Chương 204 Thân phận
Du trưởng lão đắc ý cười đến một nửa, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, khoe khoang với hắn, trừng mắt nhìn Mặc Hoạ:
"Cái này làm sao gọi là âm hiểm? Cái này gọi là thỏ khôn có ba hang! Ngươi học nhiều một chút, mọi việc đều phải chú ý nhiều một chút."
Mặc Hoạ vội vàng gật đầu: "Ta nhất định học nhiều!"
Mọi việc đều phải cẩn thận một chút, tóm lại là chuyện tốt, nếu không tương lai khẳng định sẽ chịu thiệt.
"Nhưng sự tình cũng không có khả năng thuận lợi như vậy..." Mặc Hoạ lại nhíu mày nói.
"Đó là đương nhiên." Du trưởng lão nói: "Mưu đồ chỉ có thể là mưu đồ, thực tế tình huống thiên biến vạn hóa, ngươi còn phải tùy cơ ứng biến. Đây đều là những năm gần đây ta lục đục với Tiền gia, thường xuyên chịu thiệt tổng kết ra."
Mặc Hoạ nhịn không được nói: "Mưu tính thành như vậy, ngài còn có thể chịu thiệt sao?"
Du trưởng lão thở dài: "Chỉ là tính kế, trong tay không có bài thì có ích lợi gì? Không bột đố gột nên hồ a."
Linh thạch không có bao nhiêu, tu sĩ Trúc Cơ cũng chỉ có một mình hắn, có thể quần nhau với Tiền gia đã là không tệ rồi.
Nhưng bây giờ thì khác.
Du trưởng lão nhìn nhìn Mặc Hoạ.
Hiện tại có Mặc Họa vẽ trận pháp, bài trong tay hắn liền nhiều hơn, tự nhiên cũng sẽ không để cho mọi người lại ăn thiệt thòi của Tiền gia!
Du trưởng lão vừa nghĩ đến đây, nhịn không được vỗ vỗ bả vai Mặc Hoạ, cảm khái nói:
"May mà có ngươi."
Mặc Hoạ không biết Du trưởng lão vì cái gì không rõ lí do mà khen hắn, nhưng vẫn rất vui vẻ cười cười.
Chuyện sau đó, quả như lời Du trưởng lão nói, mưu đồ chỉ là mưu đồ, tóm lại sẽ có biến hóa.
Sự tình tiến hành theo kế hoạch của Du trưởng lão, nhưng ít nhiều cũng có chút khác biệt.
Có chút Luyện Khí Sư rời Tiền gia, tìm Du trưởng lão nương tựa, cũng có một chút Luyện Khí Sư bị Tiền gia tăng giá lưu lại.
Phần lớn tài liệu của Liệp Yêu Sư không bán cho Tiền gia, nhưng một ít phường thị vẫn sẽ vụng trộm buôn bán với Tiền gia.
Tuy nói sự tình không như ý muốn, nhưng quả thật cũng khiến cho Tiền gia sứt đầu mẻ trán.
Tiền Hoằng mỗi ngày đều phải xử lý những việc vặt này, chờ hắn phục hồi tinh thần lại, lúc này mới phát hiện sự tình có chút không đúng.
Bọn họ ép giá, Du Trường Lâm cũng ép giá với bọn họ.
Bọn họ ép giá đến bây giờ, linh khí luyện chế trước đó đã tiêu hao hơn phân nửa, mà Du Trường Lâm vẫn còn ép giá với bọn họ.
Hơn nữa nhìn bộ dáng, linh khí trong tay Du Trường Lâm, còn có không ít...
Đây là vì sao?
Liệp yêu sư mới khởi công luyện khí không lâu, làm sao có thể luyện chế ra nhiều linh khí như vậy?
Tiền Hoằng nghĩ mãi mà không hiểu.
Hắn phái tu sĩ Tiền gia đi vụng trộm nghe ngóng, nhưng Du trưởng lão giấu bí mật của luyện khí lô rất kỹ, hắn căn bản không tìm hiểu được.
Mà khi hắn nhìn thấy linh khí luyện chế ra ở phía đối thủ, một ý nghĩ vớ vẩn mới hiện lên ở trong lòng hắn.
Chẳng lẽ, lò luyện khí của những săn yêu sư kia cũng không kém hơn Tiền gia bọn họ?
Hoặc là nói, so với lò luyện khí của Tiền gia bọn họ còn tốt hơn?
Tiền Hoằng đi hỏi Tiền đại sư, Tiền đại sư nhìn linh khí, vẻ mặt ngưng trọng, qua thật lâu, lúc này mới thở dài nói:
"Trong lò luyện khí nhất phẩm có nhất phẩm Dung Hỏa trận, mới có thể luyện chế ra linh khí phẩm chất như vậy."
Mí mắt Tiền Hoằng giật giật: "Nói cách khác, là trận sư trong Liệp Yêu Sư..."
Tiền đại sư than thở một tiếng, chậm rãi nói: "Là nhất phẩm trận sư hàng thật giá thật!"
Đáy lòng Tiền Hoằng hơi lạnh, lập tức hắn thất thần nói:
"Du Trường Lâm rốt cuộc phải bỏ ra cái giá lớn thế nào mới có thể mời được nhất phẩm trận sư?"
Tiền đại sư cũng lắc đầu.
Hắn cũng nghĩ không thông, nhất phẩm trận sư là thân phận bực nào, cho dù là đến Tiền gia bọn họ, bọn họ cũng phải đi dép đón chào, vì sao phải đi giúp những liệp yêu sư kia? Hắn lại có thể có chỗ tốt gì?
Tiền đại sư cau mày nói: "Tiếp theo, nhất định phải tìm ra trận sư này, điều tra rõ thân phận của hắn, bằng không chúng ta còn có thể lại ăn thiệt thòi."
