Chương 1432 Thần chiến (1)
Nhưng quyền hành của Thần Chủ, quả thực đã mất trộm.
Uy nghiêm của Thần Chủ, quả thực bị mạo phạm.
Các nô bộc của Thần Chủ cũng tử thương thảm trọng.
Bởi vậy, Đồ tiên sinh làm một cái phỏng đoán lớn mật.
Hắn quỳ lạy trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại kinh hồn táng đảm nói:
"Người, tuyệt đối không làm ra được chuyện phát rồ như thế!"
"Tất cả những thứ này, không phải là 'Người' đang âm thầm sai sử, mưu đồ gây rối."
"Mà là một vị thần minh, không, rất có thể là một vị 'Tà Thần'!"
"Tà Thần này đang đối địch với Thần Chủ, đang âm thầm mơ ước tôn vị của Thần Chủ, khinh nhờn tế đàn của Thần Chủ, chiếm cứ quyền hành của Thần Chủ!"
"Chỉ có thần minh mới có thể đối kháng thần minh!"
"Tà Thần này mới thật sự là hắc thủ phía sau màn!"
Tà niệm trong phòng đột nhiên tăng vọt.
Một luồng ý chí phẫn nộ mà bạo ngược tràn ngập bốn phía.
Đồ tiên sinh cúi đầu sát đất, một câu cũng không dám nói, tuyệt không dám động, chỉ có ngón tay run nhè nhẹ.
Sau một lát, bạo ngược tiêu tán, bầu không khí bình tĩnh lại.
Thần Chủ cũng không trách cứ Đồ tiên sinh.
Dường như hắn ta cũng đã đồng ý với suy đoán của Đồ tiên sinh.
Nếu hắc thủ phía sau màn là Tà Thần, đây hết thảy đều là một mưu kế khác của "Tà Thần".
Đồ tiên sinh chỉ là một phàm nhân, cho dù tu vi cao tới đâu, tín lực có sâu tới đâu, cũng không thể nào là đối thủ của "Tà Thần".
Càng không có khả năng dự liệu được một "Tà Thần" khác có đủ loại thủ đoạn tà ác.
Đồ tiên sinh đang nơm nớp lo sợ, bỗng nhiên cảm thấy một cỗ tà niệm cường đại rót vào thức hải của mình.
Thần thức của hắn, tuy rằng máu tanh hơn, tà dị hơn, hỗn độn hơn, nhưng lại càng mạnh hơn.
Hơn nữa trong đó, dường như còn có một số ký ức trận pháp càng thâm ảo hơn.
Đây là truyền thừa trận đạo được sinh ra từ trong đầu một số trận sư!
Ánh mắt Đồ tiên sinh chấn động.
Đây là Thần Chủ chúc phúc!
Thần Chủ ngủ say, chưa khôi phục, cho nên rất nhiều chuyện, vẫn là phải dựa vào chính mình tới làm.
Nhất là hiện tại đối mặt, có thể là một tôn "Tà Thần" khác, thiên cơ khó liệu.
Cho nên liền hạ xuống vĩ lực, ban thưởng truyền thừa, bảo đảm không có sơ hở nào.
Đại kế của Thần Chủ, không cho phép có một chút sơ xuất!
Đồ tiên sinh cảm động đến rơi nước mắt, cúi đầu quỳ lạy, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy nói:
"Thái Hư Môn, chính là người ủng hộ Tà Thần."
"Cố gia, Cố Trường Hoài, chính là nanh vuốt của Tà Thần."
"Đây chắc chắn là một trận 'Chiến Thần' được đúc thành từ máu thịt của phàm nhân!"
"Quyền uy của Thần Chủ, tất từ Đại Hoang mà bắt đầu, giáng lâm Càn Châu!"
...
Mà giờ khắc này, Mặc Họa bị Đồ tiên sinh coi là "Tà Thần" đang lười biếng phơi nắng trên đồng cỏ.
Du Nhi làm xong bài tập, vui sướng ở bên cạnh hắn lăn lộn.
Yêu ma Đại Hoang bị Mặc Họa ăn mất một đợt lớn.
Áp lực trong ác mộng của Du Nhi cũng ít đi rất nhiều, mỗi đêm ngủ ngon, tính cách cũng càng ngày càng cởi mở.
Mặc Họa vừa chơi với Du Nhi, vừa lật Thái Hư Lệnh.
Hắn muốn tìm mấy bộ trận pháp nhị phẩm thập thất văn trong Thái Hư Lệnh để học.
Tốt nhất là trận pháp hệ Bát Quái Ngũ Hành mà hắn quen thuộc nhất, như vậy vào tay cũng đơn giản hơn một chút, cũng thuận tiện từ cạn đến sâu, từng bước học trận pháp nhị phẩm cao giai khác.
Mặc Họa nằm trên đồng cỏ mềm mại, chọn một hồi, không khỏi lắc đầu, thở dài.
"Quá đắt..."
Bình thường nhị phẩm thập thất văn trận pháp đều cần bốn năm trăm điểm công huân.
Hiện tại công huân của Mặc Họa là hai ngàn điểm, đối với đệ tử Trúc Cơ sơ kỳ nhập môn không lâu mà nói, đã là rất nhiều.
Thật ra hắn ta còn tích lũy được nhiều hơn.
Vẽ trận pháp, làm treo giải thưởng, ngẫu nhiên cũng sẽ làm chút việc của Đạo Đình Ti, từ trong tay Cố thúc thúc, lăn lộn một chút công huân.
Con đường kiếm công huân của hắn, so với đệ tử bình thường, nhiều hơn rất nhiều.
Chỉ là hắn học trận pháp, tiêu hao cũng lớn, cho nên cũng tốn rất nhiều.
Hai ngàn điểm công huân này, nhìn thì rất nhiều, nhưng tính tổng cộng cũng chỉ có thể đổi được bốn năm bộ trận phápmười bảy văn, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít.
Hơn nữa đổi cũng có thể đổi, nhưng sau khi đổi xong, công huân liền không có bao nhiêu.
Mặc Họa xuất thân nghèo khổ, trong Thái Hư Lệnh không giữ lại hơn một ngàn điểm công huân, luôn cảm thấy trong lòng không yên tâm.
"Công huân..."
Mặc Họa chợt nhớ tới, ở chỗ Đạo Đình Ti, mình còn có một khoản công huân.
Chính là trước đó hỗ trợ bắt Hỏa Phật Đà, Cố thúc thúc đã đáp ứng, thay mình tranh thủ được một khoản công huân.
Bút công huân này, đến nay còn ở trong lưu trình rườm rà của Đạo Đình Ti.
Thật sự là quá chậm...
Mặc Họa thở dài.
Trước đó công huân của hắn đủ dùng, tạm thời còn không vội, nhưng bây giờ hắn đã có thể học trận pháp mười bảy văn, công huân tiêu hao lớn hơn nữa.