Chương 3053 Không có ngoại lệ 2
Hư Hoàng vốn định bảo y ở lại, vừa là để trấn thủ Tam giới các vũ trụ, vừa là Hứa Ứng đạo pháp tinh thâm, đã đến tình trạng thâm sâu khó lường, ngay cả Thông Thiên Đạo Chủ cũng không nhìn thấu y, cho nên muốn để Hứa Ứng truyền thụ đạo pháp, tăng cường thực lực của mọi người lên, để đối kháng với mộ phần vũ trụ.
"Lần này Hỗn Độn Chủ định đi đâu?" Hư Hoàng hỏi.
"Mộ phần vũ trụ."
"Mộ phần vũ trụ?"
Tinh thần Hư Hoàng chấn động mãnh liệt, Hứa Ứng cười nói: "Chư vị Nguyên Thủy của mộ phần vũ trụ này muốn diệt đạo tràng của ta, ta thân là Hỗn Độn Chủ, nếu không đánh trả, chẳng hóa ra làm mất thanh danh của Hỗn Độn Chủ hay sao?"
Hư Hoàng nói: "Nếu Đạo Hoàng đích thân ra tay..."
Hứa Ứng mỉm cười, lắc đầu nói: "Giờ phút này chỉ e hắn không cách nào tự mình xuất thủ. Nếu hắn tự mình xuất thủ, ngược lại trúng kế của ta. Hư Hoàng, cáo từ."
Hư Hoàng đành phải đưa tiễn, nhìn theo bóng lưng y đi xa.
Hứa Ứng đi về hướng mộ phần vũ trụ, đi đường suốt mấy năm, không ngờ dọc đường đi không gặp được bảo cảnh Hỗn Độn linh căn và vũ trụ Hồng Nguyên nào do chính mình trồng.
Thậm chí, ven đường đi y cũng không nhìn thấy bất cứ vũ trụ nào!
Một vũ trụ cũng không!
Cứ như không phải y đi lại trong Hỗn Độn Hải, mà là đi lại trong hư không, không có thứ gì.
Trong lòng y trầm xuống.
Những vũ trụ đó, đã bị Nguyên Thuỷ đạo cảnh trong mộ phần dùng hộp báu đại đạo hủy diệt cả rồi.
Y và Đạo Tịch bế quan đã ba bốn ngàn năm, trong khoảng thời gian này, chắc Nguyên Thủy của mộ phần vũ trụ cầm trong tay hộp báu đại đạo tìm kiếm vũ trụ trong Hỗn Độn Hải, tiêu diệt cả những vũ trụ này và cả Hỗn Độn linh căn!
Có điều, y không thể không tranh thủ thời gian ba bốn ngàn năm này.
Hứa Ứng ổn định tâm thần, tiếp tục đi về phía trước, lúc này y thấy được một tòa tàn tích vũ trụ đang lơ lửng trong Hỗn Độn Hải, đang vô thanh vô tức phi hành.
Hứa Ứng tiến lên quan sát, tàn tích của vũ trụ này không phải trải qua Tịch Diệt Kiếp và Tịch Diệt thiên hỏa đốt cháy lưu lại, chắc là thứ lưu lại sau khi bị hộp báu đại đạo luyện hóa.
Y tiếp tục đi về phía trước, lại có mấy tàn tích vũ trụ lọt vào tầm mắt, mấy tàn tích vũ trụ này cũng bay về phía mộ phần.
Trên mấy tòa tàn tích vũ trụ này có Kiếp Vận chi khí dày nặng vô cùng, còn có oán khí nồng đậm đến cực điểm, khiến y cũng không khỏi nhíu mày.
"Oán khí chất chứa trong những vũ trụ này, là vì những vũ trụ này còn chưa tới tịch diệt đã bị luyện thành hỗn độn, bởi vậy sinh linh sống trong đó sinh ra oán niệm ngập trời. Luồng oán khí này thật sự mãnh liệt, ngay cả hộp báu đại đạo của Đạo Hoàng cũng không cách nào luyện hóa, thế nên lưu lại trên tàn tích vũ trụ!"
Theo y tiếp cận mộ phần vũ trụ, dọc theo đường đi số lượng tàn tích vũ trụ càng ngày càng nhiều, trên những tàn tích vũ trụ này cũng có oán khí và Kiếp Vận chi khí nồng đậm đến cực điểm, khiến tồn tại như y cũng không khỏi hãi hùng khiếp vía!
Chạy tới nơi mộ phần vũ trụ, Hứa Ứng nhìn về phía trước, chỉ thấy vô số tàn tích vũ trụ bồng bềnh ở cùng một chỗ, như một biển cả mênh mông, vô số tàn tích vũ trụ va chạm lẫn nhau, chao đảo rã rời, bay về phía nghĩa trường vũ trụ!
Tàn tích này hình thành trong đại dương mênh mông, oán niệm thật sự quá khủng khiếp, thậm chí hình thành đạo âm đáng sợ. Dường như bên tai Hứa Ứng vang lên vô số tiếng gào rú của quỷ hồn, đinh tai nhức óc, khiến đại đạo trong cơ thể y cũng hỗn loạn theo nó!
Hứa Ứng nhanh chóng ổn định đạo tâm, xuyên qua đại dương tàn tích này.
Đến khi y đi tới giữa đại dương mênh mông, nương theo một luồng chấn động kỳ dị vang lên, trong lòng Hứa Ứng run rẩy, quay đầu nhìn về phía sau lưng.
Sau lưng y ngoại trừ tàn tích vũ trụ vô biên vô hạn, không thể thấy cái gì khác. Nhưng Hứa Ứng biết, chấn động kia, là chấn động do phần Hỗn Độn Hải cuối cùng sụp đổ.
Nương theo vùng Hỗn Độn Hải này sụp đổ, Hỗn Độn chi khí tan biến, lịch sử vô số năm qua của Hỗn Độn Hải đã hoàn toàn biến mất.
Những cảnh tượng kỳ diệu xuyên qua hỗn độn trở lại vũ trụ quá khứ và tương lai, đã không còn tồn tại.
Cổ nhân, đã theo vùng Hỗn Độn Hải cuối cùng sụp đổ, triệt để biến mất.
Y lấy lại bình tĩnh, quay đầu nhìn về phía trước, tiếp tục đi về mộ phần vũ trụ.
Hiện giờ mộ phần vũ trụ đã khổng lồ hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc Hứa Ứng rời đi, rất nhiều tàn tích vũ trụ chồng chất, vô cùng áp lực.
Hứa Ứng trực tiếp đi tới, đột nhiên nghe một âm thanh kinh ngạc nói: "Hứa Ứng! Đúng là ngươi rồi, ngươi còn dám trở về!"
Hứa Ứng theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị Nguyên Thủy đạo cảnh sừng sững đứng trong một mộ phần, mộ phần đó đột nhiên trở nên rực rỡ tươi đẹp, phảng phất như thời gian đảo ngược, khiến từng vũ trụ đã hủy diệt này phục sinh!
"Hóa ra là Thương Nguyên đạo hữu."