Chương 3066 Hậu Thiên đạo diệu, biến ảo vô cực. 2
Y trúng một chưởng, lập tức thấy từng vũ trụ như minh châu lần lượt đánh lên người mình, khiến y đứt gân gãy xương bay ngược ra sau.
Thánh Tổ đang muốn đuổi theo, đã thấy Hứa Ứng giậm chân xuống, toàn bộ Hồng Mông đạo hải đảo qua đảo lại, đợi đến khi Thánh Tổ khôi phục tầm nhìn, Hứa Ứng đã biến mất không còn tăm tích.
Hắn đuổi tới mặt chính của Hồng Mông đạo hải này nhưng vẫn không tìm được tung tích của Hứa Ứng.
"Hứa đạo hữu, đến nay ngươi chưa bức ta thi triển toàn lực, vì sao nhiều lần chạy trối chết?" âm thanh Thánh Tổ truyền khắp nơi.
"Trốn? Ta không trốn, mà là chuyển dời chiến trường mà thôi!" Giọng nói của Hứa Ứng vang lên từ phía trước.
Thánh Tổ đi theo tiếng nói, không bao lâu đã đi ra khỏi Hồng Mông đạo hải này, lại thấy nối liền với Hồng Mông đạo hải là Hỗn Độn đạo hải, nhưng nó lại có chỗ giống với Hỗn Độn Hải, cũng có chỗ không giống.
Hỗn Độn Hải được phủ kín bởi Hỗn Độn chi khí, diễn hóa thành vũ trụ hùng vĩ, mà vùng Hỗn Độn Hải này lại trống không chẳng có vật gì, cũng không có vũ trụ sinh sôi.
Hứa Ứng đang đứng trong Hỗn Độn đạo hải, ung dung chờ Thánh Tổ đi đến.
Về phần vết thương trên người y, không ngờ đã khỏi hẳn.
Thánh Tổ đi vào trong Hỗn Độn đạo hải, cơn thịnh nộ trong lòng đã lắng xuống, hắn ta quan sát bốn phía, cười nói: "Hứa đạo hữu, không phải ngươi định nói cho ta biết ngươi cũng có lĩnh ngộ về Hỗn Độn đạo hải đấy chứ?"
Hứa Ứng mỉm cười, đưa tay phải ra ra dáng cầm hoa, chỉ thấy linh quang trong Hỗn Độn đạo hải không biết từ đâu vọt tới, linh căn tự sinh, chẳng bao lâu sau liền đã hình thành một đóa hoa sen giữa ngón cái và ngón giữa của y.
Hoa sen khẽ rung động, vù một tiếng khai mở, giữa cánh hoa một tòa Hồng Nguyên như minh châu từ từ bay lên, vừa bay lên không trung,vừa hấp thu lực lượng của Hỗn Độn đạo hải, nhanh chóng lớn mạnh.
Đợi cho vũ trụ Hồng Nguyên sinh trưởng đến cực điểm, tự nhiên thành thục, khẽ chấn động, lại từ Thái Nhất phân thành vạn đạo, vô số tinh thần tự phát ra, diễn hóa vạn vật vũ trụ!
Thánh Tổ kinh ngạc khó tả, tán thưởng không dứt.
Hứa Ứng cười nói: "Thánh Tổ, ngươi cần luyện hóa những vũ trụ kia làm pháp bảo, chứng tỏ đạo pháp của ngươi thực sự thấp kém, hoàn toàn không lĩnh ngộ ra chân lý đại đạo. Nếu đầu của ngươi khai khiếu hơn một ít, sao phải luyện hóa vũ trụ đó cho tăng kiếp vận?"
Y đưa tay khẽ vuốt, chỉ thấy trong Hỗn Độn đạo hải này, vô số linh quang hội tụ, linh căn sinh ra từ trong biển, sinh trưởng, nở ra!
Tới khi hoa nở thì Hồng Nguyên ra đời, nhanh chóng lớn mạnh, hóa thành từng vũ trụ, khiến cho vùng Hỗn Độn Hải này trở nên rực rỡ dị thường!
Hứa Ứng cười nói: "Thánh Tổ, ngươi quỳ xuống, ta bàn với ngươi chuyện này. Nếu ngươi có thể buông bỏ tâm nguyện tịch diệt Hỗn Độn Hải, ta tha cho ngươi một mạng, nhận ngươi làm đồ đệ, để ngươi theo ta cùng tu hành. Ý ngươi thế nào?"
Thánh Tổ nghe vậy cực kỳ tức giận nói: "Hứa đạo hữu, Hỗn Độn đạo hải của ngươi tinh diệu đấy, nhưng vẫn không thể thắng ta. Cho dù là Hỗn Độn Hải này, ta cũng có thể tịch diệt!"
Kiếp Vận chi khí của hắn tuôn ra, nơi nó đi qua, kiếp vận bao phủ, từng vũ trụ bị kiếp vận xâm nhiễm, lập tức vạn đạo tàn lụi, linh căn héo tàn, chỉ trong khoảnh khắc Hỗn Độn đạo hải vừa bừng bừng sức sống đã trở nên già nua u ám, không còn bất cứ sinh cơ!
"Bảo cho ta quỳ xuống bái ngươi làm sư phụ, Hứa Ứng, ngươi thật ngông cuồng!"
Trăm ngàn Nguyên Thủy giết tới, Hứa Ứng trồng Đạo thụ trong Hỗn Độn đạo hải, vô số Đạo quả treo trên cây, điều động đạo lực của Hỗn Độn đạo hải, tu vi tăng vọt, ứng phó với đám Nguyên Thủy này mà không rơi xuống hạ phong, thậm chí còn không ngừng có Nguyên Thủy đạo cảnh chôn thây dưới lòng bàn tay của hắn!
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, trăm ngàn Nguyên Thủy và minh châu do Thánh Tổ luyện thành đã tử thương nặng nề. Nhưng đúng vào lúc này, hai vị Thánh Tổ một trái một phải giết tới, mỗi người vung trăm ngàn cánh tay tấn công về phía Hứa Ứng!
Giao thủ không quá bốn năm hiệp, Hứa Ứng đã trúng liền mấy ngàn chưởng, bị đánh cho Đạo thụ gãy nát, miệng phun máu tươi, đạo cốt trên người nát bấy!
Hai vị Thánh Tổ tiến lên, đồng loạt ra tay vỗ lên đầu y, đầu Hứa Ứng nổ tung, hóa thành thi thể không đầu lung lay, ngã nhào trong vùng Hỗn Độn Hải này.
"Họ Hứa, trẻ nít vô tri! Chết chưa hết tội!" Thánh Tổ cười nói.
Lúc này, hắn đột nhiên chú ý tới không ngờ dưới chân của mình cũng có ảnh phản chiếu, không khỏi ngẩn người, nhìn kỹ lại mới phát hiện bóng của mình mơ mơ hồ hồ, không được rõ ràng, nhưng so với trước đó đã rõ hơn rất nhiều.
Hai vị Thánh Tổ đều có phần hồ nghi, mỗi người ngồi xổm xuống, khẽ chạm vào dưới chân, hạ giọng nói: "Vì sao Hỗn Độn đạo hải cũng có ảnh phản chiếu?"
Bọn họ vừa mới chạm vào bề mặt Hỗn Độn Hải Đạo hải, đột nhiên toàn thân chao đảo, đã thấy chẳng biết từ lúc nào mình đã xuất hiện trong một Hỗn Độn đạo hải khác!