← Quay lại trang sách

Chương 95 Tìm kiếm Yêu Hoàng (1)

Cốc cốc cốc!

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Không cần Giang Tuyền lên tiếng, Lữ Khắc Hiên lập tức chạy tới mở cửa.

Cửa mở ra, chỉ thấy Lữ Đại Đông dắt một con bò đứng ở bên ngoài, có chút ngại ngùng nói: “Thôn trưởng, có thể để con trâu đen nhà Tiểu Hắc Tử phối giống với con trâu cái nhà ta được không? Sau này ta sẽ vác mấy bao tải ngô cho nó bồi bổ.”

Mấy ngày nay, Hắc Hắc Hắc ở trong thôn có thể nói là nổi tiếng lợi hại, lúc cày ruộng giống như đang chơi đùa vậy, chạy nhanh vô cùng.

Hơn nữa còn rất nghe lời, ngày thường Tiểu Hắc Tử dắt nó đi đâu cũng không cần dắt dây, cũng chưa từng thấy nó muốn chạy trốn.

Còn có một điều nữa là, con trâu này chưa bao giờ ăn lúa má và cây cối của bọn họ, quả thực là con trâu cày hoàn mỹ trong lòng người dân trong thôn.

Tuy nhiên, khoảng thời gian này mọi người tìm Tiểu Hắc Tử để phối giống đều bị từ chối.

Nhưng Lữ Đại Đông cảm thấy với mối quan hệ giữa mình và Tiểu Hắc Tử, chắc là được.

Nhưng khi đi tìm Tiểu Hắc Tử thì nó lại không có ở nhà, nghe Tiểu Thiết Chùy nói nó đến nhà thôn trưởng, cho nên Lữ Đại Đông liền chạy tới đây.

Giang Tuyền nghe vậy bèn quay đầu nhìn về phía Hắc Hắc Hắc: “Có thể chứ?”

Trong mắt Lữ Đại Đông, câu hỏi này của Giang Tuyền là đang hỏi Tiểu Hắc Tử.

Nhưng Hắc Hắc Hắc biết, Giang Tuyền đang hỏi mình, trong lòng nó không khỏi run lên, theo bản năng gật đầu đồng ý.

Thực ra trong lòng nó rất khổ sở, nó cũng không muốn đâu! Nhưng vị đại lão này đã lên tiếng rồi, nó nào dám không đồng ý? Nó cũng sợ bị ghi hận, sau này bị chơi xấu!

Lý do Hắc Hắc Hắc không muốn phối giống, là bởi vì con cái của nó sẽ phân chia đi Đại Đạo hình thức ban đầu của nó, khiến cho thời gian nó bước vào Thần cấp bị kéo dài vô tận.

Ngược lại, con cái của nó vừa sinh ra đã có huyết mạch Thần Thú.

Nhưng chỉ là huyết mạch thôi, có thể đạt tới Thần cấp hay không, còn phải xem sự lĩnh ngộ Đại Đạo hình thức ban đầu của chúng nó nữa.

Nhưng cho dù như vậy, tiềm lực cũng đã rất cao rồi, phải biết là năm đó Hắc Hắc Hắc nó lăn lộn mấy vạn năm, cũng chưa từng chạm đến Đại Đạo hình thức ban đầu.

Hắc Hắc Hắc đồng ý xong, liền đi ra ngoài tìm trâu cái.

So với Ô Ngạo Thiên, thời gian của Hắc Hắc Hắc hơi lâu một chút, năm phút sau mới quay lại, vẻ mặt vô cùng sảng khoái.

Trong lòng nó đang nghĩ: Thì ra, phối giống sướng như vậy! Biết vậy đã đồng ý từ sớm rồi, ừm, sau này phải “chăm sóc” hết đám trâu cái trong thôn mới được.

⚝ ✽ ⚝

Phối giống cho trâu cái xong, Lữ Đại Đông cảm thấy vô cùng thoải mái, tâm trạng vô cùng tốt, đắc ý dắt trâu cái về nhà, từ nay về sau hắn phải chăm sóc con trâu cái này thật tốt, bởi vì trong bụng nó đang mang thai một đứa con tốt!

