Chương 3062 Đồ sưu tầm của Thánh Tổ 1
Thánh Tổ thản nhiên nói: "Ta sinh ra ở một vũ trụ tên là Lan Viên, từ lúc ta còn là một luyện khí sĩ, thiên địa đại đạo của Lan Viên cũng đã mục nát, nhân quả đã loạn, luân hồi cũng sụp đổ. Lúc này sát phạt nổi lên, khắp nơi đều là giết chóc, cảnh tượng như chốn Tu La. Ta sinh ra trong thời đại khiến người ta tuyệt vọng đó, tất cả mọi người đều hoảng sợ không thể tả, cho rằng tất cả đại đạo đều sẽ không còn. Nhưng ta lại thấy được sinh cơ bừng bừng, ta phát giác được một loại đại đạo khác tỏa ra một loại sinh cơ bừng bừng, khác hẳn với những đại đạo còn lại, nó khỏe mạnh như thế, cường đại như thế. Vì thế ta mừng rỡ tu luyện môn đại đạo này, mãi đến sau đó, ta mới biết đây là Tịch Diệt đại đạo."
Hắn cười ngạo nghễ: "Trong thời đại tất cả đạo pháp tịch diệt kia, dưới tình huống mọi người khó bảo toàn tự thân, tu vi của ta lại đột nhiên tăng mạnh, mỗi ngày đều có lĩnh ngộ mới. Đợi đến lúc Lan Viên hoàn toàn tịch diệt, ta đã là tận cùng Tịch Diệt đại đạo."
Lời này vừa được nói ra, Hứa Ứng và Đạo Tịch Chân Quân ở đằng xa đều biến sắc.
Có thể sinh sống ở tận thế, bắt đầu từ con số không, tu luyện Tịch Diệt đại đạo tới tận cùng đại đạo, thiên phú bực này thật sự khủng khiếp, còn trên cả Đạo Tịch Chân Quân!
Đạo Tịch Chân Quân đã trải qua không biết bao nhiêu trận Tịch Diệt Kiếp, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể đột phá tận cùng đạo đại, sau đó được Hứa Ứng chỉ điểm mới có thể tu thành tận cùng đại đạo!
Thánh Tổ vô sư tự thông, thiên phú mạnh đến đáng sợ!
"Ta tiến vào bên trong Hỗn Độn Hải, du lịch khắp nơi, chứng kiến từng vũ trụ một ra đời và hủy diệt, từng đợt Tịch Diệt Kiếp giúp ta quan sát được bản chất Tịch Diệt đại đạo chẳng qua chỉ là hình thái tịch diệt của Đạo mà thôi. Nhưng những Tịch Diệt Kiếp này cũng khiến ta ý thức được, cái gì mà Hỗn Độn, Hồng Mông, Vô Cực, Thái Nhất, Luân Hồi, Nhân Quả, tất cả đều là hư vô. Chỉ có Tịch Diệt mới là vĩnh hằng!"
Thánh Tổ mở từng bàn tay, trăm ngàn tòa vũ trụ trong lòng bàn tay hắn sinh sinh diệt diệ, các loại đại đạo từ khi sinh ra đến hưng thịnh, lại đến trạng thái tịch diệt, tuần hoàn không thôi.
Sắc mặt Hứa Ứng nghiêm nghị, vừa nhìn đã thấy trong lòng bàn tay hắn không phải là vũ trụ đại đạo!
Vũ trụ đại đạo là tồn tại Nguyên Thủy đạo cảnh dùng đại đạo của bản thân hiển hóa thành hình thái vũ trụ, vốn không phải vũ trụ chân thật.
Mà vũ trụ trong tay Thánh Tổ lại là vũ trụ chân thật!
Không ngờ lại Thánh Tổ đã luyện hóa từng vũ trụ chân thật thành thành pháp bảo!
Trong bàn tay của hắn, mỗi một tòa vũ trụ bị phá diệt đều kèm theo vô số sinh linh tử vong!
Mà hắn lại coi đây là niềm vui!
"Cho dù là Nguyên Thủy, cũng khó thoát khỏi tịch diệt, cuối cùng sẽ táng thân trong Tịch Diệt Kiếp của bản thân."
Bàn tay của hắn lật một cái, từng tòa vũ trụ biến mất, thay vào đó chính là từng vị Nguyên Thủy đạo cảnh, bị hắn nâng trong lòng bàn tay!
Những tồn tại Nguyên Thủy đạo cảnh này lộ vẻ hoảng sợ, đi lại trong lòng bàn tay hắn, nhưng trước sau gì không cách nào thoát khỏi bàn tay của hắn!
"Ta thích cất giữ vài kỳ trân dị bảo. Trong Hỗn Độn Hải, mỗi Nguyên Thủy đạo cảnh đều là một kỳ trân vô song. Ngươi nhìn bọn họ này, có không ít người tu luyện Tiên Thiên đại đạo khác, nhưng vẫn sẽ bị kiếp vận đuổi kịp, chết trong tịch diệt."
Thánh Tổ ngắm nghía những Nguyên Thủy đạo cảnh này, những Nguyên Thủy đạo cảnh này như từng con rối của hắn, thỉnh thoảng có người chết dưới Tịch Diệt thiên hỏa nhưng khoảnh khắc sau sẽ sống lại từ trong tro tàn.
Trong lòng Hứa Ứng cùng Đạo Tịch Chân Quân phát lạnh, không ngờ người này lại luyện cả những Nguyên Thủy đạo cảnh kia thành pháp bảo, sinh diệt đều theo ý hắn, do hắn điều khiển!
Nhưng điều khiến sắc mặt bọn họ nặng nề nhất là Thánh Tổ lại có thể khiến những Nguyên Thủy đạo cảnh này hồi sinh!
Những Nguyên Thủy đạo cảnh này đều tu luyện đại đạo khác nhau, đạt tới thành tựu chí cao!
Để bọn họ chết đi rồi sống lại, cũng cần phải làm cho đại đạo của bọn họ sống lại, việc này có nghĩa là đại đạo Nguyên Thủy đạo cảnh mà Thánh Tổ nắm giữ tuyệt đối không chỉ là Tịch Diệt đại đạo!
"Với ta mà nói, tồn tại Nguyên Thủy đạo cảnh cũng như con kiến sáng sinh chiều chết, bọn họ tự cho mình là cao nhất, cho rằng đạt được chân lý của đại đạo, nhưng bọn họ chỉ thấy vẻ ngoài, chỉ có bề ngoài, chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ chân thật của đại đạo."