← Quay lại trang sách

Chương 3051 Chứng đạo Nguyên Thủy 4

Hơn ngàn năm qua đi, Hứa Ứng vẫn không có xuất hiện, Trưởng Tôn Thánh Hải đã bị râu tóc của mình phủ kín, thỉnh thoảng sẽ duỗi ra hai bàn tay đen nhánh, gạt lông tóc che ánh mắt ra, nhìn về phía trong tiên điện.

Lại qua hơn hai ngàn năm, hắn như đã chết bên ngoài tiên điện, lúc này đột nhiên trong điện vang lên tiếng người: "Những năm qua đã làm phiền đạo hữu rồi."

"Không dám. Nếu không có đạo huynh chỉ điểm, một mình ta tuyệt đối không thể bổ sung toàn bộ Nguyên Thủy Kiếp Kinh. Nhưng đạo huynh, cho dù chúng ta bổ sung toàn bộ Nguyên Thủy Kiếp Kinh, chỉ e còn cách Nguyên Thủy Kiếp Kinh chân chính một đoạn không nhỏ. Chúng ta chỉ là miễn cưỡng bổ sung lại bộ phận thiếu hụt mà thôi."

"Ta hiểu. Ngươi cứ an tâm tu hành."

Trưởng Tôn Thánh Hải phấn chấn tinh thần, cố gắng đứng lên, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Hứa Ứng và Đạo Tịch Chân Quân đi ra từ trong tiên điện.

Tuy rằng đạo thương của Trưởng Tôn Thánh Hải nghiêm trọng, nhưng nhãn lực vẫn còn, có thể nhìn ra được tu vi của Đạo Tịch Chân Quân đã tăng nhiều, nhất là tạ trình độ trên Tịch Diệt đại đạo, càng thâm sâu khôn lường!

Tịch Diệt chi khí trôi giạt trong Hỗn Độn Hải vọt tới liên miên không ngừng, chảy vào trong cơ thể hắn, hóa thành pháp lực của hắn!

Tu vi như vậy thật sự hiếm thấy.

Về phần Hứa Ứng cùng đi ra với hắn, lại hệt như người bình thường, không nhìn ra bất kỳ chỗ kỳ lạ nào, chỉ như thiếu niên tướng mạo bình thường.

Đạo Tịch Chân Quân liếc nhìn Trưởng Tôn Thánh Hải một cái, lập tức thu hồi ánh mắt, nói: "Không dám quấy rầy Đại Thiên Tôn. Cáo từ."

Hứa Ứng cười nói: "Đạo hữu, lúc ta muốn đối phó với người đó, mong rằng đạo hữu có thể tương trợ."

Đạo Tịch Chân Quân trầm ngâm một lát, nói: "Tu vi thủ đoạn của Đại Thiên Tôn đã đến mức ta không thể đo nổi, nếu Đại Thiên Tôn cũng không thể thủ thắng, chỉ e ta càng không giúp được gì... Ta sẽ có mặt, nếu không có sức giúp đỡ, kính xin Đại Thiên Tôn thứ lỗi."

Hứa Ứng cười nói: "Đạo hữu có thể đến, đó là may mắn của ta. Bây giờ Hỗn Độn Hải nguy cơ sớm tối, tương lai không lâu, nhất định sẽ có một trận đại thanh tẩy, tốt nhất đạo hữu nên ở lại nơi đây, miễn cho bị người ta diệt trừ."

Đạo Tịch Chân Quân vâng dạ, trực tiếp rời đi.

Hứa Ứng Mục tiễn hắn đi xa, lúc này mới đi tới trước người Trưởng Tôn Thánh Hải.

Trong miệng Trưởng Tôn Thánh Hải có tiếng ô ô, những năm này hắn không có mở miệng nói chuyện, hơn nữa thương thế cực nặng, mặc dù có tu vi trước kia, nhưng trải qua thương tích tra tấn lâu như vậy, thật sự không thể nói được thành lời.

Hứa Ứng ngồi xổm xuống, chỉ thấy bộ lông dày đặc quanh thân Trưởng Tôn Thánh Hải bắt đầu chậm rãi co lại, mủ nhọt trong miệng vết thương cũng từ từ tiêu tán, đạo thương khép lại.

Đợi đến khi Hứa Ứng ngồi xổm ở trước mặt hắn, thương thế trên người Trưởng Tôn Thánh Hải đã khỏi hẳn, tu vi cũng tự khôi phục đến trạng thái đỉnh phong trước kia.

Hứa Ứng nhìn vào đôi mắt của hắn, nói: "Thánh Hải còn định nằm rạp trên mặt đất bao lâu?"

Trưởng Tôn Thánh Hải bò dậy, Hứa Ứng cũng tự đứng lên.

"Đạo thương đã khỏi, tâm thương khó trị."

Hứa Ứng ngẩng đầu nhìn phía hơn ngàn vũ trụ mình khai mở, từ từ nói, "Thánh Hải, khi xưa ngươi ta từng là đạo hữu, cùng nhau nghiên cứu đạo pháp thần thông, cùng nhau khai thác Cửu Đạo Tuần Chứng, cùng nhau đi tới Linh giới, cùng nhau đối phó Bỉ Ngạn. Chưa từng nghĩ tới, lại có lúc mỗi người đi một ngả."

Hai mắt Trưởng Tôn Thánh Hải đỏ như máu, giọng nói khàn khàn nói: "Ta sắp chứng đạo Nguyên Thủy, lại bị ngươi phá hoại rồi! Bị ngươi phá hoại rồi!"

Hứa Ứng không để bụng, nói: "Đạo tâm của ngươi quá kém cỏi. Quá mức coi trọng thắng bại nhất thời. Ngươi nên giống như ta, cho dù là đối mặt với kẻ thù, ta cũng có thể quỳ gối."

Trường Tôn Thánh Hải cười ha ha, có phần điên cuồng, khàn cả giọng nói: "Sau khi ngươi trải qua niềm vui báo thù, quay về cố hương khác, lại phát hiện cố hương đã hủy diệt từ chín mươi ức năm trước, thê nhi của ngươi, đệ tử truyền thừa của ngươi, tất cả đều chết từ chín mươi ức năm trước sao? Hỗn Độn Hải lừa gạt ta, lừa gạt tất cả mọi người, thậm chí bao gồm cả Nguyên Thủy đạo cảnh! Cái gì mà kiếp vận, tịch diệt, tất cả chỉ là Hỗn Độn Hải áp đặt cho chúng ta! Những người khác không cách nào thay đổi những thứ này, nhưng chúng ta có thể! Chúng ta có thể triệt để khai mở Hỗn Độn Hải, để cho vùng biển này không còn lừa gạt chúng ta! Chúng ta có thể mở ra một thế giới mới không có kiếp vận không có tịch diệt!"

Hứa Ứng xoay người đối mặt với hắn ta, nói: "Cho nên có thể hi sinh vô số người?"

Trưởng Tôn Thánh Hải thở hổn hển, nhìn chằm chằm vào y.

Hứa Ứng nói: "Những người bị ngươi hi sinh kia là thê tử của ai, là nhi nữ của ai, là phụ mẫu của ai, là thân nhân của ai? Ngươi muốn khai mở Hỗn Độn Hải ra lừa gạt muốn, trong mắt người khác, huynh đã là một Hỗn Độn Hải."