Chương 1701 Sát cục (4)
Cuối cùng nằm trên ghế, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, như là một con chó già sắp chết, thở ra hơi, đều mang theo mùi hôi thối.
Ưng văn yêu tu thấy thế nhíu mày, thần sắc có chút ghét bỏ, hơi nghiêng ánh mắt qua.
Tiếng lò lửa xì xèo, tiếng rèn sắt va chạm, tiếng thở dốc của lão yêu tu, hòa hợp lại với nhau.
Trong phòng rõ ràng vô cùng ồn ào, nhưng lại có một loại cảm giác tĩnh mịch khó hiểu.
Sau một lúc lâu, yêu tu có hoa văn ưng bỗng nhiên thần sắc khẽ biến, phát giác ra một tia không đúng.
Tiếng thở dốc của lão yêu tu, tựa hồ không thấy.
Tên yêu tu có hình dáng ưng văn đột nhiên mở to hai mắt, nhìn sang bên cạnh, đã thấy trên ghế bên cạnh, chỉ còn sót lại một bộ áo bào đen, còn có một chút da yêu đã lột đi.
“Không tốt!”
Trong lòng yêu tu có hoa văn ưng văn bỗng nhiên dâng lên một trận lạnh lẽo, lập tức kích phát hoa văn ưng, yêu văn trên đỉnh đầu lóe lên, hai mắt vận khởi tinh quang, tìm kiếm thân ảnh lão yêu tu trong phòng kia.
Nhưng không đợi y kịp thấy tung tích, sát cơ đã giáng xuống.
Một cái tua thật dài, màu đỏ sậm đột nhiên từ mặt đất vươn ra, kèm theo yêu lực âm độc, đột nhiên chém về phía eo yêu tu này, tựa hồ muốn đem nó chặt đứt ngang.
Yêu tu mang hình chim ưng giật mình, nhảy vọt lên, tránh được đòn đánh lén.
Tuy nhiên, dù mang hình chim ưng, hắn chỉ có tu vi Trúc Cơ, không thể bay, lơ lửng giữa không trung, muốn tránh cũng không thể.
Chỉ một thoáng chần chừ ngắn ngủi ấy đã trở thành sơ hở.
Từ bóng tối, đột nhiên bay ra mấy thanh tà kiếm, tốc độ cực nhanh, vẽ ra từng tia máu đỏ, đâm sâu vào cơ thể yêu tu mang hình chim ưng.
Bên trong tà kiếm, ẩn chứa kiếm khí nhuốm máu, hơn nữa còn có yêu lực chứa kịch độc.
Yêu tu mang hình chim ưng lập tức trúng độc, huyết mạch đau đớn, vừa kinh hãi vừa giận dữ, trợn mắt gầm lên:
“Lão nghiệt súc, ngươi thật to gan?!”
Hắn không thể ngờ, lần đầu tiên đến giám sát, lão già này lại đột nhiên ra tay sát hại.
Hắn không sợ phạm vào lệnh cấm của Vạn Yêu cốc, bị vạn yêu nuốt hồn mà chết sao?
“Ngươi vậy mà...”
Hắn còn muốn nói gì đó, nhưng lão yêu tu đã âm mưu từ lâu, lúc này đột nhiên ra tay, hiển nhiên sẽ không cho hắn một chút cơ hội nào.
Từ bóng tối, đột nhiên bơi ra một con yêu vật.
Con yêu vật này thân hình như con sâu dài, hai bên mọc đầy chân như lưỡi dao sắc bén, đầu lưỡi thè ra, run rẩy, bò trên mặt đất rất nhanh.
Tốc độ của nó cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến gần thân thể của yêu tu Ưng Văn kia, sau đó thừa dịp độc trong đó làm tê dại, trực tiếp quấn lên.
Chân tay sắc bén đâm thật sâu vào huyết nhục.
Thân thể như rắn dài, không ngừng cuốn động, mang theo chân đốt, cắt thân thể yêu tu Ưng Văn.
Ưng Văn yêu tu rống giận, "Ngươi..."
Nhưng còn chưa kịp nói xong, đầu lâu cũng bị đốt chi đâm vào, huyết quang hiện lên, bị cắt đến huyết nhục mơ hồ.
Hình ảnh vừa máu tanh lại vừa tàn nhẫn.
Mặc Họa nhìn mà hít sâu một hơi.
Lão già này, lại là con rết yêu!
Hơn nữa hành động nhanh chóng, sát phạt quyết đoán, mặt người dữ tợn, hoàn toàn không có bộ dạng bệnh ương ương muốn chết như trước đó.
Là lão âm hàng!
Hơn nữa, còn là một người nóng tính, nói giết liền giết, tuyệt không hàm hồ.
Sau mấy hiệp, yêu tu Ưng Văn kia đã bỏ mình.
Ngoài cửa, yêu tu đầu chó nghe thấy động tĩnh, lúc chạy tới thì đã muộn.
Hắn chỉ có thể nhìn thấy, trong luyện khí thất âm trầm tà dị, khắp nơi là máu, ngoài ra còn có một cỗ thi thể huyết nhục mơ hồ, cùng với một yêu tu hình thù kỳ quái đáng sợ.
Những chi sắc bén, yêu thân xấu xí cùng với khuôn mặt người quỷ dị phía trên yêu thân.
Đúng lúc này, gương mặt người quỷ dị kia lắc lắc cổ, quay đầu, hướng về phía hắn nở nụ cười.
Lông tơ của yêu tu đầu chó dựng đứng, xoay người bỏ chạy.
Lão yêu tu tà dị tàn nhẫn bực này, thủ đoạn âm độc, hắn căn bản không phải đối thủ.
Nhưng lão yêu tu bộ dáng con rết chạy mặc dù nhanh, rất nhiều đốt chân cùng sử dụng, leo được càng nhanh, không bao lâu liền quấn lên thân thể yêu tu đầu chó, làm tương tự.
Một lát sau, thân thể yêu tu đầu chó này, đã bị vắt thành khăn lông.
Máu tươi giống như nước trên khăn lông, từng giọt từng giọt rơi xuống.
Đến tận đây, hai yêu tu trông coi, đều bị giết.
Lão yêu tu thối lui yêu hóa, lại biến thành lão yêu tu già nua kia, vươn bàn tay già nua, run rẩy đóng lại cửa chính luyện khí thất, phong ấn trận pháp, đem hết thảy ngăn cách ở bên trong.
Sau đó, hắn từng bước một đi trở về bên trong phòng.
Lúc này, mùi máu tanh tràn ngập, sắc mặt Âu Dương Mộc hơi tái đi, nhưng ánh mắt kiên nghị.
Lão yêu tu có chút kinh ngạc, chậm rãi gật đầu, khen: “Không sai, đột nhiên gặp biến cố, có thể trầm ổn xuống.”