Ánh mắt Tiền Hoằng ngưng lại: "Ta nhất định phải tìm ra hắn..."
Tiền đại sư liếc nhìn Tiền Hoằng, nhắc nhở: "Có thể tra ra thân phận là được, ngàn vạn lần không nên mạo phạm."
Tiền Hoằng nhíu mày: "Hắn năm lần bảy lượt đối nghịch với Tiền gia ta, chúng ta còn phải khách khí với hắn sao?"
"Vị trận sư này không tầm thường, nếu hắn nguyện giúp Tiền gia chúng ta, Tiền gia ta chắc chắn sẽ như hổ thêm cánh, tương lai một bước lên mây, bước vào gia tộc nhị phẩm cũng nằm trong tầm tay."
"Chỉ sợ hắn chưa chắc nguyện ý."
"Vậy cũng trước tiên không nên đắc tội, có thể lôi kéo là tốt nhất, không thể lôi kéo, liền tận lực để hắn không đếm xỉa đến, không giúp đỡ bên nào, tình huống xấu nhất, mới là không chết không thôi." Tiền đại sư nói.
Tiền Hoằng khó hiểu: "Vị trận sư này, thật sự trọng yếu như thế?"
Tiền đại sư nói: "Vị trận sư này, đã biết dùng nhất phẩm Địa Hỏa trận, nhất phẩm Thổ Thạch trận cùng với nhất phẩm Dung Hỏa trận."
"Cho dù gặp ba bộ trận pháp nhất phẩm này thì sao?"
Tiền đại sư thở dài: "Biết ba bộ trận pháp nhất phẩm tuy là hiếm có, nhưng cũng không tính là gì. Vấn đề là, vạn nhất hắn biết không chỉ có ba bộ này thì sao? Thậm chí có một số trận pháp ta còn chưa từng nghe qua thì sao?"
Thần sắc Tiền Hoằng ngưng trọng lên.
"Trước khi hắn ta tỏ thái độ, tốt nhất đừng tùy tiện mạo phạm." Tiền đại sư trịnh trọng nói: "Trận pháp chi đạo bác đại tinh thâm. Có một số trận sư biết trận pháp, ngươi căn bản không biết mạnh bao nhiêu..."
Đồng tử Tiền Hoằng hơi chấn động, không khỏi lộ ra vẻ kiêng kị.
Mà lúc này vị trận sư bị Tiền Hoằng kiêng kị này đang cưỡi ở trên đầu tường, một bên gặm đùi gà, một bên quơ quơ bắp chân, câu được câu không trò chuyện với Ban sư phụ.
Luyện khí đã xây xong, việc xây dựng vẫn đang tiếp tục.
Du trưởng lão đã kết toán linh thạch cho Ban sư phó.
Ban sư phụ nhận được linh thạch, trong lòng yên tâm, làm việc cũng càng ra sức hơn.
Bố cục chỉnh thể của Luyện Đan Hành, cùng Luyện Khí Hành là nhất trí, đồng dạng trước xây xong kiến trúc trụ cột, sau đó từ Mặc Hoạ vẽ trận pháp, sau đó lại do thợ sư tu sửa hoàn công.
Kiến trúc trụ cột còn chưa xây xong, Mặc Hoạ đã tới xác nhận bố cục trước, kiểm tra trận đồ.
Nhưng bởi vì lúc xây Luyện Khí Hành đã khảo sát qua một lần, bố cục cả hai giống nhau, cho nên khảo nghiệm Luyện Đan Hành Trận Đồ, cũng không cần tốn quá nhiều thời gian.
Mặc Hoạ chỉ nhìn mấy lần, đại khái liền rõ ràng.
Tạm thời không có chuyện gì, hắn leo lên đầu tường, ăn đùi gà, cùng sư phụ thầu việc nói chuyện phiếm.
Trong lòng Ban sư phụ đối với Mặc Hoạ là cảm kích.
Trận pháp Mặc Họa vẽ rất nhanh, luyện khí hành mới có thể đại khái hoàn thành, bọn họ xây xong mới có thể kết toán được linh thạch.
Huống chi Mặc Hoạ tuổi còn nhỏ như vậy, đã có bản lĩnh trận pháp thâm hậu như vậy, đây cũng là thứ mà cả đời hắn ít thấy.
Hắn cũng vui vẻ nói chuyện phiếm với Tiểu Mặc, cơ bản Mặc Hoạ hỏi cái gì, hắn cũng đáp cái đó.
Từ kiến trúc tượng sư, đến cuộc đời tu đạo, từ thành viên gia đình, đến phong tục tu sĩ.
Những nơi khác có đồ ăn ngon, đồ chơi vui gì, có những phong tục kỳ quái nào, có những người xấu nào, sẽ làm những chuyện xấu gì, cơ bản là không gì không nói.
Mặc Hoạ vừa thỏa mãn lòng hiếu kỳ, cũng được mở rộng tầm mắt.
Cuộc sống của mỗi vị tu sĩ đều giống như bức tranh, cho dù có bình thường đến đâu, cũng luôn có một số sắc thái mà người khác chưa từng thấy qua.
Những câu chuyện này, Mặc Hoạ không nói chuyện phiếm với bọn họ, đoán chừng là mãi mãi cũng sẽ không biết.
Tương lai một ngày nào đó, hắn có thể du lịch Cửu Châu, gặp được càng nhiều người hơn nữa, nghe được càng nhiều chuyện xưa hơn, nhìn thấy trong bức hoạ càng nhiều màu sắc hơn, kể cả những sắc thái không bình thường kia đâu.
Trong lòng Mặc Hoạ ước mơ.