứa Ứng, nhưng vẫn theo như tâm ý của Hồng Sơn Lão Tổ, không nhúng tay vào.
Mà cái hộp báu đại đạo kia thấy tình hình này, bỗng nhiên bay đi, không hề dừng lại.
Hồng Sơn Lão Tổ âm thanh khàn khàn nói: "Hứa Ứng, ta còn chưa thấy được tất cả ảo diệu trong Hậu Thiên đại đạo của ngươi..."
Hứa Ứng nghe thấy tiếng ai oán bi thương trên dây đàn, sắc mặt ảm đạm nói: "Ta thi triển cho ngươi xem."
Trước mặt Hồng Sơn Lão Tổ, y thi triển chiêu pháp thần thông của mình, thể hiện từng chiêu từng thức, theo Hỗn Độn của y đạo hải cũng biến hóa, sinh trưởng ra linh căn kỳ dị, linh bảo đẹp mắt, ảnh phản chiếu vũ trụ, đạo hải tịch diệt...
Các loại cảnh tượng mỹ lệ bao la, khiến người khác say mê, khiến người khác cảm thán không thôi.
Chiêu pháp của y mặc dù thần diệu kinh người, nhưng lại không mang uy lực, mà điểm đến là thôi.
Một lúc lâu sau, Hứa Ứng thu chiêu, khom người cúi đầu với Hồng Sơn Lão Tổ.
Hồng Sơn Lão Tổ mỉm cười nói: "Có lẽ ngươi có thể thành công, có lẽ..."
Đột nhiên, tất cả dấu ấn đại đạo của hắn đều bị phá nát, khó có thể áp chế Tịch Diệt thiên hỏa bên trong nguyên thần, hỏa diễm hừng hực lan tràn toàn thân, thân thể bắt đầu tan rã.
Kèm theo tiếng đàn sụt sùi, Hồng Sơn Lão Tổ cũng hóa thành tro bụi tiêu tán trong ánh lửa.