Chương 762 Đồng hành (2)
Quỷ đạo nhân nhìn Mặc Họa, vẻ mặt trở nên phức tạp.
Giết a... Còn không thể giết...
Đạo Tâm Chủng Ma... Cũng không thể trồng...
Không cho hắn ăn no, hắn lại không đi nổi...
Quỷ đạo nhân đứng bất động thật lâu, rõ ràng không có bất kỳ thần sắc hay động tác gì, nhưng lại tựa hồ như thở dài, liền xoay người, bắt đầu đi về phía quán mì nhỏ.
Ánh mắt Mặc Họa sáng lên, lập tức mặt mày hớn hở đi theo.
Quán mì nhỏ là do hai vợ chồng Luyện Khí tán tu mở.
Cảnh giới của bọn họ thấp, dọc theo đường mở một quán mì, tự mưu sinh kế.
Lúc trước Mặc Họa dùng thần thức quét qua, đây quả thực chỉ là một quán mì bình thường, đôi vợ chồng này cũng chỉ là tu sĩ bình thường.
Có mấy thực khách, phần lớn là tán tu phụ cận, không có gì dị thường.
Hai người Mặc Họa vào cửa.
Chủ quán có khuôn mặt giản dị, mặc quần áo vải thô tiến lên chào đón, vẻ mặt nhiệt tình hỏi:
"Hai vị khách quý, ăn gì vậy?"
Hắn nói xong, vừa định nhìn Quỷ đạo nhân một chút.
Mặc Họa vội vàng đi ra phía trước, vẫy vẫy bàn tay nhỏ, hấp dẫn ánh mắt của hắn, không cho hắn nhìn Quỷ đạo nhân, sau đó lấy ra hai viên linh thạch, thanh âm thanh thúy nói:
"Hai bát mì, nhanh lên một chút!"
Mặc Họa bàn tính qua.
Linh thạch ăn mì, là phải tự mình cho.
Bộ dáng này của sư bá, hẳn là không thể nào mời hắn...
Hắn ta cũng không dám để sư bá mời...
Sư bá hỉ nộ vô thường.
Vạn nhất chọc hắn tức giận, hắn lại sử dụng Đạo Tâm Chủng Ma, giết hết người trong tiểu điếm này, đó chính là lỗi của mình.
Chủ quán thấy linh thạch, thần sắc vui vẻ, nhưng lại có chút sầu muộn:
"Tiểu huynh đệ, hai viên linh thạch, hơi nhiều, hai bát mì không cần nhiều như vậy..."
"Không có việc gì..." Mặc Họa khoát khoát tay: "Để thêm chút đồ ăn là được."
Chủ quán lúc này mới vui mừng, thiên ân vạn tạ đáp ứng.
Mặc Họa nhìn thần sắc chủ quán, không khỏi có chút cảm khái.
Hai viên linh thạch, đối với hắn hiện tại mà nói đã không tính là gì, nhưng đối với những tán tu tầng dưới chót này, rất có thể chính là thu nhập cả ngày bận rộn...
Trên đời này, người có ngàn vạn linh thạch thì tiêu xài vô độ.
Còn có người mỗi ngày đều đang "Bận nhỏ mọn", tính toán tỉ mỉ...
Mặc Họa thở dài.
Thần sắc Quỷ đạo nhân khẽ động, kinh ngạc nhìn Mặc Họa một cái.
Sau đó hai người nhập tọa.
Trong cửa hàng còn có vài thực khách lẻ tẻ.
Mặc Họa cố ý chọn một góc hẻo lánh, thậm chí dùng thân thể nho nhỏ ngăn cản Quỷ đạo nhân, không cho Quỷ đạo nhân nhìn người khác, cũng không cho những người khác nhìn Quỷ đạo nhân.
Quỷ đạo nhân thần sắc hờ hững, tựa như cũng không thèm để ý.
Những tán tu này chỉ là sâu kiến, hắn cũng không để ở trong lòng.
Chỉ chốc lát sau, chủ quán đã bưng mì lên.
Mì rất đủ, đồ ăn cũng rất đủ, bên trên thậm chí còn có hai miếng thịt.
Nhìn không phải là linh nhục, có chút giống thịt yêu thú, có chút tanh nồng, nhưng không quá nặng, không hầm quá nát, nhưng cũng có thể vào miệng.
Cùng mẫu thân làm, khẳng định không thể so sánh.
Nhưng hương vị cũng không tệ, mì rất thơm, canh cũng rất đậm.
Mặc Họa từ trước đến nay không kén ăn, lại đói bụng lắm, liền bưng bát lớn, hút từng ngụm mà ăn mì nóng hôi hổi.
Ăn một hồi, hắn ngẩng đầu, phát hiện Quỷ đạo nhân căn bản không động đũa.
Mặc Họa vừa ăn mì, vừa suy nghĩ...
"Sư bá" này của hắn, tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma, dùng thân thể của người khác, tính ra hiện tại hắn hẳn là một "người chết".
Người chết đương nhiên không cần ăn cái gì.
Mặc Họa nhướng mày, lại bắt đầu suy nghĩ vấn đề khác...
Sư bá... Trước đó ký sinh ở nơi nào?
Có phải hắn đuổi theo sư phụ suốt dọc đường tới đây không?
Hắn là lúc nào bắt đầu tính đến vị trí sư phụ, sau đó bắt đầu bố cục?
Còn có...
Trước đó ở Đại Ly Sơn, thời cơ hắn xuất hiện cũng quá trùng hợp...
Hắn là lúc nào tính ra được tung tích của tiểu sư huynh cùng tiểu sư tỷ?
Mặc Họa ăn mấy miếng mì, vẫn là nhịn không được, lén lút nhìn Quỷ đạo nhân, nhỏ giọng nói:
"Sư bá..."
"Trước đó ở Đại Ly Sơn, ngài có phải đã sớm ở một bên hay không?"
"Sau đó nhìn Thánh Tử kia vây quanh chúng ta."
"Chờ tiểu sư tỷ, còn có đám người tiểu sư huynh, đánh nát bản mạng trường sinh phù, không có sức tự vệ, ngài mới ra tay..."
"Ngài có phải cũng không có biện pháp với phù chú trường sinh?"
...
Mặc Họa vừa nói, vừa gật đầu, cảm thấy mình suy tính hợp lý.
Quỷ đạo nhân rốt cuộc không nhịn được, đôi mắt đen nhánh nhìn Mặc Họa, nói ra câu nói đầu tiên dọc theo đường đi tới đây:
"Ăn mì..."
Giọng nói của hắn bình thản mà lạnh lùng, tựa hồ còn có chút mất hứng...
"Ân."
Mặc Họa thành thành thật thật cúi đầu, ăn mì trong bát.
Mãi cho đến khi ăn hết mì trong bát, Mặc Họa cũng không nói gì nữa.
Sau đó hắn ngẩng đầu, nhìn Quỷ đạo nhân, lại kìm lòng không được, nhìn bát mì trước mặt Quỷ đạo nhân, liếm liếm môi.