← Quay lại trang sách

Chương 3060 Cứu viện Thánh Tổ, độc thủ phía sau màn 3

Hứa Ứng lắc đầu nói: "Đây là Hỗn Độn tự cứu của ngươi, sao ta lại có khúc mắc gì chứ? Ngươi mê hoặc đám người Huyền Nguyên, mấy người Huyền Nguyên làm cho Đạo Hoàng cũng không thể không gia nhập với bọn họ. Cứ thế, kiếp vận của Hỗn Độn Hải từ từ bị đẩy lên, kiếp vận tăng cường Tịch Diệt chi khí, thúc đẩy tu vi thực lực của ngươi, bởi vậy cơ hội thoát thân của ngươi đã đến."

Thánh Tổ nói: "Đồng thời Tịch Diệt Kiếp của Hỗn Độn Hải sắp sửa xảy ra, cuối cùng ta cũng có thể chứng được Tịch Diệt đại đạo của mình!"

Hứa Ứng cười nói: "Trong lúc này, còn có một tên Hỗn Độn Chủ ngốc nghếch lọt vào tầm mắt của ngươi, giúp ngươi thoát thân, giúp ngươi trị liệu đạo thương, còn có thể giúp ngươi đối phó Đạo Hoàng."

Thánh Tổ cười ha hả nói: "Hứa Ứng, ngươi nghĩ ra điểm này khi nào?"

"Hơn ba ngàn năm trước."

Ánh mắt Hứa Ứng lướt qua hắn, nhìn về phía Đạo Tịch Chân Quân trên phiến lá khác xa xa, mỉm cười nói: "Khi đó, ta không nghĩ ra vì sao Hỗn Độn Chủ đời thứ nhất không giết Đạo Hoàng, ngược lại chỉ muốn giết ngươi. Vì vậy khổ sở suy nghĩ. Sau này ta đột nhiên nghĩ ra. Đạo Hoàng bị ngươi từ từ một đẩy về phía trước, không thể không làm, mà ta cũng bất tri bất giác trở thành quân cờ của ngươi."

Thánh Tổ kinh ngạc nói: "Nếu ngươi đã hiểu được điểm này, sao lại tới cứu ta? Đúng rồi, ngươi biết ngươi không thể đối phó với Đạo Hoàng, cho nên dù thế nào cũng phải cứu ta ra, liên thủ với ta đối phó với Đạo Hoàng."

Gương mặt sau lưng hắn vui vẻ cười nói: "Làm sao ngươi biết điểm này, không bị ta tính ra?"

Hứa Ứng không để ý đến tiếng cười của hắn nói: "Lý do ta vẫn cố ý cứu ngươi ra là bởi vì thực lực của Đạo Hoàng thật sự quá khủng khiếp, ta không nắm chắc có thể đối phó được Đạo Hoàng."

Thánh Tổ mỉm cười.

Hứa Ứng tiếp tục nói: "Cho nên, ta cần một đối tượng luyện tập."

Thánh Tổ choáng váng.

"Ta đã đánh bại Huyền Nguyên Đại Thiên Tôn, trở thành Đại Thiên Tôn của Hỗn Độn Hải, tiến thêm một bước chính là quét ngang mộ phần vũ trụ không ai là đối thủ. Nếu tiếp tục khiêu chiến về trước thì chỉ có hai người, một người là Đạo Hoàng, người kia là ngươi."

Ánh mắt Hứa Ứng giao với ánh mắt của Thánh Tổ, nhẹ nhàng nói: "So với Đạo Hoàng, ngươi yếu hơn một chút. Nhưng ngươi bị trấn áp, bởi vậy ta phải cứu ngươi ra. Ngươi bị đạo thương, cho nên ta phải trị liệu cho ngươi. Ta cần một Thánh Tổ ở trạng thái đỉnh phong!"

"Chỉ có đánh chết Thánh Tổ ở trạng thái đỉnh phong, ta mới có thể dựa vào nhuệ khí này đi đánh với Đạo Hoàng!"

"Ngươi yên tâm, lúc trị thương cho ngươi ta không động tay chân gì cả!"

Ánh mắt Hứa Ứng sắc bén, giọng nói không lớn, thế nhưng truyền tới trong tai Thánh Tổ lại có vẻ đinh tai nhức óc: "Thánh Tổ, ta cần ngươi trong trạng thái đỉnh phong, kích thích tất cả tiềm năng của ta, đẩy tu vi và đạo hạnh của ta lên cao hơn nữa, đi nghênh chiến Đạo Hoàng!"

Sắc mặt Thánh Tổ khẽ biến, nhưng không xem xét vị trí đạo thương trước đây, cười nói: "Hứa đạo hữu quả thật quang minh lỗi lạc, ta tin ngươi không động tay động chân."

Hứa Ứng chuyển chủ đề nói: "Nhưng ta vẫn động tay chân một chút."

Thánh Tổ ồ một tiếng, lộ vẻ tò mò.

Hứa Ứng nói: "Lúc ta đang nghiên cứu đạo thương của ngươi, không phải là ta nghiên cứu đạo pháp của Đạo Hoàng, mà là đang nghiên cứu ngươi, nghiên cứu Tịch Diệt đại đạo của ngươi. Trong đạo thương của ngươi, có Tịch Diệt đại đạo của ngươi tranh đấu với đạo pháp của Đạo Hoàng, đủ khiến ta nhìn ra rất nhiều bí mật."

Thánh Tổ không để ý, cười nói: "Ngươi quan sát có nửa năm, có thể nhìn ra bao nhiêu thứ? Chỉ dựa vào ta Nguyên Thủy Kiếp Kinh truyền cho ngươi hay sao? Đây chẳng qua là tàn thiên ta truyền cho ngươi, ngươi đừng mơ tưởng học được bao nhiêu bản lĩnh chân chính."

Hứa Ứng nói: "Cho nên ta và Đạo Tịch Chân Quân tốn hơn ba nghìn năm khắc khổ nghiên cứu, dốc sức bổ sung Nguyên Thủy Kiếp Kinh của ngươi."

Thánh Tổ run rẩy, gương mặt sau lưng nhìn về phía Đạo Tịch Chân Quân.

Đạo Tịch Chân Quân ngồi trên chiếc lá xa xa hoàn lễ.

Thánh Tổ như cười như không nói: "Chỉ dựa vào hai người các ngươi, tối đa chỉ có thể suy tính ra da lông của ta. Nguyên Thủy Kiếp Kinh không cách nào gánh vác toàn bộ đạo pháp của ta. Nếu ngươi có thể lĩnh ngộ ra tất cả đạo pháp của ta, vậy ngươi chính là một ta khác, cũng không cần tính kế đủ đường, dẫn ta tới nơi này."

Hứa Ứng gật đầu thừa nhận nói: "Thành tựu của ta trên Tịch Diệt đại đạo đúng là kém xa ngươi. Nhưng ta tu luyện không chỉ có Tịch Diệt đại đạo, Tịch Diệt đại đạo chẳng qua là một nhánh nhỏ trong Hậu Thiên đại đạo của ta mà thôi. Có tích lũy hơn ba ngàn năm này, ta quan sát Tịch Diệt đại đạo của ngươi là có thể lĩnh ngộ ra không ít thứ tốt. Hơn nữa, ta lựa chọn giao thủ với ngươi ở chỗ này, cũng không phải là tùy ý, mà là cố ý lựa chọn nơi đây."