Trên đường về nhà, không khỏi gặp phải những người khác trong thôn, bọn họ đều hỏi han, Lữ Đại Đông đều thành thật trả lời.

Trong đó có cả Lữ Hiểu Tân, sau khi nghe Lữ Đại Đông nói xong, tức giận đến mức suýt thổ huyết: “Cái tên Tiểu Hắc Tử chết tiệt, lần trước ta tìm nó, nó không đồng ý thì thôi đi, vậy mà còn mắng ta, kết quả Lữ Đại Đông huynh đến thì nó lại đồng ý.”

Nhưng ngày hôm sau, Lữ Hiểu Tân vẫn mặt dày mày dạn dắt trâu cái nhà mình tới.

Lập tức, trước cửa nhà Tiểu Hắc Tử xuất hiện một hàng dài, tất cả đều là dân làng dắt trâu cái đến, cho dù nhà nào không có, cũng vội vàng chạy ra ngoài huyện mua một con về.

Sau khi phối giống xong, mọi người còn tiện thể xin mấy quả trứng Côn Côn mang về, đương nhiên, mọi người đều vác theo mấy bao tải ngô đến đây.

Lần này, Hắc Hắc Hắc bắt đầu bận rộn, chỉ mới ba tiếng đồng hồ, nó đã mệt đến mức nằm bẹp ra đất.

“Tiểu Hắc Tử, mau đỡ ta dậy, ta còn làm được.” Hắc Hắc Hắc nằm bẹp trên mặt đất, nói với Tiểu Hắc Tử.

Tiểu Hắc Tử cũng hết nói nổi, cũng không thèm để ý đến nó, mà là đi ra ngoài đuổi mọi người về, bảo bọn họ ngày mai lại đến.

Mọi người cũng biết Hắc Hắc Hắc mệt rồi, vì vậy đồng loạt giải tán.

⚝ ✽ ⚝

Thanh Lân châu, còn được gọi là Yêu Châu, là nơi sinh sống của Yêu tộc.

Ở vị trí trung tâm nhất của Thanh Lân châu có một tòa thành, tên là Yêu Đô cổ thành, trung tâm của nó chính là Yêu tộc tổ địa.

Truyền thuyết kể rằng Yêu tộc tổ địa là do Yêu Tổ sáng lập, bởi vậy trong tổ địa còn dựng một bức tượng của Yêu Tổ.

Tượng đá cao lớn vô cùng, được điêu khắc là một nam tử trẻ tuổi tay cầm quạt xếp, khí chất ôn nhuận như ngọc, bên cạnh hắn, còn có một con mãnh thú hình dáng giống rồng.

Đây chính là Yêu Tổ trong truyền thuyết.

Người ta kể rằng, Yêu Tổ vĩnh viễn mang hình dáng con người, nhưng trên người lại tỏa ra yêu khí vô cùng khủng bố.

Không ai biết nguyên hình của Yêu Tổ là gì, cũng chưa từng có ai chứng kiến Yêu Tổ ra tay, nhưng chỉ cần danh tiếng của ngài cũng đủ để chấn nhiếp toàn bộ Yêu tộc.

Sau khi xuất hiện, Yêu Tổ bắt đầu thống nhất Yêu tộc, truyền thụ công pháp, thống nhất văn hóa, giúp cho Yêu tộc vốn hỗn loạn trở nên ổn định, đoàn kết, từng bước đi đến cường thịnh.

Chỉ trong vài thập niên ngắn ngủi, Yêu Tổ đã hoàn thành những việc mà các đời Yêu Hoàng khác mất cả vạn năm cũng chưa làm được, sau đó bỗng nhiên biến mất không dấu vết.

Tuy chỉ xuất hiện trong vài thập niên, nhưng Yêu Tổ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi Yêu tộc, trở thành truyền thuyết bất hủ, được người người đời đời dựng tượng thờ phụng.