← Quay lại trang sách

Chương 50

Khi tôi cuối cùng cũng có thể tìm được Max, cậu ấy có vẻ không muốn trò chuyện lắm. Tôi có thể nhận ra là có chuyện gì đó không ổn, nhưng tôi không rõ là chuyện gì. Cậu ấy chẳng buồn buông lời chửi thề giả tạo nào khi nghe đến chuyện Thea chuyển vào, và cậu ấy liên tục cắt ngang cuộc trò chuyện mà không có bất kỳ bình luận nào về ngoại hình của anh em nhà Hawthorne. Tôi hỏi cậu ấy rằng mọi chuyện có ổn không. Cậu ấy nói mình phải đi rồi.

Ngược lại, Xander rất sẵn lòng thảo luận với tôi về chuyện của Thea. Chiều hôm đó, cậu ấy đã hạ giọng nói chuyện với tôi như thể mấy bức tường Nhà Hawthorne có tai nghe lén. “Nếu Thea ở đây thì tức là cô ta đang mưu tính gì đấy.”

“ Cô ta ở đây là Thea?” Tôi hỏi một cách thẳng thắn. “Hay là bác của cậu?”

Zara đã ném tôi đến gặp Grayson ở trụ sở quỹ, và giờ bà ấy lại đưa Thea vào Nhà. Tôi nhận ra rằng ai đó đang cố gắng dàn xếp mọi chuyện, mặc dù tôi vẫn chưa thể nhìn thấy thứ ẩn dưới vở kịch này.

“Cậu nói đúng đấy,” Xander nói. “Tớ thực sự nghi ngờ chuyện Thea tình nguyện dành thời gian ở cùng với gia đình chúng tớ. Có thể cô ta đang tha thiết ước mong những con kền kền sẽ đến và ăn sạch ruột gan tớ.”

“Cậu á?” Tôi nói. Những vấn đề của Thea với anh em nhà Hawthome có vẻ có liên quan đến Emily - và điều đó có nghĩa là chuyện này có liên quan đến Jameson và Grayson, tôi đoán thế. “Cậu đã làm gì?”

Xander thở dài. “Đó là một câu chuyện về tình yêu vượt ra khỏi các vì sao, hẹn hò giả, đau khổ, bi kịch, sự đền tội và... có thể cả những con kền kền.”

Tôi nghĩ lại chuyện mình từng hỏi Xander về Rebecca Laughlin. Cậu ấy không nói gì ám chỉ cô ấy là chị gái của Emily. Cậu ấy chỉ lẩm bẩm gần như đúng hết cái câu mà cậu ấy vừa mới nói về Thea.

Xander không để tôi suy ngẫm lâu. Thay vào đó, cậu ấy lôi tôi đến căn phòng mà cậu ấy tuyên bố là căn phòng yêu thích thứ tư của cậu ấy ở Nhà. “Nếu cậu định đối đầu với Thea, cậu cần phải chuẩn bị.”

“Tớ sẽ không đối đầu với bất kỳ ai,” tôi nói chắc nịch.

“Thật đáng yêu làm sao khi cậu tin vào điều đó.” Xander dừng lại ở nơi giao nhau giữa hai hành lang. Cậu ấy với tay lên - bằng tất cả chiều cao một mét chín của mình - để chạm vào một cái khuôn đặt dọc theo góc tường. Chắc hẳn cậu ấy vừa chạm vào một khớp tháo nào đó, bởi vì điều tiếp theo mà tôi biết là cậu ấy kéo cái khuôn về phía chúng tôi, để lộ ra một khoảng trống đằng sau nó. Xander thò tay vào, và một lúc sau, một phần của bức tường văng về phía chúng tôi giống như một cánh cửa.

Tôi sẽ không bao giờ quen được với việc này mất.

“Chào mừng cậu đến với... sào huyệt của tớ!” Xander có vẻ vui mừng khôn xiết khi nói những lời này.

lôi bước vào “sào huyệt” của cậu ấy và nhìn thấy... một cỗ máy? Một cỗ máy kỳ cục có lẽ là thuật ngữ mô tả chính xác hơn về nó. Có rất nhiều bánh răng, ròng rọc và dây xích, một loạt các đường dốc được kết nối phức tạp, một vài cái xô, hai băng chuyền, một súng cao su, một lồng chim, bốn chong chóng, và ít nhất là bốn quả bóng bay.

“Đó có phải là một cái đe không?” Tôi cau mày hỏi và nghiêng người về phía trước để nhìn rõ hơn.

Xander tự hào. “Đó là một cỗ máy Rube Goldberg. Sự thật là tớ đã ba lần vô địch thế giới về chế tạo những cỗ máy làm những việc đơn giản theo những cách phức tạp nhất.” Cậu ấy đưa cho tôi một viên bi. “Đặt cái này vào chong chóng đi.”

Tôi làm theo. Chiếc chong chóng quay, thổi một quả bóng bay, làm nghiêng một cái xô...

Khi tôi quan sát từng cơ chế được khởi động tiếp theo đó, tôi liếc nhìn cháu trai út nhà Hawthorne qua khóe mắt. “Cái này thì có liên quan gì đến việc Thea chuyển vào?”

Cậu ấy nói với tôi rằng tôi cần phải chuẩn bị, rồi đưa tôi đến đây. Đây có phải một kiểu ẩn dụ nào đấy không? Một lời cảnh báo rằng các hành động của Zara có thể sẽ rất phức tạp, ngay cả khi mục tiêu là đơn giản? Tìm hiểu sâu hơn về nhiệm vụ của Thea ư?

Xander nhìn sang tôi và nở nụ cười rạng rỡ. “Ai nói thứ này không liên quan gì đến Thea?”