← Quay lại trang sách

Chương 791 Gặp mặt (3)

Khôi gia gia...

Khôi lão vậy mà để đứa nhỏ này gọi hắn "Khôi gia gia"...

Quỷ đạo nhân chỉ nhíu mày trầm tư chốc lát, rồi lại cất bước, đi vào trong Tàng Trận Các.

Thiên cơ tính toán tường tận, ma tu bị tru, Đạo Đình chấn nhiếp, ngay cả Khôi lão cũng bị Bất Tử Chi Huyết của Huyết đạo nhân hòa tan...

Trở ngại trước mặt hắn đã hoàn toàn được dọn sạch.

Phía trước, cũng chỉ có sư đệ mấy trăm năm không gặp của hắn...

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng mà thanh vui vang lên:

"Đại sư huynh..."

Quỷ đạo nhân quay đầu nhìn lại, liền thấy được Bạch Khuynh Thành đứng ở một bên.

Bạch Khuynh Thành vẫn đứng ở một bên, tận mắt nhìn thấy ba Vũ Hóa chân nhân của Đạo Đình bị Quỷ đạo nhân giết chết, sau đó lại nhìn Quỷ đạo nhân lấy máu bất tử hòa tan Khôi lão.

Nàng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn.

Chuyện mà đại sư huynh này của nàng muốn làm, không ai có thể ngăn cản.

Ai cản người đó chết, bao gồm chính nàng.

Chỉ là nàng còn nhớ kỹ thỉnh cầu của đôi nhi nữ kia, cho nên cuối cùng muốn cứu Mặc Họa từ trong tay Quỷ đạo nhân.

Bất kể nói thế nào, đứa nhỏ này tóm lại là vô tội.

Hơn nữa, dù sao hắn cũng là đệ tử do Trang sư huynh thu nhận, không thể bởi vậy mà bị cuốn vào trận thị phi này, cứ như vậy mà mất mạng...

"Đại sư huynh... Đưa đứa bé kia cho ta đi..."

Quỷ đạo nhân ngẩng đầu, mắt nhìn Tàng Trận Các, không biết suy nghĩ cái gì, tiện tay ném đi, liền đem Mặc Họa vứt cho Bạch Khuynh Thành.

Bạch Khuynh Thành lập tức tiếp nhận, kìm lòng không được đánh giá Mặc Họa một chút, trong lòng im lặng nói:

"Đây là... tiểu sư đệ mà Tử Hi mong nhớ sao..."

Linh căn thật kém...

So với Tử Hi, thật sự là một trời một vực...

Nàng lại nhìn xuống tướng mạo.

Dáng vẻ cũng không tệ lắm...

Mặt mày như vẽ, tướng mạo đáng yêu, khí chất thanh thuần, nhìn liền tâm sinh thân thiết.

Hơn nữa ánh mắt trong suốt, vừa nhìn liền biết tâm tính cũng không tệ...

Chỉ là... Linh căn rất kém cỏi, huyết mạch lại càng kém...

Bạch Khuynh Thành nhíu mày.

"Trang sư huynh vì sao lại thu một tiểu đồ đệ như vậy?"

Ngoài ra, người khiến nàng giật mình nhất, vẫn là đại sư huynh...

Đại sư huynh đã từng ôn tồn lễ độ, đối xử với mọi người khoan dung, nhưng từ khi nhập ma, trở thành Quỷ đạo nhân, liền quỷ dị khủng bố, lạnh lùng tuyệt tình.

Đây là lần đầu tiên nàng thấy đại sư huynh mang theo một đứa bé, dọc theo đường đi không hề buông tay.

Hơn nữa, theo nàng thấy, hai người ở chung còn rất tùy ý, thậm chí xem như có chút "thân cận"?

Bạch Khuynh Thành nhíu mày khó hiểu.

Mà Mặc Họa ngẩng đầu, cũng nhìn thấy Bạch Khuynh Thành.

Chỉ nhìn lần đầu tiên, hắn đã cảm thấy kinh ngạc.

Thật xinh đẹp...

Nhìn lần thứ hai, lại cảm thấy mặt mũi nữ tử này, cùng tiểu sư tỷ của mình có chút giống nhau...

"Ngài là mẹ của tiểu sư tỷ sao?"

Mặc Họa không khỏi hỏi.

Bạch Khuynh Thành giật mình, không khỏi gật đầu.

Mặc Họa yên lặng tính toán một chút: "Mẹ của tiểu sư tỷ, cũng chính là sư muội của sư bá, cũng là sư muội của sư phụ... Vậy ta nên gọi ngài là..."

Bạch Khuynh Thành sửng sốt.

Đứa nhỏ này thật thông minh, hơn nữa hình như còn có chút... quen thuộc?

"Không sai."

Bạch Khuynh Thành lại gật đầu.

"Đệ tử Mặc Họa, bái kiến sư thúc." Mặc Họa rất lễ phép nói.

Trong lòng Bạch Khuynh Thành hơi ấm áp.

Nàng lại nhìn Mặc Họa, phát hiện trên người Mặc Họa không có thương thế, không có bị "Đạo Tâm Chủng Ma", ánh mắt thanh chính, cũng không có gì dị thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Khuynh Thành do dự một lát, liền nói với Mặc Họa:

"Đứa bé ngoan, ngươi đợi ở chỗ này, đừng chạy loạn, ta vào xem sư phụ ngươi..."

Mặc Họa lập tức nói: "Sư thúc, ta có thể đi vào không?"

Bạch Khuynh Thành khẽ giật mình.

Mặc Họa thấp giọng nói: "Ta cũng muốn đi xem sư phụ..."

Trong lòng Bạch Khuynh Thành hơi chát, nhưng vẫn cự tuyệt nói: "Ngươi đi vào, sẽ rất nguy hiểm..."

"A..."

Mặc Họa thất vọng nhưng hiểu chuyện gật gật đầu.

Bạch Khuynh Thành liền để lại Mặc Họa, bản thân đi về phía Tàng Trận Các, đi vài bước, quay đầu lại thấy Mặc Họa cô đơn một mình đứng ở nơi đó, có chút đau lòng, lại có chút lo lắng.

Lỡ như Quỷ đạo nhân đi ra, chỉ sợ đứa nhỏ này vẫn gặp nguy hiểm...

Nhưng bây giờ nàng cũng không quản được nhiều như vậy.

Mệnh sư huynh sớm tối.

Phần cơ duyên liên quan đến Quy Khư Thiên Táng kia, tuy lão tổ đã để nàng " khoanh tay đứng nhìn", nhưng chân chính đến lúc này, nàng lại không có khả năng ngồi nhìn mặc kệ.

"Thôi, theo số trời đi..."

Bạch Khuynh Thành thần tình nghiêm túc, cắn răng, đồng dạng đi vào Tàng Trận Các...

Mà Mặc Họa, chỉ có một mình ở tại chỗ.

Hắn muốn đi vào nhưng lại không vào được.

Tàng Trận Các dường như có bình chướng gì đó, sư bá và sư thúc tu vi cao, tạo nghệ trận pháp cũng sâu, cho nên có thể bỏ qua bình chướng, tiến vào Tàng Trận Các.