Chương 3090 Tựa như cố nhân trở về 2
Hắn còn chưa nói xong, Hứa Ứng đã đưa một ngón tay xuyên thủng mi tâm hắn.
"Ngươi!" Thánh Tổ mắt trợn tròn, tuyệt khí bỏ mình.
Cái chỉ tay này của Hứa Ứng đã cắt đứt toàn bộ đại đạo của hắn, sinh cơ đoạn tuyệt.
Trong lòng Đạo Tịch Chân Quân đột nhiên giật thót, không ngừng liếc nhìn Hứa Ứng. Sắc mặt Hứa Ứng như thường nói: "Thánh Tổ làm quá nhiều chuyện ác, giờ chính là thời điểm để trả nợ nhân quả. Ta sẽ không vì hắn sinh ra một chút thiện niệm mà buông tha cho hắn."
Trong lòng Đạo Tịch Chân Quân cũng thầm giật mình, nhớ lại năm đó mình từng làm chuyện ác, lo sợ bất an.
Hứa Ứng nhìn về phía vùng Đạo hải Hồng Nguyên rộng lớn vô ngần này, hạ giọng nói: "Tuy Đạo Hoàng đã chết, nhưng cục diện rối rắm hắn lưu lại vẫn còn."
Đạo Tịch Chân Quân chờ một lát, không thấy hắn để mình hoàn trả nhân quả, đánh bạo hỏi: "Đạo huynh định khai mở Hồng Nguyên ư?"
Hứa Ứng lắc đầu nói: "Không mở."
Đạo Tịch Chân Quân ngơ ngác, la lên thất thanh: "Không khai mở Hồng Nguyên, chẳng phải là Hỗn Độn Hải sẽ đoạn tuyệt? Sau này sẽ không còn sinh linh nào nữa à?"
Hứa Ứng nói: "Khai mở Hồng Nguyên, sinh ra một vũ trụ rộng lớn, tuy bao la hùng vĩ, nhưng cũng sẽ hạn chế tất cả sinh mệnh trong đó. Từ đó về sau, không còn ai có thể phi thăng ra ngoài vũ trụ, kiến thức hải ngoại hùng vĩ. Không bằng để lại Hỗn Độn Hải, vô số vũ trụ sinh ra từ trong hỗn độn, người trong vũ trụ này đi ra khỏi vũ trụ, tiến vào hải vực mênh mông mờ mịt, sẽ đi thăm dò chân tướng ẩn giấu trong hải vực."
Y dừng một chút rồi nói: "Có lẽ tương lai cũng sẽ có người nổi tâm tư, đi tìm đạo chân chính. Có lẽ bọn họ sẽ tìm đến ta. Có lẽ bọn họ cũng có câu chuyện truyền thuyết của mình."
Hỗn Độn Hải chính là vì hỗn độn và không biết, mới có khả năng vô tận.
Vũ trụ từ khai mở Hỗn Độn Hải, cho dù có lớn hơn nữa cũng chỉ là vũ trụ hữu hạn. Mà hỗn độn mới có thể vô hạn, từ đó có thể sản sinh ra một hoặc vô số truyền kỳ.
Đạo Tịch Chân Quân dò hỏi: "Nhưng phải làm sao mới có thể phục hồi được Hồng Nguyên này trở lại thành Hỗn Độn Hải như xưa?"
Hắn vừa dứt lời, bỗng nhiên trong hải vực bốn phía Hỗn Độn chi khí như sóng lớn cuồn cuộn, như vạn mã lao nhanh tới, đang nhanh chóng kéo dài ra bốn phương tám hướng.
Tầm mắt của hắn nhanh chóng bị Hỗn Độn chi khí bao phủ, không thấy rõ rốt cuộc xung quanh có cái gì.
"Hỗn Độn Hải, chỉ là trạng thái hỗn độn của Đạo."
Hứa Ứng đứng bên cạnh hắn, nhẹ nhàng nói: "Chuyển tất cả trạng thái trong Hồng Nguyên thành trạng thái hỗn độn là được."
Đạo Tịch Chân Quân ngây người, bên tai vang lên tiếng động long trở lửo đất, đó là âm thanh do đại đạo trong Hồng Nguyên tiến vào trạng thái hỗn độn!
Loại thay đổi này, tốc độ nhanh tới không biết bao nhiêu!
"Không cần khai mở Hồng Nguyên sao?" Hắn lẩm bẩm nói.
Hứa Ứng nhấc chân đi vào trong hỗn độn, giọng nói vang lên từ phía trước: "Đã hóa thành hỗn độn, lấy đâu ra Hồng Nguyên?"
Đạo Tịch Chân Quân vội vàng rảo bước đuổi theo y, trên đường đi khắp nơi đều là Hỗn Độn chi khí chảy xiết mãnh liệt, hình thành mạch nước ngầm trong biển.
Bọn họ đi không biết bao lâu, từ đầu đến cuối Đạo Tịch Chân Quân không gặp phải màng bọc Hồng Nguyên, cứ như màng bọc Hồng Nguyên vốn không tồn tại.
Một lúc lâu sau, Hứa Ứng dừng bước.
Đạo Tịch Chân Quân vội vàng dừng lại, quan sát bốn phía xung quanh, lại thấy trong Hỗn Độn Hải này chẳng có thứ gì.
Nhưng Hứa Ứng lại ngồi xổm xuống, cẩn thận từng li từng tí một nâng một luồng Hỗn Độn chi khí. Lúc này Đạo Tịch Chân Quân mới chú ý tới trong Hỗn Độn chi khí này, lại có một chút linh quang lấp lóe.
Linh quang lóng lánh tập hợp cùng một chỗ, hết sức linh động, dường như đang sinh trưởng.
"Xem đi, đây chính là Hỗn Độn Hải."
Hứa Ứng nở nụ cười, nhẹ nhàng buông linh quang đang cầm xuống, cười nói: "Đây chính là Hỗn Độn Hải sinh cơ bừng bừng!"
Đạo Tịch Chân Quân nhìn vệt linh quang này, trong lòng cảm khái muôn vàn. Hắn đi theo Hứa Ứng tiếp tục tiến lên, chỉ thấy trong Hỗn Độn Hải này sinh cơ dạt dào, bất diệt linh quang như bãi cỏ sau cơn mưa, ngoan cường nảy mầm từ trong Hỗn Độn Hải, sinh trưởng khỏe mạnh.
Đây là một Hỗn Độn Hải mới, không hề liên quan tới Hỗn Độn Hải trước đây, nó không có mộ phần, không Nguyên Thủy đạo cảnh cường đại, cũng không đế quốc thống trị hải vực.
Nó là một vùng biển mới thăng hoa tới cực điểm, ẩn chứa sinh cơ hùng hồn, khả năng vô hạn.
Lại trôi qua rất lâu, Đạo Tịch Chân Quân đi theo Hứa Ứng trở lại đạo tràng của Hỗn Độn Chủ.
Hỗn Độn tiên sơn và khe nứt lớn trong Hỗn Độn Hải kia đã biến mất không còn tăm hơi, Đạo Hoàng phát động hộp báu đại đạo, thu tất cả mọi thứ trong vào trong hộp báu luyện hóa.
Đạo Tịch Chân Quân tìm kiếm khắp nơi, nhưng nơi này chẳng có gì.
Hứa Ứng đứng lặng hồi lâu, nhìn Đạo Tịch Chân Quân đi tới đi lui, đột nhiên nói: "Đạo Tịch đạo hữu, tạm biệt ở đây đi."