Chương 3071 Trả lại nhân quả 3
Huyền Nguyên trong lòng cả kinh, chuyện Thánh Tổ thuyết phục hắn, hắn chưa bao giờ kể với người ngoài!
Hơn nữa, chuyện Trung Đình tiên triều cũng do đám người Vô Giới Tổ Sư, Cực Thánh Thiên Tôn ra mặt, hắn không hề hiện thân. Chỉ có điều sau khi Trung Đình tịch diệt, Hỗn Độn chủ đời thứ sáu cướp lấy Hỗn Độn linh căn Linh Các kiều, hắn nổi cơn thịnh nộ ra tay, hợp lực với đấm người Vô Giới giao thủ cùng Hỗn Độn Chủ đời thứ sáu.
Đạo Hoàng chậm rãi đứng dậy, một tay nâng hộp báu đại đạo, chậm rãi đi tới bên cạnh hắn, nói: "Sau khi chuyện Trung Đình kết thúc, ngươi và đám người Cực Thánh thừa dịp chưa lập Hỗn Độn Chủ mới, lại nổi tâm tư, bắt đầu chuẩn bị Hỗn Nguyên tiên triều. Các ngươi tìm được Đế Chiếu, dẫn dắt hắn thành lập Đạo Minh, đồng thời thuyết phục càng nhiều Nguyên Thủy đạo cảnh, trở thành đạo hữu của các ngươi."
Huyền Nguyên Đại Thiên Tôn trầm mặc một lát, nói: "Đạo Hoàng, Hỗn Độn Hải mênh mông vô bờ, vũ trụ sinh sinh diệt diệt, vĩnh viễn không có điểm cuối. Nguyên Thủy đạo cảnh như ngươi và ta cũng khó thoát kiếp vận truy kích. Không thấy đại đạo chân thật, không thể nào giải quyết kiếp vận! Bởi vậy ta mới không thể không nghe theo lời Thánh Tổ, nhưng ta không phải đồng đảng của Thánh Tổ! Thánh Tổ muốn để Hỗn Độn Hải rơi vào trong Tịch Diệt Kiếp, mà ta chỉ là muốn chuyển Hỗn Độn chi khí vào trong Hồng Nguyên vũ trụ, càng dễ khai mở."
Đạo Hoàng thở dài, nói: "Tuy nói như vậy, nhưng kiếp vận của ngươi sâu nặng, vượt xa người khác. Ngươi quá cường đại, sống được quá lâu, đạo lực của ngươi còn hơn cả đạo lực của ngàn vạn vũ trụ. Tương lai khi hoàn toàn khai mở Hỗn Độn Hải, kiếp vận trên người ngươi sẽ ảnh hưởng đến đại đạo chân thật."
Trong lòng Huyền Nguyên Đại Thiên Tôn sinh ra cảm giác không ổn, nói: "Đạo Hoàng, ý của ngươi là?"
"Ngươi trả lại nhân quả cho Hỗn Độn Hải đi." Đạo Hoàng mặt không biểu cảm nói.
Huyền Nguyên Đại Thiên Tôn giật mình, không nói lời gì hóa thành một luồng lưu quang muốn trốn chạy, nhưng trong khoảnh khắc hắn nâng chân lên, Đạo Hoàng đã đuổi kịp hắn, bàn tay ấn lên trên ót hắn!
Một chưởng này lướt qua, thân thể của Huyền Nguyên Đại Thiên Tôn nổ tung, nguyên thần hóa thành bột phấn, đại đạo bị xóa bỏ hoàn toàn!
Pháp bảo của hắn cũng tự hóa thành tro bụi!
Đạo Hoàng nhìn tay phải của mình, chỉ thấy trên bàn tay có từng vệt máu tươi tí tách rơi xuống.
Giờ phút này Dương Lâm Đạo Tôn còn chưa hóa đá, chỉ vừa mới đi tới đạo tràng của mình, đang muốn nhập định, ngẩng đầu lên đã thấy Đạo Hoàng từ không trung hạ xuống.
"Đạo Hoàng, sao ngươi lại tới đây?" Dương Lâm Đạo Tôn vừa mừng vừa sợ, vội vàng đứng dậy nghênh tiếp.
Hắn nhìn thấy vết máu trên tay Đạo Hoàng, trong lòng khẽ giật mình.
Sắc mặt Đạo Hoàng ôn hòa, dò hỏi: "Dương Lâm đạo hữu, lần này ngươi lên đường, chắc là đã hủy diệt không ít vũ trụ đúng không?"
"Đạo Hoàng giết người rồi!"
Một tiếng kêu thê lương vang lên phá vỡ mộ phần vũ trụ trầm mặc. âm thanh này được truyền bằng đạo âm, vọng tới tai tất cả Nguyên Thủy đạo cảnh, bất luận là bọn họ đang ngủ say hay là đã tỉnh lại.
Từng vị Nguyên Thủy nghi hoặc không thôi, dồn dập bay lên trời, theo tiếng nhìn lại. Còn có từng Nguyên Thủy đạo cảnh hóa đá, giờ phút này cũng lần lượt khôi phục thân thể nguyên thần, trở lại thành thân xác máu thịt.
Đạo Hoàng xoay đầu lại, bàn tay vẫn đang chảy máu tí tách, nhìn về phía Nguyên Thủy đạo cảnh vừa lên tiếng kia. Mà lúc này Dương Lâm Đạo Tôn đang nằm dưới chân hắn ta, đại đạo tan vỡ, chết oan chết uổng.
"Hóa ra là U Nhiên đạo hữu. Đạo hữu là tới tìm Dương Lâm đạo hữu ư? Hắn đã chết rồi."
Đạo Hoàng sắc mặt như thường nói: "Đạo hữu là do kiếp vận bảy mươi ba vạn ức năm trước phát tác ư? Ngươi bị kiếp vận đuổi theo, sống tạm đến nay, vì tính mạng của mình, lại trì hoãn kiếp vận của Hỗn Độn Hải. Nên trả lại nhân quả này."
Hắn vừa sải bước đi ra, đã tới trước người U Nhiên Thiên Tôn.
U Nhiên Thiên Tôn quát tháo một tiếng, nổi giận đùng đùng, không nói lời nào, hắn ta tế ra Nguyên Thủy chí bảo Ảnh Tuyệt Danh Đô, là một tòa Tiên thành, sáng rực như ban ngày, ngày đêm không nghỉ.
Hắn bất chấp trấn áp kiếp vận của bản thân, phát động đạo lực tới tận cùng, Nguyên Thủy tứ chứng, hợp làm một thể, đạo lực vũ trụ mênh mông sung mãn!
Ngay khoảnh khắc hắn tăng cường uy lực của bản thân và Ảnh Tuyệt Danh Đô lên tới cực hạn, Đạo Hoàng đã phá tan phòng ngự của hắn, xuất chưởng vỗ lên đầu hắn!
"Đạo Hoàng, ngươi làm vậy là sao?"
Từng Nguyên Thủy đạo cảnh thấy vậy, vội vàng đến ngăn cản hai người giao chiến, nhưng còn chưa tới gần thì U Nhiên Thiên Tôn đã bị Đạo Hoàng giết chết.
Ngẫu Canh Đạo Tổ vừa sợ vừa giận, tiến lên trước một bước, quát: "Đạo Hoàng, cho dù U Nhiên đạo huynh có chỗ nào thì tội cũng không đến mức phải..."
Chữ "Chết" còn chưa nói ra, Đạo Hoàng đã đi tới trước mặt hắn ta, một tay giơ lên, đã bắt lấy cổ Ngẫu Canh Đạo Tổ,, nhấc lên.